古诗词

幽思

张碧

金炉烟霭微,锦釭残影灭。jīn lú yān ǎi wēi,jǐn gāng cán yǐng miè。
出户独裴回,落花满明月。chū hù dú péi huí,luò huā mǎn míng yuè。

张碧

唐人,字太碧。举进士不第,遂寄情诗酒,绝意仕进。诗慕李白、李贺之作,气势宏伟,稍涉险怪。曾与贯休交识。 张碧的作品>>

猜您喜欢

贫女

张碧

岂是昧容华,岂不知机织。qǐ shì mèi róng huá,qǐ bù zhī jī zhī。
自是生寒门,良媒不相识。zì shì shēng hán mén,liáng méi bù xiāng shí。

惜花三首

张碧

千枝万枝占春开,彤霞著地红成堆。qiān zhī wàn zhī zhàn chūn kāi,tóng xiá zhù dì hóng chéng duī。
一窖闲愁驱不去,殷勤对尔酌金杯。yī jiào xián chóu qū bù qù,yīn qín duì ěr zhuó jīn bēi。

惜花三首

张碧

老鸦拍翼盘空疾,准拟浮生如瞬息。lǎo yā pāi yì pán kōng jí,zhǔn nǐ fú shēng rú shùn xī。
阿母蟠桃香未齐,汉皇骨葬秋山碧。ā mǔ pán táo xiāng wèi qí,hàn huáng gǔ zàng qiū shān bì。

惜花三首

张碧

朝开暮落煎人老,无人为报东君道。cháo kāi mù luò jiān rén lǎo,wú rén wèi bào dōng jūn dào。
留取秾红伴醉吟,莫教少女来吹扫。liú qǔ nóng hóng bàn zuì yín,mò jiào shǎo nǚ lái chuī sǎo。

农父

张碧

运锄耕斸侵星起,陇亩丰盈满家喜。yùn chú gēng zhǔ qīn xīng qǐ,lǒng mǔ fēng yíng mǎn jiā xǐ。
到头禾黍属他人,不知何处抛妻子。dào tóu hé shǔ shǔ tā rén,bù zhī hé chù pāo qī zi。

古意

张碧

銮舆不碾香尘灭,更残三十六宫月。luán yú bù niǎn xiāng chén miè,gèng cán sān shí liù gōng yuè。
手持纨扇独含情,秋风吹落横波血。shǒu chí wán shàn dú hán qíng,qiū fēng chuī luò héng bō xuè。

野田行

张碧

风昏昼色飞斜雨,冤骨千堆髑髅语。fēng hūn zhòu sè fēi xié yǔ,yuān gǔ qiān duī dú lóu yǔ。
八纮牢落人物悲,是个田园荒废主。bā hóng láo luò rén wù bēi,shì gè tián yuán huāng fèi zhǔ。
悲嗟自古争天下,几度乾坤复如此。bēi jiē zì gǔ zhēng tiān xià,jǐ dù qián kūn fù rú cǐ。
秦皇矻矻筑长城,汉祖区区白蛇死。qín huáng kū kū zhù zhǎng chéng,hàn zǔ qū qū bái shé sǐ。
野田之骨兮又成尘,楼阁风烟兮还复新。yě tián zhī gǔ xī yòu chéng chén,lóu gé fēng yān xī hái fù xīn。
愿得华山之下长归马,野田无复堆冤者。yuàn dé huá shān zhī xià zhǎng guī mǎ,yě tián wú fù duī yuān zhě。

游春引三首

张碧

句芒爱弄春风权,开萌发翠无党偏。jù máng ài nòng chūn fēng quán,kāi méng fā cuì wú dǎng piān。
句芒小女精神巧,机罗杼绮满平川。jù máng xiǎo nǚ jīng shén qiǎo,jī luó zhù qǐ mǎn píng chuān。

游春引三首

张碧

五陵年少轻薄客,蛮锦花多春袖窄。wǔ líng nián shǎo qīng báo kè,mán jǐn huā duō chūn xiù zhǎi。
酌桂鸣金玩物华,星蹄绣毂填香陌。zhuó guì míng jīn wán wù huá,xīng tí xiù gǔ tián xiāng mò。

游春引三首

张碧

千条碧绿轻拖水,金毛泣怕春江死。qiān tiáo bì lǜ qīng tuō shuǐ,jīn máo qì pà chūn jiāng sǐ。
万汇俱含造化恩,见我春工无私理。wàn huì jù hán zào huà ēn,jiàn wǒ chūn gōng wú sī lǐ。

秋日登岳阳楼晴望

张碧

三秋倚练飞金盏,洞庭波定平如刬。sān qiū yǐ liàn fēi jīn zhǎn,dòng tíng bō dìng píng rú chǎn。
天高云卷绿罗低,一点君山碍人眼。tiān gāo yún juǎn lǜ luó dī,yī diǎn jūn shān ài rén yǎn。
漫漫万顷铺琉璃,烟波阔远无鸟飞。màn màn wàn qǐng pù liú lí,yān bō kuò yuǎn wú niǎo fēi。
西南东北竞无际,直疑侵断青天涯。xī nán dōng běi jìng wú jì,zhí yí qīn duàn qīng tiān yá。
屈原回日牵愁吟,龙宫感激致应沈。qū yuán huí rì qiān chóu yín,lóng gōng gǎn jī zhì yīng shěn。
贾生憔悴说不得,茫茫烟霭堆湖心。jiǎ shēng qiáo cuì shuō bù dé,máng máng yān ǎi duī hú xīn。

鸿沟

张碧

毒龙衔日天地昏,八纮叆叇生愁云。dú lóng xián rì tiān dì hūn,bā hóng ài dài shēng chóu yún。
秦园走鹿无藏处,纷纷争处蜂成群。qín yuán zǒu lù wú cáng chù,fēn fēn zhēng chù fēng chéng qún。
四溟波立鲸相吞,荡摇五岳崩山根。sì míng bō lì jīng xiāng tūn,dàng yáo wǔ yuè bēng shān gēn。
鱼虾舞浪狂鳅鲲,龙蛇胆战登鸿门。yú xiā wǔ làng kuáng qiū kūn,lóng shé dǎn zhàn dēng hóng mén。
星旗羽镞强者尊,黑风白雨东西屯。xīng qí yǔ zú qiáng zhě zūn,hēi fēng bái yǔ dōng xī tún。
山河欲拆人烟分,壮士鼓勇君王存。shān hé yù chāi rén yān fēn,zhuàng shì gǔ yǒng jūn wáng cún。
项庄愤气吐不得,亚父㪷声天上闻。xiàng zhuāng fèn qì tǔ bù dé,yà fù dǒu shēng tiān shàng wén。
玉光堕地惊昆仑,留侯气魄吞太华。yù guāng duò dì jīng kūn lún,liú hóu qì pò tūn tài huá。
舌头一寸生阳春,神农女娲愁不言。shé tóu yī cùn shēng yáng chūn,shén nóng nǚ wā chóu bù yán。
蛇枯老媪啼泪痕,星曹定秤秤王孙。shé kū lǎo ǎo tí lèi hén,xīng cáo dìng chèng chèng wáng sūn。
项籍骨轻迷精魂,沛公仰面争乾坤。xiàng jí gǔ qīng mí jīng hún,pèi gōng yǎng miàn zhēng qián kūn。
须臾垓下贼星起,歌声缭绕悽人耳。xū yú gāi xià zéi xīng qǐ,gē shēng liáo rào qī rén ěr。
吴娃捧酒横秋波,霜天月照空城垒。wú wá pěng jiǔ héng qiū bō,shuāng tiān yuè zhào kōng chéng lěi。
力拔山兮忽到此,骓嘶懒渡乌江水。lì bá shān xī hū dào cǐ,zhuī sī lǎn dù wū jiāng shuǐ。
新丰瑞色生楼台,西楚寒蒿哭愁鬼。xīn fēng ruì sè shēng lóu tái,xī chǔ hán hāo kū chóu guǐ。
三尺霜鸣金匣里,神光一掉八千里。sān chǐ shuāng míng jīn xiá lǐ,shén guāng yī diào bā qiān lǐ。
汉皇骤马意气生,西南扫地迎天子。hàn huáng zhòu mǎ yì qì shēng,xī nán sǎo dì yíng tiān zi。

美人梳头

张碧

玉堂花院小枝红,绿窗一片春光晓。yù táng huā yuàn xiǎo zhī hóng,lǜ chuāng yī piàn chūn guāng xiǎo。
玉容惊觉浓睡醒,圆蟾挂出妆台表。yù róng jīng jué nóng shuì xǐng,yuán chán guà chū zhuāng tái biǎo。
金盘解下丛鬟碎,三尺巫云绾朝翠。jīn pán jiě xià cóng huán suì,sān chǐ wū yún wǎn cháo cuì。
皓指高低寸黛愁,水精梳滑参差坠。hào zhǐ gāo dī cùn dài chóu,shuǐ jīng shū huá cān chà zhuì。
须臾拢掠蝉鬓生,玉钗冷透冬冰明。xū yú lǒng lüè chán bìn shēng,yù chāi lěng tòu dōng bīng míng。
芙蓉拆向新开脸,秋泉慢转眸波横。fú róng chāi xiàng xīn kāi liǎn,qiū quán màn zhuǎn móu bō héng。
鹦鹉偷来话心曲,屏风半倚遥山绿。yīng wǔ tōu lái huà xīn qū,píng fēng bàn yǐ yáo shān lǜ。

题祖山人池上怪石

张碧

寒姿数片奇突兀,曾作秋江秋水骨。hán zī shù piàn qí tū wù,céng zuò qiū jiāng qiū shuǐ gǔ。
先生应是厌风云,著向江边塞龙窟。xiān shēng yīng shì yàn fēng yún,zhù xiàng jiāng biān sāi lóng kū。
我来池上倾酒尊,半酣书破青烟痕。wǒ lái chí shàng qīng jiǔ zūn,bàn hān shū pò qīng yān hén。
参差翠缕摆不落,笔头惊怪黏秋云。cān chà cuì lǚ bǎi bù luò,bǐ tóu jīng guài nián qiū yún。
我闻吴中项容水墨有高价,邀得将来倚松下。wǒ wén wú zhōng xiàng róng shuǐ mò yǒu gāo jià,yāo dé jiāng lái yǐ sōng xià。
铺却双缯直道难,掉首空归不成画。pù què shuāng zēng zhí dào nán,diào shǒu kōng guī bù chéng huà。

庐山瀑布

张碧

谁将织女机头练,贴出青山碧云面。shuí jiāng zhī nǚ jī tóu liàn,tiē chū qīng shān bì yún miàn。
造化工夫不等闲,剪破澄江凝一片。zào huà gōng fū bù děng xián,jiǎn pò chéng jiāng níng yī piàn。
怪来洞口流呜咽,怕见三冬昼飞雪。guài lái dòng kǒu liú wū yàn,pà jiàn sān dōng zhòu fēi xuě。
石镜无光相对愁,漫漫顶上沈秋月。shí jìng wú guāng xiāng duì chóu,màn màn dǐng shàng shěn qiū yuè。
争得阳乌照山北,放出青天豁胸臆。zhēng dé yáng wū zhào shān běi,fàng chū qīng tiān huō xiōng yì。
黛花新染插天风,蓦吐中心烂银色。dài huā xīn rǎn chā tiān fēng,mò tǔ zhōng xīn làn yín sè。
五月六月暑云飞,阁门远看澄心机。wǔ yuè liù yuè shǔ yún fēi,gé mén yuǎn kàn chéng xīn jī。
参差碎碧落岩畔,梅花乱摆当风散。cān chà suì bì luò yán pàn,méi huā luàn bǎi dāng fēng sàn。
1712