古诗词

示智通偈

慧能

自性具三身,发明成四智。zì xìng jù sān shēn,fā míng chéng sì zhì。
不离见闻缘,超然登佛地。bù lí jiàn wén yuán,chāo rán dēng fú dì。
吾今为汝说,谛信永无迷。wú jīn wèi rǔ shuō,dì xìn yǒng wú mí。
莫学驰求者,终日说菩提。mò xué chí qiú zhě,zhōng rì shuō pú tí。

慧能

名或作惠能。唐僧。岭南新州人,祖籍范阳,俗姓卢。与神秀同师禅宗五祖弘忍禅师。以“菩提本无树,明镜亦非台。本来无一物,何处惹尘埃”一偈得弘忍赞许,密传其衣钵,成禅宗第六祖。后居韶州曹溪山宝林寺,弘扬“见性成佛”之顿悟法门,与神秀在北方倡行之“渐悟”相对,分称南宗、北宗。卒,宪宗谥其为大鉴禅师。弟子辑其语录为《六祖坛经》。 慧能的作品>>

猜您喜欢

付法颂

慧能

心地含情种,法雨即花生。xīn dì hán qíng zhǒng,fǎ yǔ jí huā shēng。
自悟花情种,菩提果自成。zì wù huā qíng zhǒng,pú tí guǒ zì chéng。

拟达摩和尚颂二首

慧能

心地邪花放,五叶逐根随。xīn dì xié huā fàng,wǔ yè zhú gēn suí。
共造无明业,见被业风吹。gòng zào wú míng yè,jiàn bèi yè fēng chuī。

拟达摩和尚颂二首

慧能

心地正花放,五叶逐根随。xīn dì zhèng huā fàng,wǔ yè zhú gēn suí。
共修般若惠,当来佛菩提。gòng xiū bān ruò huì,dāng lái fú pú tí。

无相颂

慧能

愚人修福不修道,谓言修福而是道。yú rén xiū fú bù xiū dào,wèi yán xiū fú ér shì dào。
布施供养福无边,心中三恶元来造。bù shī gōng yǎng fú wú biān,xīn zhōng sān è yuán lái zào。
若将修福欲灭罪,后世得福罪元在。ruò jiāng xiū fú yù miè zuì,hòu shì dé fú zuì yuán zài。
若解向心除罪缘,各自性中真忏悔。ruò jiě xiàng xīn chú zuì yuán,gè zì xìng zhōng zhēn chàn huǐ。
若悟大乘真忏悔,除邪行正即无罪。ruò wù dà chéng zhēn chàn huǐ,chú xié xíng zhèng jí wú zuì。
学道之人能自观,即与悟人同一类。xué dào zhī rén néng zì guān,jí yǔ wù rén tóng yī lèi。
大师令传此顿教,愿学之人同一体。dà shī lìng chuán cǐ dùn jiào,yuàn xué zhī rén tóng yī tǐ。
若欲当来觅本身,三毒恶缘心中洗。ruò yù dāng lái mì běn shēn,sān dú è yuán xīn zhōng xǐ。
努力修道莫悠悠,忽然虚度一世休。nǔ lì xiū dào mò yōu yōu,hū rán xū dù yī shì xiū。
若遇大乘顿教法,虔诚合掌至心求。ruò yù dà chéng dùn jiào fǎ,qián chéng hé zhǎng zhì xīn qiú。

自性真佛解脱颂

慧能

真如净性是真佛,邪见三毒是真魔。zhēn rú jìng xìng shì zhēn fú,xié jiàn sān dú shì zhēn mó。
邪见之人魔在舍,正见知人魔则过。xié jiàn zhī rén mó zài shě,zhèng jiàn zhī rén mó zé guò。
性中邪见三毒生,即是魔王来住舍。xìng zhōng xié jiàn sān dú shēng,jí shì mó wáng lái zhù shě。
正见忽除三毒心,魔变成佛真无假。zhèng jiàn hū chú sān dú xīn,mó biàn chéng fú zhēn wú jiǎ。
化身报身及法身,三身元本是一身。huà shēn bào shēn jí fǎ shēn,sān shēn yuán běn shì yī shēn。
若向身中觅自见,即是成佛菩提因。ruò xiàng shēn zhōng mì zì jiàn,jí shì chéng fú pú tí yīn。
本从化身生净性,净性常在化身中。běn cóng huà shēn shēng jìng xìng,jìng xìng cháng zài huà shēn zhōng。
性使化身行正道,当来圆满真无穷。xìng shǐ huà shēn xíng zhèng dào,dāng lái yuán mǎn zhēn wú qióng。
淫性本是清净因,除淫即无净性身。yín xìng běn shì qīng jìng yīn,chú yín jí wú jìng xìng shēn。
性中但自离五欲,见性刹那即是真。xìng zhōng dàn zì lí wǔ yù,jiàn xìng shā nà jí shì zhēn。
今生若悟顿教门,悟即眼前见世尊。jīn shēng ruò wù dùn jiào mén,wù jí yǎn qián jiàn shì zūn。
若欲修行云觅佛,不知何处欲求真。ruò yù xiū xíng yún mì fú,bù zhī hé chù yù qiú zhēn。
若能心中自见真,有真即是成佛因。ruò néng xīn zhōng zì jiàn zhēn,yǒu zhēn jí shì chéng fú yīn。
自不求真外觅佛,去觅总是大痴人。zì bù qiú zhēn wài mì fú,qù mì zǒng shì dà chī rén。
顿教法者是西流,救度世人须自修。dùn jiào fǎ zhě shì xī liú,jiù dù shì rén xū zì xiū。
今报世间学道者,不于此见大悠悠。jīn bào shì jiān xué dào zhě,bù yú cǐ jiàn dà yōu yōu。

修行颂

慧能

说通及心通,如日处虚空。shuō tōng jí xīn tōng,rú rì chù xū kōng。
惟传顿教法,出世破邪宗。wéi chuán dùn jiào fǎ,chū shì pò xié zōng。
教即无顿渐,迷悟有迟疾。jiào jí wú dùn jiàn,mí wù yǒu chí jí。
若学顿教法,愚人不可悉。ruò xué dùn jiào fǎ,yú rén bù kě xī。
说即须万般,合离还归一。shuō jí xū wàn bān,hé lí hái guī yī。
烦恼暗宅中,常须生惠日。fán nǎo àn zhái zhōng,cháng xū shēng huì rì。
邪来因烦恼,正来烦恼除。xié lái yīn fán nǎo,zhèng lái fán nǎo chú。
邪正悉不用,清净至无馀。xié zhèng xī bù yòng,qīng jìng zhì wú yú。
菩提本清净,起心即是妄。pú tí běn qīng jìng,qǐ xīn jí shì wàng。
净性在妄中,但正除三障。jìng xìng zài wàng zhōng,dàn zhèng chú sān zhàng。
世间若修道,一切尽不妨。shì jiān ruò xiū dào,yī qiè jǐn bù fáng。
常见自己过,与道即相当。cháng jiàn zì jǐ guò,yǔ dào jí xiāng dāng。
色类自有道,离道别觅道。sè lèi zì yǒu dào,lí dào bié mì dào。
觅道不见道,到头还自恼。mì dào bù jiàn dào,dào tóu hái zì nǎo。
若欲见真道,行正即是道。ruò yù jiàn zhēn dào,xíng zhèng jí shì dào。
自若无正心,暗行不见道。zì ruò wú zhèng xīn,àn xíng bù jiàn dào。
若真修道人,不见世间过。ruò zhēn xiū dào rén,bù jiàn shì jiān guò。
若见世间非,自非却是左。ruò jiàn shì jiān fēi,zì fēi què shì zuǒ。
他非我无罪,我非自有罪。tā fēi wǒ wú zuì,wǒ fēi zì yǒu zuì。
但自去非心,打破烦恼碎。dàn zì qù fēi xīn,dǎ pò fán nǎo suì。
若欲化愚人,是须有方便。ruò yù huà yú rén,shì xū yǒu fāng biàn。
勿令彼有疑,即有菩提现。wù lìng bǐ yǒu yí,jí yǒu pú tí xiàn。
法元在世间,于世出世间。fǎ yuán zài shì jiān,yú shì chū shì jiān。
勿离世间上,外求出世间。wù lí shì jiān shàng,wài qiú chū shì jiān。
邪见是世间,正见出世间。xié jiàn shì shì jiān,zhèng jiàn chū shì jiān。
邪正悉打却,菩提性宛然。xié zhèng xī dǎ què,pú tí xìng wǎn rán。
此但是顿教,亦名为大乘。cǐ dàn shì dùn jiào,yì míng wèi dà chéng。
迷来经累劫,悟则刹那间。mí lái jīng lèi jié,wù zé shā nà jiān。

僧举卧轮禅师偈作此相示

慧能

惠能没伎俩,不断百思想。huì néng méi jì liǎ,bù duàn bǎi sī xiǎng。
对镜心数起,菩提作么长。duì jìng xīn shù qǐ,pú tí zuò me zhǎng。

示志诚偈二首其一

慧能

生来坐不卧,死去卧不坐。shēng lái zuò bù wò,sǐ qù wò bù zuò。
一具臭骨头,何为立功过。yī jù chòu gǔ tóu,hé wèi lì gōng guò。

无相颂

慧能

心平何劳持戒,行直何用修禅?xīn píng hé láo chí jiè,xíng zhí hé yòng xiū chán?
恩则孝养父母,义则上下相怜。ēn zé xiào yǎng fù mǔ,yì zé shàng xià xiāng lián。
让则尊卑和睦,忍则众恶无喧。ràng zé zūn bēi hé mù,rěn zé zhòng è wú xuān。
若能钻木取火,淤泥定生红莲。ruò néng zuān mù qǔ huǒ,yū ní dìng shēng hóng lián。
苦口的是良药,逆耳必是忠言。kǔ kǒu de shì liáng yào,nì ěr bì shì zhōng yán。
改过必生智慧,护短心内非贤。gǎi guò bì shēng zhì huì,hù duǎn xīn nèi fēi xián。
日用常行饶益,成道非由施钱。rì yòng cháng xíng ráo yì,chéng dào fēi yóu shī qián。
菩提只向心觅,何劳向外求玄。pú tí zhǐ xiàng xīn mì,hé láo xiàng wài qiú xuán。
听说依此修行,天堂只在目前。tīng shuō yī cǐ xiū xíng,tiān táng zhǐ zài mù qián。

慧能

菩提本无树,明镜亦无台。pú tí běn wú shù,míng jìng yì wú tái。
本来无一物,何处惹尘埃。běn lái wú yī wù,hé chù rě chén āi。

慧能

心是菩提树,身为明镜台。xīn shì pú tí shù,shēn wèi míng jìng tái。
明镜本清净,何处染尘埃?míng jìng běn qīng jìng,hé chù rǎn chén āi?

临灭偈

慧能

兀兀不修善,腾腾不造恶。wù wù bù xiū shàn,téng téng bù zào è。
寂寂断见闻,荡荡心无著。jì jì duàn jiàn wén,dàng dàng xīn wú zhù。

示法达偈三首

慧能

礼本折慢幢,头奚不至地?lǐ běn zhé màn chuáng,tóu xī bù zhì dì?
有我罪即生,亡功福无比。yǒu wǒ zuì jí shēng,wáng gōng fú wú bǐ。

示法达偈三首

慧能

汝今名法达,勤诵未休歇。rǔ jīn míng fǎ dá,qín sòng wèi xiū xiē。
空诵但循声,明心号菩萨。kōng sòng dàn xún shēng,míng xīn hào pú sà。
汝今有缘故,吾今为汝说。rǔ jīn yǒu yuán gù,wú jīn wèi rǔ shuō。
但信佛无言,莲华从口发。dàn xìn fú wú yán,lián huá cóng kǒu fā。

示法达偈三首

慧能

心迷法华转,心悟转法华。xīn mí fǎ huá zhuǎn,xīn wù zhuǎn fǎ huá。
诵经久不明,与义作雠家。sòng jīng jiǔ bù míng,yǔ yì zuò chóu jiā。
无念念即正,有念念成邪。wú niàn niàn jí zhèng,yǒu niàn niàn chéng xié。
有无俱不计,长御白牛车。yǒu wú jù bù jì,zhǎng yù bái niú chē。
1812