古诗词

日赋附歌

李邕

披云睹日兮日则明,就日瞻云兮心若惊。pī yún dǔ rì xī rì zé míng,jiù rì zhān yún xī xīn ruò jīng。
日尔一日兮何道,时哉几时兮此生。rì ěr yī rì xī hé dào,shí zāi jǐ shí xī cǐ shēng。
李邕

李邕

李邕(678~747),即李北海,也称李括州,唐代书法家。字泰和,汉族,鄂州江夏(今湖北省武汉市武昌区)人。其父李善,为《文选》(梁萧统编选)作注。李邕少年即成名,后召为左拾遗,曾任户部员外郎、括州刺史、北海太守等职,人称“李北海”。 李邕的作品>>

猜您喜欢

度巴硖

李邕

客从巴水渡,传尔溯行舟。kè cóng bā shuǐ dù,chuán ěr sù xíng zhōu。
是日风波霁,高唐雨半收。shì rì fēng bō jì,gāo táng yǔ bàn shōu。
青山满蜀道,绿水向荆州。qīng shān mǎn shǔ dào,lǜ shuǐ xiàng jīng zhōu。
不作书相问,谁能慰别愁。bù zuò shū xiāng wèn,shuí néng wèi bié chóu。

秋夜泊江渚其一

李邕

夜闻木叶落,疑是洞庭秋。yè wén mù yè luò,yí shì dòng tíng qiū。
中宵起□望,正见沧江流。zhōng xiāo qǐ wàng,zhèng jiàn cāng jiāng liú。
□风□□□,山月隐城楼。fēng,shān yuè yǐn chéng lóu。
浔阳几万里,朝夕泛孤舟。xún yáng jǐ wàn lǐ,cháo xī fàn gū zhōu。

奉和初春幸太平公主南庄应制

李邕

传闻银汉支机石,复见金舆出紫微。chuán wén yín hàn zhī jī shí,fù jiàn jīn yú chū zǐ wēi。
织女桥边乌鹊起,仙人楼上凤皇飞。zhī nǚ qiáo biān wū què qǐ,xiān rén lóu shàng fèng huáng fēi。
流风入座飘歌扇,瀑水侵阶溅舞衣。liú fēng rù zuò piāo gē shàn,pù shuǐ qīn jiē jiàn wǔ yī。
今日还同犯牛斗,乘槎共逐海潮归。jīn rì hái tóng fàn niú dòu,chéng chá gòng zhú hǎi cháo guī。

游法华寺

李邕

山势转深看更好,岭霞溪雾没楼台。shān shì zhuǎn shēn kàn gèng hǎo,lǐng xiá xī wù méi lóu tái。
异时花向阴崖发,远处泉从青壁来。yì shí huā xiàng yīn yá fā,yuǎn chù quán cóng qīng bì lái。
世界自知千古促,贤愚悉被四时催。shì jiè zì zhī qiān gǔ cù,xián yú xī bèi sì shí cuī。
须知此地堪终老,七窍终成一片灰。xū zhī cǐ dì kān zhōng lǎo,qī qiào zhōng chéng yī piàn huī。

□□其一

李邕

明时奉遣别黄州,行至汉阳南渡头。míng shí fèng qiǎn bié huáng zhōu,xíng zhì hàn yáng nán dù tóu。
春风不解传乡信,江月偏能照客愁。chūn fēng bù jiě chuán xiāng xìn,jiāng yuè piān néng zhào kè chóu。

登历下古城员外孙新亭

李邕

吾宗固神秀,体物写谋长。wú zōng gù shén xiù,tǐ wù xiě móu zhǎng。
形制开古迹,曾冰延乐方。xíng zhì kāi gǔ jì,céng bīng yán lè fāng。
太山雄地理,巨壑眇云庄。tài shān xióng dì lǐ,jù hè miǎo yún zhuāng。
高兴汨烦促,永怀清典常。gāo xīng mì fán cù,yǒng huái qīng diǎn cháng。
含弘知四大,出入见三光。hán hóng zhī sì dà,chū rù jiàn sān guāng。
负郭喜粳稻,安时歌吉祥。fù guō xǐ jīng dào,ān shí gē jí xiáng。

咏云

李邕

彩云惊岁晚,缭绕孤山头。cǎi yún jīng suì wǎn,liáo rào gū shān tóu。
散作五般色,凝为一段愁。sàn zuò wǔ bān sè,níng wèi yī duàn chóu。
影虽沈涧底,形在天际游。yǐng suī shěn jiàn dǐ,xíng zài tiān jì yóu。
风动必飞去,不应长此留。fēng dòng bì fēi qù,bù yīng zhǎng cǐ liú。

秋夜泊江渚其二

李邕

我有方寸心,安在六尺躯。wǒ yǒu fāng cùn xīn,ān zài liù chǐ qū。
怀山复怀□,□□□□□。huái shān fù huái,。
水能澄不浑,剑用持复酬。shuǐ néng chéng bù hún,jiàn yòng chí fù chóu。
珠已含报恩,□□□□□。zhū yǐ hán bào ēn,。
□□贫与富,但愿一相知。pín yǔ fù,dàn yuàn yī xiāng zhī。

题滑州公府大厅梁上

李邕

大厦中构,山屹云斗。dà shà zhōng gòu,shān yì yún dòu。
黄河畎浍,太行培塿。huáng hé quǎn huì,tài xíng péi lǒu。
整庶宣风,缉戎备寇。zhěng shù xuān fēng,jī róng bèi kòu。
镇宁一方,光辅元后。zhèn níng yī fāng,guāng fǔ yuán hòu。

铜雀妓

李邕

西陵望何及,弦管徒在兹。xī líng wàng hé jí,xián guǎn tú zài zī。
谁言死者乐,但令生者悲。shuí yán sǐ zhě lè,dàn lìng shēng zhě bēi。
丈夫有馀志,儿女焉足私。zhàng fū yǒu yú zhì,ér nǚ yān zú sī。
扰扰多俗情,投迹互相师。rǎo rǎo duō sú qíng,tóu jì hù xiāng shī。
直节岂感激,荒淫乃凄其。zhí jié qǐ gǎn jī,huāng yín nǎi qī qí。
颍水有许由,西山有伯夷。yǐng shuǐ yǒu xǔ yóu,xī shān yǒu bó yí。
颂声何寥寥,唯闻铜雀诗。sòng shēng hé liáo liáo,wéi wén tóng què shī。
君举良未易,永为后代嗤。jūn jǔ liáng wèi yì,yǒng wèi hòu dài chī。