古诗词

仙子送刘阮出洞

曹唐

殷勤相送出天台,仙境那能却再来。yīn qín xiāng sòng chū tiān tái,xiān jìng nà néng què zài lái。
云液每归须强饮,玉书无事莫频开。yún yè měi guī xū qiáng yǐn,yù shū wú shì mò pín kāi。
花当洞口应长在,水到人间定不回。huā dāng dòng kǒu yīng zhǎng zài,shuǐ dào rén jiān dìng bù huí。
惆怅溪头从此别,碧山明月闭苍苔。chóu chàng xī tóu cóng cǐ bié,bì shān míng yuè bì cāng tái。
曹唐

曹唐

曹唐,唐代诗人。字尧宾。桂州(今广西桂林)人。生卒年不详。初为道士,后举进士不第。咸通(860~874)中,为使府从事。曹唐以游仙诗著称,其七律《刘晨阮肇游天台》、《织女怀牵牛》、《萧史携弄玉上升》等17首,世称“大游仙诗“。《唐才子传》称他“作《大游仙诗》50篇“,则当有遗佚。其七绝《小游仙诗九十八首》,尤为著名。 曹唐的作品>>

猜您喜欢

仙都即景

曹唐

黄帝登真处,青青不记年。huáng dì dēng zhēn chù,qīng qīng bù jì nián。
孤峰应碍日,一柱自擎天。gū fēng yīng ài rì,yī zhù zì qíng tiān。
石怪长栖鹤,云闲若有仙。shí guài zhǎng qī hè,yún xián ruò yǒu xiān。
鼎湖看不见,零落数枝莲。dǐng hú kàn bù jiàn,líng luò shù zhī lián。

汉武帝将候西王母下降

曹唐

昆仑凝想最高峰,王母来乘五色龙。kūn lún níng xiǎng zuì gāo fēng,wáng mǔ lái chéng wǔ sè lóng。
歌听紫鸾犹缥缈,语来青鸟许从容。gē tīng zǐ luán yóu piāo miǎo,yǔ lái qīng niǎo xǔ cóng róng。
风回水落三清月,漏苦霜传五夜钟。fēng huí shuǐ luò sān qīng yuè,lòu kǔ shuāng chuán wǔ yè zhōng。
树影悠悠花悄悄,若闻箫管是行踪。shù yǐng yōu yōu huā qiāo qiāo,ruò wén xiāo guǎn shì xíng zōng。

汉武帝于宫中宴西王母

曹唐

鳌岫云低太一坛,武皇斋洁不胜欢。áo xiù yún dī tài yī tán,wǔ huáng zhāi jié bù shèng huān。
长生碧字期亲署,延寿丹泉许细看。zhǎng shēng bì zì qī qīn shǔ,yán shòu dān quán xǔ xì kàn。
剑佩有声宫树静,星河无影禁花寒。jiàn pèi yǒu shēng gōng shù jìng,xīng hé wú yǐng jìn huā hán。
秋风袅袅月朗朗,玉女清歌一夜阑。qiū fēng niǎo niǎo yuè lǎng lǎng,yù nǚ qīng gē yī yè lán。

刘晨阮肇游天台

曹唐

树入天台石路新,云和草静迥无尘。shù rù tiān tái shí lù xīn,yún hé cǎo jìng jiǒng wú chén。
烟霞不省生前事,水木空疑梦后身。yān xiá bù shěng shēng qián shì,shuǐ mù kōng yí mèng hòu shēn。
往往鸡鸣岩下月,时时犬吠洞中春。wǎng wǎng jī míng yán xià yuè,shí shí quǎn fèi dòng zhōng chūn。
不知此地归何处,须就桃源问主人。bù zhī cǐ dì guī hé chù,xū jiù táo yuán wèn zhǔ rén。

刘阮洞中遇

曹唐

天和树色霭苍苍,霞重岚深路渺茫。tiān hé shù sè ǎi cāng cāng,xiá zhòng lán shēn lù miǎo máng。
云实满山无鸟雀,水声沿涧有笙簧。yún shí mǎn shān wú niǎo què,shuǐ shēng yán jiàn yǒu shēng huáng。
碧沙洞里乾坤别,红树枝前日月长。bì shā dòng lǐ qián kūn bié,hóng shù zhī qián rì yuè zhǎng。
愿得花间有人出,免令仙犬吠刘郎。yuàn dé huā jiān yǒu rén chū,miǎn lìng xiān quǎn fèi liú láng。

仙子洞中有怀刘阮

曹唐

不将清瑟理霓裳,尘梦那知鹤梦长。bù jiāng qīng sè lǐ ní shang,chén mèng nà zhī hè mèng zhǎng。
洞里有天春寂寂,人间无路月茫茫。dòng lǐ yǒu tiān chūn jì jì,rén jiān wú lù yuè máng máng。
玉沙瑶草连溪碧,流水桃花满涧香。yù shā yáo cǎo lián xī bì,liú shuǐ táo huā mǎn jiàn xiāng。
晓露风灯零落尽,此生无处访刘郎。xiǎo lù fēng dēng líng luò jǐn,cǐ shēng wú chù fǎng liú láng。

刘阮再到天台不复见仙子

曹唐

再到天台访玉真,青苔白石已成尘。zài dào tiān tái fǎng yù zhēn,qīng tái bái shí yǐ chéng chén。
笙歌冥寞闲深洞,云鹤萧条绝旧邻。shēng gē míng mò xián shēn dòng,yún hè xiāo tiáo jué jiù lín。
草树总非前度色,烟霞不似昔年春。cǎo shù zǒng fēi qián dù sè,yān xiá bù shì xī nián chūn。
桃花流水依然在,不见当时劝酒人。táo huā liú shuǐ yī rán zài,bù jiàn dāng shí quàn jiǔ rén。

织女怀牵牛

曹唐

北斗佳人双泪流,眼穿肠断为牵牛。běi dòu jiā rén shuāng lèi liú,yǎn chuān cháng duàn wèi qiān niú。
封题锦字凝新恨,抛掷金梭织旧愁。fēng tí jǐn zì níng xīn hèn,pāo zhì jīn suō zhī jiù chóu。
桂树三春烟漠漠,银河一水夜悠悠。guì shù sān chūn yān mò mò,yín hé yī shuǐ yè yōu yōu。
欲将心向仙郎说,借问榆花早晚秋。yù jiāng xīn xiàng xiān láng shuō,jiè wèn yú huā zǎo wǎn qiū。

王远宴麻姑蔡经宅

曹唐

好风吹树杏花香,花下真人道姓王。hǎo fēng chuī shù xìng huā xiāng,huā xià zhēn rén dào xìng wáng。
大篆龙蛇随笔札,小天星斗满衣裳。dà zhuàn lóng shé suí bǐ zhá,xiǎo tiān xīng dòu mǎn yī shang。
闲抛南极归期晚,笑指东溟饮兴长。xián pāo nán jí guī qī wǎn,xiào zhǐ dōng míng yǐn xīng zhǎng。
要唤麻姑同一醉,使人沽酒向馀杭。yào huàn má gū tóng yī zuì,shǐ rén gū jiǔ xiàng yú háng。

萼绿华将归九疑留别许真人

曹唐

九点秋烟黛色空,绿华归思颇无穷。jiǔ diǎn qiū yān dài sè kōng,lǜ huá guī sī pǒ wú qióng。
每悲驭鹤身难任,长恨临霞语未终。měi bēi yù hè shēn nán rèn,zhǎng hèn lín xiá yǔ wèi zhōng。
河影暗吹云梦月,花声闲落洞庭风。hé yǐng àn chuī yún mèng yuè,huā shēng xián luò dòng tíng fēng。
蓝丝重勒金条脱,留与人间许侍中。lán sī zhòng lēi jīn tiáo tuō,liú yǔ rén jiān xǔ shì zhōng。

穆王宴王母于九光流霞馆

曹唐

桑叶扶疏闭日华,穆王邀命宴流霞。sāng yè fú shū bì rì huá,mù wáng yāo mìng yàn liú xiá。
霓旌著地云初驻,金奏掀天月欲斜。ní jīng zhù dì yún chū zhù,jīn zòu xiān tiān yuè yù xié。
歌咽细风吹粉蕊,饮馀清露湿瑶砂。gē yàn xì fēng chuī fěn ruǐ,yǐn yú qīng lù shī yáo shā。
不知白马红缰解,偷吃东田碧玉花。bù zhī bái mǎ hóng jiāng jiě,tōu chī dōng tián bì yù huā。

紫河张休真

曹唐

琪树扶疏压瑞烟,玉皇朝客满花前。qí shù fú shū yā ruì yān,yù huáng cháo kè mǎn huā qián。
山川到处成三月,丝竹经时即万年。shān chuān dào chù chéng sān yuè,sī zhú jīng shí jí wàn nián。
树石冥茫初缩地,杯盘狼籍未朝天。shù shí míng máng chū suō dì,bēi pán láng jí wèi cháo tiān。
东风小饮人皆醉,从听黄龙枕水眠。dōng fēng xiǎo yǐn rén jiē zuì,cóng tīng huáng lóng zhěn shuǐ mián。

张硕重寄杜兰香

曹唐

碧落香销兰露秋,星河无梦夜悠悠。bì luò xiāng xiāo lán lù qiū,xīng hé wú mèng yè yōu yōu。
灵妃不降三清驾,仙鹤空成万古愁。líng fēi bù jiàng sān qīng jià,xiān hè kōng chéng wàn gǔ chóu。
皓月隔花追款别,瑞烟笼树省淹留。hào yuè gé huā zhuī kuǎn bié,ruì yān lóng shù shěng yān liú。
人间何事堪惆怅,海色西风十二楼。rén jiān hé shì kān chóu chàng,hǎi sè xī fēng shí èr lóu。

玉女杜兰香下嫁于张硕

曹唐

天上人间两渺茫,不知谁识杜兰香。tiān shàng rén jiān liǎng miǎo máng,bù zhī shuí shí dù lán xiāng。
来经玉树三山远,去隔银河一水长。lái jīng yù shù sān shān yuǎn,qù gé yín hé yī shuǐ zhǎng。
怨入清尘愁锦瑟,酒倾玄露醉瑶觞。yuàn rù qīng chén chóu jǐn sè,jiǔ qīng xuán lù zuì yáo shāng。
遗情更说何珍重,擘破云鬟金凤皇。yí qíng gèng shuō hé zhēn zhòng,bāi pò yún huán jīn fèng huáng。

萧史携弄玉上升

曹唐

岂是丹台归路遥,紫鸾烟驾不同飘。qǐ shì dān tái guī lù yáo,zǐ luán yān jià bù tóng piāo。
一声洛水传幽咽,万片宫花共寂寥。yī shēng luò shuǐ chuán yōu yàn,wàn piàn gōng huā gòng jì liáo。
红粉美人愁未散,清华公子笑相邀。hóng fěn měi rén chóu wèi sàn,qīng huá gōng zi xiào xiāng yāo。
缑山碧树青楼月,肠断春风为玉箫。gōu shān bì shù qīng lóu yuè,cháng duàn chūn fēng wèi yù xiāo。
1301234567»