古诗词

城东早春

杨巨源

诗家清景在新春,绿柳才黄半未匀。shī jiā qīng jǐng zài xīn chūn,lǜ liǔ cái huáng bàn wèi yún。
若待上林花似锦,出门俱是看花人。ruò dài shàng lín huā shì jǐn,chū mén jù shì kàn huā rén。

杨巨源

唐代诗人。字景山,后改名巨济。河中(治所今山西永济)人。贞元五年(789)进士。初为张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士,迁虞部员外郎。出为凤翔少尹,复召授国子司业。长庆四年(824),辞官退休,执政请以为河中少尹,食其禄终身。关于杨巨源生年,据方崧卿《韩集举正》考订。韩愈《送杨少尹序》作于长庆四年(824),序中述及杨有“年满七十”、“去归其乡”语。由此推断,杨当生于755年,卒年不详。 杨巨源的作品>>

猜您喜欢

端午日伏蒙内侍赐晨服

杨巨源

彩缕纤仍丽,凌风卷复开。cǎi lǚ xiān réng lì,líng fēng juǎn fù kāi。
方应五日至,应自九天来。fāng yīng wǔ rì zhì,yīng zì jiǔ tiān lái。
在笥清光发,当轩暑气回。zài sì qīng guāng fā,dāng xuān shǔ qì huí。
遥知及时节,刀尺火云催。yáo zhī jí shí jié,dāo chǐ huǒ yún cuī。

胡姬词

杨巨源

妍艳照江头,春风好客留。yán yàn zhào jiāng tóu,chūn fēng hǎo kè liú。
当垆知妾惯,送酒为郎羞。dāng lú zhī qiè guàn,sòng jiǔ wèi láng xiū。
香渡传蕉扇,妆成上竹楼。xiāng dù chuán jiāo shàn,zhuāng chéng shàng zhú lóu。
数钱怜皓腕,非是不能留。shù qián lián hào wàn,fēi shì bù néng liú。

春日有赠

杨巨源

堤暖柳丝斜,风光属谢家。dī nuǎn liǔ sī xié,fēng guāng shǔ xiè jiā。
晚心应恋水,春恨定因花。wǎn xīn yīng liàn shuǐ,chūn hèn dìng yīn huā。
步远怜芳草,归迟见绮霞。bù yuǎn lián fāng cǎo,guī chí jiàn qǐ xiá。
由来感情思,独自惜年华。yóu lái gǎn qíng sī,dú zì xī nián huá。

襄阳乐

杨巨源

闲随少年去,试上大堤游。xián suí shǎo nián qù,shì shàng dà dī yóu。
画角栖乌起,清弦过客愁。huà jiǎo qī wū qǐ,qīng xián guò kè chóu。
碑沈楚山石,珠彻汉江秋。bēi shěn chǔ shān shí,zhū chè hàn jiāng qiū。
处处风情好,卢家更上楼。chù chù fēng qíng hǎo,lú jiā gèng shàng lóu。

长城闻笛

杨巨源

孤城笛满林,断续共霜砧。gū chéng dí mǎn lín,duàn xù gòng shuāng zhēn。
夜月降羌泪,秋风老将心。yè yuè jiàng qiāng lèi,qiū fēng lǎo jiāng xīn。
静过寒垒遍,暗入故关深。jìng guò hán lěi biàn,àn rù gù guān shēn。
惆怅梅花落,山川不可寻。chóu chàng méi huā luò,shān chuān bù kě xún。

春晚东归留赠李功曹

杨巨源

芳田岐路斜,脉脉惜年华。fāng tián qí lù xié,mài mài xī nián huá。
云路青丝骑,香含翠幰车。yún lù qīng sī qí,xiāng hán cuì xiǎn chē。
歌声仍隔水,醉色未侵花。gē shēng réng gé shuǐ,zuì sè wèi qīn huā。
唯有怀乡客,东飞羡曙鸦。wéi yǒu huái xiāng kè,dōng fēi xiàn shǔ yā。

送殷员外使北蕃

杨巨源

二轩将雨露,万里入烟沙。èr xuān jiāng yǔ lù,wàn lǐ rù yān shā。
和气生中国,薰风属外家。hé qì shēng zhōng guó,xūn fēng shǔ wài jiā。
塞芦随雁影,关柳拂驼花。sāi lú suí yàn yǐng,guān liǔ fú tuó huā。
努力黄云北,仙曹有雉车。nǔ lì huáng yún běi,xiān cáo yǒu zhì chē。

送许侍御充云南哀册使判官

杨巨源

万里永昌城,威仪奉圣明。wàn lǐ yǒng chāng chéng,wēi yí fèng shèng míng。
冰心瘴江冷,霜宪漏天晴。bīng xīn zhàng jiāng lěng,shuāng xiàn lòu tiān qíng。
荒外开亭候,云南降旆旌。huāng wài kāi tíng hòu,yún nán jiàng pèi jīng。
他时功自许,绝域转哀荣。tā shí gōng zì xǔ,jué yù zhuǎn āi róng。

和郑少师相公题慈恩寺禅院

杨巨源

旧寺长桐孙,朝天是圣恩。jiù sì zhǎng tóng sūn,cháo tiān shì shèng ēn。
谢公诗更老,萧傅道方尊。xiè gōng shī gèng lǎo,xiāo fù dào fāng zūn。
白法知深得,苍生要重论。bái fǎ zhī shēn dé,cāng shēng yào zhòng lùn。
若为将此望,心地向空门。ruò wèi jiāng cǐ wàng,xīn dì xiàng kōng mén。

同赵校书题普救寺

杨巨源

东门高处天,一望几悠然。dōng mén gāo chù tiān,yī wàng jǐ yōu rán。
白浪过城下,青山满寺前。bái làng guò chéng xià,qīng shān mǎn sì qián。
尘光分驿道,岚色到人烟。chén guāng fēn yì dào,lán sè dào rén yān。
气象须文字,逢君大雅篇。qì xiàng xū wén zì,féng jūn dà yǎ piān。

春日与刘评事过故证

杨巨源

曾共刘咨议,同时事道林。céng gòng liú zī yì,tóng shí shì dào lín。
与君方掩泪,来客是知心。yǔ jūn fāng yǎn lèi,lái kè shì zhī xīn。
阶雪凌春积,钟烟向夕深。jiē xuě líng chūn jī,zhōng yān xiàng xī shēn。
依然旧童子,相送出花阴。yī rán jiù tóng zi,xiāng sòng chū huā yīn。

春雪题兴善寺广宣上人竹院

杨巨源

皎洁青莲客,焚香对雪朝。jiǎo jié qīng lián kè,fén xiāng duì xuě cháo。
竹风催淅沥,花雨让飘飖。zhú fēng cuī xī lì,huā yǔ ràng piāo yáo。
触石和云积,萦池拂水消。chù shí hé yún jī,yíng chí fú shuǐ xiāo。
只应将日月,颜色不相饶。zhǐ yīng jiāng rì yuè,yán sè bù xiāng ráo。

清明日后土祠送田彻

杨巨源

清明千万家,处处是年华。qīng míng qiān wàn jiā,chù chù shì nián huá。
榆柳芳辰火,梧桐今日花。yú liǔ fāng chén huǒ,wú tóng jīn rì huā。
祭祠结云绮,游陌拥香车。jì cí jié yún qǐ,yóu mò yōng xiāng chē。
惆怅田郎去,原回烟树斜。chóu chàng tián láng qù,yuán huí yān shù xié。

酬令狐员外直夜书怀见寄

杨巨源

花枝暖欲舒,粉署夜方初。huā zhī nuǎn yù shū,fěn shǔ yè fāng chū。
世职推传盛,春刑是减馀。shì zhí tuī chuán shèng,chūn xíng shì jiǎn yú。
芸香能护字,铅椠善呈书。yún xiāng néng hù zì,qiān qiàn shàn chéng shū。
此地从头白,经年望雉车。cǐ dì cóng tóu bái,jīng nián wàng zhì chē。

题表丈三大夫书斋

杨巨源

盛府自莲花,群公是岁华。shèng fǔ zì lián huā,qún gōng shì suì huá。
兰姿丈人圃,松色大夫家。lán zī zhàng rén pǔ,sōng sè dà fū jiā。
素卷堆瑶席,朱弦映绛纱。sù juǎn duī yáo xí,zhū xián yìng jiàng shā。
诗题三百首,高韵照春霞。shī tí sān bǎi shǒu,gāo yùn zhào chūn xiá。
1241234567»