古诗词

青玉案·乙酉重九葛守坐上作

胡铨

宜霜开尽秋光老。yí shuāng kāi jǐn qiū guāng lǎo。
感节物、愁多少。gǎn jié wù chóu duō shǎo。
尘世难逢开口笑。chén shì nán féng kāi kǒu xiào。
满林风雨,一江烟水,飒爽惊吹帽。mǎn lín fēng yǔ,yī jiāng yān shuǐ,sà shuǎng jīng chuī mào。
玉堂金马何须道。yù táng jīn mǎ hé xū dào。
且斗取、尊前玉山倒。qiě dòu qǔ zūn qián yù shān dào。
燕寝香清官事了。yàn qǐn xiāng qīng guān shì le。
紫萸黄菊,皂罗红袂,花与人俱好。zǐ yú huáng jú,zào luó hóng mèi,huā yǔ rén jù hǎo。
胡铨

胡铨

胡铨(1102年—1180年),字邦衡,号澹庵。吉州庐陵芗城(今江西省吉安市青原区值夏镇)人。南宋爱国名臣、文学家,庐陵“五忠一节”之一,与李纲、赵鼎、李光并称“南宋四名臣”。建炎二年(1128年),胡铨登进士第。初授抚州军事判官,他招募乡丁,助官军捍御金军。后除枢密院编修官。绍兴八年(1138年),秦桧主和,胡铨抗疏力斥,乞斩秦桧与参政孙近、使臣王伦,声振朝野。但遭除名,编管昭州,移谪吉阳军。秦桧死后,内移衡州。宋孝宗即位,复任奉议郎,知饶州。历国史院编修官、兵部侍郎,晚年以资政殿学士致仕。淳熙七年(1180年),胡铨去世,追赠通议大夫,谥号“忠简”。著有《澹庵集》等传世。 胡铨的作品>>

猜您喜欢

好事近·富贵本无心

胡铨

富贵本无心,何事故乡轻别?空使猿惊鹤怨,误薜萝秋月。fù guì běn wú xīn,hé shì gù xiāng qīng bié?kōng shǐ yuán jīng hè yuàn,wù bì luó qiū yuè。
囊锥刚要出头来,不道甚时节!欲驾巾车归去,有豺狼当辙!náng zhuī gāng yào chū tóu lái,bù dào shén shí jié!yù jià jīn chē guī qù,yǒu chái láng dāng zhé!

题铁坑

胡铨

路入阳春境,杳然非世间。lù rù yáng chūn jìng,yǎo rán fēi shì jiān。
初疑金菊岭,原是铁坑山。chū yí jīn jú lǐng,yuán shì tiě kēng shān。
日薄岚气重,天寒酒力悭。rì báo lán qì zhòng,tiān hán jiǔ lì qiān。
人言兹地恶,我爱碧孱颜。rén yán zī dì è,wǒ ài bì càn yán。

胡铨

是处山皆石,他山尽不如。shì chù shān jiē shí,tā shān jǐn bù rú。
固非从地出,疑是补天馀。gù fēi cóng dì chū,yí shì bǔ tiān yú。
下随一拳小,高凌千仞虚。xià suí yī quán xiǎo,gāo líng qiān rèn xū。
奇章应未见,名不下中书。qí zhāng yīng wèi jiàn,míng bù xià zhōng shū。

登南恩望海台

胡铨

君恩宽逐客,万里听归来。jūn ēn kuān zhú kè,wàn lǐ tīng guī lái。
未上凌烟阁,先登望海台。wèi shàng líng yān gé,xiān dēng wàng hǎi tái。
山为翠浪涌,湖拓碧天开。shān wèi cuì làng yǒng,hú tuò bì tiān kāi。
目断飞云处,终身愧老莱。mù duàn fēi yún chù,zhōng shēn kuì lǎo lái。

东池即事

胡铨

小园聊日涉,鸥鸟共忘机。xiǎo yuán liáo rì shè,ōu niǎo gòng wàng jī。
笋长畦丁喜,春馀菜甲稀。sǔn zhǎng qí dīng xǐ,chūn yú cài jiǎ xī。
幽花禁雾雨,翠筱澹风漪。yōu huā jìn wù yǔ,cuì xiǎo dàn fēng yī。
步屧横塘路,游鱼觉昨非。bù xiè héng táng lù,yóu yú jué zuó fēi。

早梅

胡铨

千林阒无伴,独秀益孤明。qiān lín qù wú bàn,dú xiù yì gū míng。
索笑延幽赏,闻香失宿酲。suǒ xiào yán yōu shǎng,wén xiāng shī sù chéng。
天教清到骨,我岂淡无情。tiān jiào qīng dào gǔ,wǒ qǐ dàn wú qíng。
睡起黄昏月,花边洗破觥。shuì qǐ huáng hūn yuè,huā biān xǐ pò gōng。

长卿见过赋美人插花用其韵

胡铨

花亦兴不浅,美人头上开。huā yì xīng bù qiǎn,měi rén tóu shàng kāi。
心事眼勾破,鬓香魂引来。xīn shì yǎn gōu pò,bìn xiāng hún yǐn lái。
笑春烛底影,溅泪风前杯。xiào chūn zhú dǐ yǐng,jiàn lèi fēng qián bēi。
分韵得先字,客今谁可哉。fēn yùn dé xiān zì,kè jīn shuí kě zāi。

远游

胡铨

萍迹长泡转,天崖到处家。píng jì zhǎng pào zhuǎn,tiān yá dào chù jiā。
芳菲云过雨,聚散手抟沙。fāng fēi yún guò yǔ,jù sàn shǒu tuán shā。
且唤陈惊坐,共寻留子嗟。qiě huàn chén jīng zuò,gòng xún liú zi jiē。
酒狂从旷荡,汉吏要无华。jiǔ kuáng cóng kuàng dàng,hàn lì yào wú huá。

过青潭铺用杜少陵韵

胡铨

世路羊肠险,崎岖不计层。shì lù yáng cháng xiǎn,qí qū bù jì céng。
附炎蛾并火,待暗鼠窥灯。fù yán é bìng huǒ,dài àn shǔ kuī dēng。
国削臣心折,秋高虏势增。guó xuē chén xīn zhé,qiū gāo lǔ shì zēng。
鱼虾何足虑,回前顾鲸鹏。yú xiā hé zú lǜ,huí qián gù jīng péng。

题小桃源图

胡铨

闲爱鹤立木,静嫌僧叩门。xián ài hè lì mù,jìng xián sēng kòu mén。
是非花莫笑,白黑手能言。shì fēi huā mò xiào,bái hēi shǒu néng yán。
心远阔尘境,路幽迷水村。xīn yuǎn kuò chén jìng,lù yōu mí shuǐ cūn。
逢人不须说,自唤小桃源。féng rén bù xū shuō,zì huàn xiǎo táo yuán。

次雷州和朱彧秀才韵时欲渡海

胡铨

何人着眼觑征骖,赖有新诗作指南。hé rén zhe yǎn qù zhēng cān,lài yǒu xīn shī zuò zhǐ nán。
螺髻层层明晚照,蜃楼隐隐倚晴岚。luó jì céng céng míng wǎn zhào,shèn lóu yǐn yǐn yǐ qíng lán。
仲连蹈海齐虚语,鲁叟乘槎亦谩谈。zhòng lián dǎo hǎi qí xū yǔ,lǔ sǒu chéng chá yì mán tán。
争似澹庵乘兴往,银山千叠酒微酣。zhēng shì dàn ān chéng xīng wǎng,yín shān qiān dié jiǔ wēi hān。

题崖州洗兵亭

胡铨

一带清波六月凉,洗兵安用挽天潢。yī dài qīng bō liù yuè liáng,xǐ bīng ān yòng wǎn tiān huáng。
哥舒血蹴红凝箭,子美苔攲绿卧枪。gē shū xuè cù hóng níng jiàn,zi měi tái qī lǜ wò qiāng。
玉垒尘清闲擂鼓,玳筵风静细流觞。yù lěi chén qīng xián léi gǔ,dài yán fēng jìng xì liú shāng。
澹庵临水空惆怅,洛水凌波见未尝。dàn ān lín shuǐ kōng chóu chàng,luò shuǐ líng bō jiàn wèi cháng。

和林和靖先生梅韵

胡铨

感时湔泪几时乾,顾影伶俜独立难。gǎn shí jiān lèi jǐ shí qián,gù yǐng líng pīng dú lì nán。
自恐节孤无与对,谁怜族冷不胜寒。zì kǒng jié gū wú yǔ duì,shuí lián zú lěng bù shèng hán。
未应一世供愁断,长愿三更秉烛看。wèi yīng yī shì gōng chóu duàn,zhǎng yuàn sān gèng bǐng zhú kàn。
雨过花边行更好,犹嫌子美借银鞍。yǔ guò huā biān xíng gèng hǎo,yóu xián zi měi jiè yín ān。

和林和靖先生梅韵

胡铨

风亭小立梦初残,步步凌空对广寒。fēng tíng xiǎo lì mèng chū cán,bù bù líng kōng duì guǎng hán。
照眼双明清可掬,闲情一味淡相看。zhào yǎn shuāng míng qīng kě jū,xián qíng yī wèi dàn xiāng kàn。
晓萦瑞雾黏初润,晴映高云暴未干。xiǎo yíng ruì wù nián chū rùn,qíng yìng gāo yún bào wèi gàn。
三嗅临风思无限,蕊宫遥夜酒初阑。sān xiù lín fēng sī wú xiàn,ruǐ gōng yáo yè jiǔ chū lán。

和林和靖先生梅韵

胡铨

瘦吟幽玩有馀妍,更向高人独乐园。shòu yín yōu wán yǒu yú yán,gèng xiàng gāo rén dú lè yuán。
无垢未应经露沐,不缁宁信受尘昏。wú gòu wèi yīng jīng lù mù,bù zī níng xìn shòu chén hūn。
春风自识明妃面,夜雨能清吏部魂。chūn fēng zì shí míng fēi miàn,yè yǔ néng qīng lì bù hún。
插向胆瓶看更好,凛如明月荐雷樽。chā xiàng dǎn píng kàn gèng hǎo,lǐn rú míng yuè jiàn léi zūn。
79123456