古诗词

长安书怀

秦韬玉

凉风吹雨滴寒更,乡思欺人拨不平。liáng fēng chuī yǔ dī hán gèng,xiāng sī qī rén bō bù píng。
长有归心悬马首,可堪无寐枕蛩声。zhǎng yǒu guī xīn xuán mǎ shǒu,kě kān wú mèi zhěn qióng shēng。
岚收楚岫和空碧,秋染湘江到底清。lán shōu chǔ xiù hé kōng bì,qiū rǎn xiāng jiāng dào dǐ qīng。
早晚身闲著蓑去,橘香深处钓船横。zǎo wǎn shēn xián zhù suō qù,jú xiāng shēn chù diào chuán héng。
秦韬玉

秦韬玉

秦韬玉 唐代诗人,生卒年不详,字中明,一作仲明,京兆(今陕西西安市)人,或云郃阳(今陕西合阳)人。出生于尚武世家,父为左军军将。少有词藻,工歌吟,却累举不第,后谄附当时有权势的宦官田令孜,充当幕僚,官丞郎,判盐铁。黄巢起义军攻占长安后,韬玉从僖宗入蜀,中和二年(882)特赐进士及第,编入春榜。田令孜又擢其为工部侍郎、神策军判官。时人戏为“巧宦”,后不知所终。 秦韬玉的作品>>

猜您喜欢

织锦妇

秦韬玉

桃花日日觅新奇,有镜何曾及画眉。táo huā rì rì mì xīn qí,yǒu jìng hé céng jí huà méi。
只恐轻梭难作匹,岂辞纤手遍生胝。zhǐ kǒng qīng suō nán zuò pǐ,qǐ cí xiān shǒu biàn shēng zhī。
合蝉巧间双盘带,联雁斜衔小折枝。hé chán qiǎo jiān shuāng pán dài,lián yàn xié xián xiǎo zhé zhī。
豪贵大堆酬曲彻,可怜辛苦一丝丝。háo guì dà duī chóu qū chè,kě lián xīn kǔ yī sī sī。

钓翁

秦韬玉

一竿青竹老江隈,荷叶衣裳可自裁。yī gān qīng zhú lǎo jiāng wēi,hé yè yī shang kě zì cái。
潭定静悬丝影直,风高斜飐浪纹开。tán dìng jìng xuán sī yǐng zhí,fēng gāo xié zhǎn làng wén kāi。
朝携轻棹穿云去,暮背寒塘戴月回。cháo xié qīng zhào chuān yún qù,mù bèi hán táng dài yuè huí。
世上无穷崄巇事,算应难入钓船来。shì shàng wú qióng xiǎn xī shì,suàn yīng nán rù diào chuán lái。

曲江

秦韬玉

曲沼深塘跃锦鳞,槐烟径里碧波新。qū zhǎo shēn táng yuè jǐn lín,huái yān jìng lǐ bì bō xīn。
此中境既无佳境,他处春应不是春。cǐ zhōng jìng jì wú jiā jìng,tā chù chūn yīng bù shì chūn。
金榜真仙开乐席,银鞍公子醉花尘。jīn bǎng zhēn xiān kāi lè xí,yín ān gōng zi zuì huā chén。
明年二月重来看,好共东风作主人。míng nián èr yuè zhòng lái kàn,hǎo gòng dōng fēng zuò zhǔ rén。

隋堤

秦韬玉

种柳开河为胜游,堤前常使路人愁。zhǒng liǔ kāi hé wèi shèng yóu,dī qián cháng shǐ lù rén chóu。
阴埋野色万条思,翠束寒声千里秋。yīn mái yě sè wàn tiáo sī,cuì shù hán shēng qiān lǐ qiū。
西日至今悲兔苑,东波终不反龙舟。xī rì zhì jīn bēi tù yuàn,dōng bō zhōng bù fǎn lóng zhōu。
远山应见繁华事,不语青青对水流。yuǎn shān yīng jiàn fán huá shì,bù yǔ qīng qīng duì shuǐ liú。

天街

秦韬玉

九衢风景尽争新,独占天门近紫宸。jiǔ qú fēng jǐng jǐn zhēng xīn,dú zhàn tiān mén jìn zǐ chén。
宝马竞随朝暮客,香车争碾古今尘。bǎo mǎ jìng suí cháo mù kè,xiāng chē zhēng niǎn gǔ jīn chén。
烟光正入南山色,气势遥连北阙春。yān guāng zhèng rù nán shān sè,qì shì yáo lián běi quē chūn。
莫见繁华只如此,暗中还换往来人。mò jiàn fán huá zhǐ rú cǐ,àn zhōng hái huàn wǎng lái rén。

燕子

秦韬玉

不知大厦许栖无,频已衔泥到座隅。bù zhī dà shà xǔ qī wú,pín yǐ xián ní dào zuò yú。
曾与佳人并头语,几回抛却绣工夫。céng yǔ jiā rén bìng tóu yǔ,jǐ huí pāo què xiù gōng fū。

奉和春日玩雪

秦韬玉

北阙同云掩晓霞,东风春雪满山家。běi quē tóng yún yǎn xiǎo xiá,dōng fēng chūn xuě mǎn shān jiā。
琼章定少千人和,银树先开六出花。qióng zhāng dìng shǎo qiān rén hé,yín shù xiān kāi liù chū huā。

独坐吟

秦韬玉

客愁不尽本如水,草色含情更无已。kè chóu bù jǐn běn rú shuǐ,cǎo sè hán qíng gèng wú yǐ。
又觉春愁似草生,何人种在情田里。yòu jué chūn chóu shì cǎo shēng,hé rén zhǒng zài qíng tián lǐ。

采茶歌

秦韬玉

天柱香芽露香发,烂研瑟瑟穿荻篾。tiān zhù xiāng yá lù xiāng fā,làn yán sè sè chuān dí miè。
太守怜才寄野人,山童碾破团团月。tài shǒu lián cái jì yě rén,shān tóng niǎn pò tuán tuán yuè。
倚云便酌泉声煮,兽炭潜然虬珠吐。yǐ yún biàn zhuó quán shēng zhǔ,shòu tàn qián rán qiú zhū tǔ。
看著晴天早日明,鼎中飒飒筛风雨。kàn zhù qíng tiān zǎo rì míng,dǐng zhōng sà sà shāi fēng yǔ。
老翠香尘下才熟,搅时绕箸天云绿。lǎo cuì xiāng chén xià cái shú,jiǎo shí rào zhù tiān yún lǜ。
耽书病酒两多情,坐对闽瓯睡先足。dān shū bìng jiǔ liǎng duō qíng,zuò duì mǐn ōu shuì xiān zú。
洗我胸中幽思清,鬼神应愁歌欲成。xǐ wǒ xiōng zhōng yōu sī qīng,guǐ shén yīng chóu gē yù chéng。

贵公子行

秦韬玉

阶前莎毬绿不卷,银龟喷香挽不断。jiē qián shā qiú lǜ bù juǎn,yín guī pēn xiāng wǎn bù duàn。
乱花织锦柳撚线,妆点池台画屏展。luàn huā zhī jǐn liǔ niǎn xiàn,zhuāng diǎn chí tái huà píng zhǎn。
主人公业传国初,六亲联络驰朝车。zhǔ rén gōng yè chuán guó chū,liù qīn lián luò chí cháo chē。
斗鸡走狗家世事,抱来皆佩黄金鱼。dòu jī zǒu gǒu jiā shì shì,bào lái jiē pèi huáng jīn yú。
却笑儒生把书卷,学得颜回忍饥面。què xiào rú shēng bǎ shū juǎn,xué dé yán huí rěn jī miàn。

吹笙歌

秦韬玉

信陵名重怜高才,见我长吹青眼开。xìn líng míng zhòng lián gāo cái,jiàn wǒ zhǎng chuī qīng yǎn kāi。
便出燕姬再倾醑,此时花下逢仙侣。biàn chū yàn jī zài qīng xǔ,cǐ shí huā xià féng xiān lǚ。
弯弯狂月压秋波,两条黄金?黄雾。wān wān kuáng yuè yā qiū bō,liǎng tiáo huáng jīn huáng wù。
逸艳初因醉态见,浓春可是韶光与。yì yàn chū yīn zuì tài jiàn,nóng chūn kě shì sháo guāng yǔ。
纤纤软玉捧暖笙,深思香风吹不去。xiān xiān ruǎn yù pěng nuǎn shēng,shēn sī xiāng fēng chuī bù qù。
檀唇呼吸宫商改,怨情渐逐清新举。tán chún hū xī gōng shāng gǎi,yuàn qíng jiàn zhú qīng xīn jǔ。
岐山取得娇凤雏,管中藏著轻轻语。qí shān qǔ dé jiāo fèng chú,guǎn zhōng cáng zhù qīng qīng yǔ。
好笑襄王大迂阔,曾卧巫云见神女。hǎo xiào xiāng wáng dà yū kuò,céng wò wū yún jiàn shén nǚ。
银锁金簧不得听,空劳翠辇冲泥雨。yín suǒ jīn huáng bù dé tīng,kōng láo cuì niǎn chōng ní yǔ。

横吹曲辞紫骝马

秦韬玉

渥洼奇骨本难求,况是豪家重紫骝。wò wā qí gǔ běn nán qiú,kuàng shì háo jiā zhòng zǐ liú。
臕大宜悬银压銙,力浑欺却玉衔头。biāo dà yí xuán yín yā kuǎ,lì hún qī què yù xián tóu。
生狞弄影风随起,躞蹀冲尘汗满沟。shēng níng nòng yǐng fēng suí qǐ,xiè dié chōng chén hàn mǎn gōu。
若遇丈夫皆调御,任从骑取觅封侯。ruò yù zhàng fū jiē diào yù,rèn cóng qí qǔ mì fēng hóu。
2712