古诗词

雒城作

罗隐

大卤旌旗出洛滨,此中烟月已埃尘。dà lǔ jīng qí chū luò bīn,cǐ zhōng yān yuè yǐ āi chén。
更无楼阁寻行处,只有山川识野人。gèng wú lóu gé xún xíng chù,zhǐ yǒu shān chuān shí yě rén。
早得铸金夸范蠡,旋闻垂钓哭平津。zǎo dé zhù jīn kuā fàn lí,xuán wén chuí diào kū píng jīn。
旧游难得时难遇,回首空城百草春。jiù yóu nán dé shí nán yù,huí shǒu kōng chéng bǎi cǎo chūn。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

东归

罗隐

仙桂高高似有神,貂裘敝尽取无因。xiān guì gāo gāo shì yǒu shén,diāo qiú bì jǐn qǔ wú yīn。
难将白发期公道,不觉丹枝属别人。nán jiāng bái fā qī gōng dào,bù jué dān zhī shǔ bié rén。
双阙往来惭请谒,五湖归后耻交亲。shuāng quē wǎng lái cán qǐng yè,wǔ hú guī hòu chǐ jiāo qīn。
盈盘紫蟹千卮酒,添得临岐泪满巾。yíng pán zǐ xiè qiān zhī jiǔ,tiān dé lín qí lèi mǎn jīn。

广陵李仆射借示近诗因投献

罗隐

朝论国计暮论兵,馀力犹随凤藻生。cháo lùn guó jì mù lùn bīng,yú lì yóu suí fèng zǎo shēng。
语继盘盂抛俗格,气兼河岳带商声。yǔ jì pán yú pāo sú gé,qì jiān hé yuè dài shāng shēng。
闲寻绮思千花丽,静想高吟六义清。xián xún qǐ sī qiān huā lì,jìng xiǎng gāo yín liù yì qīng。
天柄已持尧典在,更堪回首问缘情。tiān bǐng yǐ chí yáo diǎn zài,gèng kān huí shǒu wèn yuán qíng。

三衢哭孙员外

罗隐

燕恋雕梁马恋轩,此心从此更何言。yàn liàn diāo liáng mǎ liàn xuān,cǐ xīn cóng cǐ gèng hé yán。
直将尘外三生命,未敌君侯一日恩。zhí jiāng chén wài sān shēng mìng,wèi dí jūn hóu yī rì ēn。
红蜡有时还入梦,片帆何处独销魂?hóng là yǒu shí hái rù mèng,piàn fān hé chù dú xiāo hún?
忍看明发衣襟上,珠泪痕中见酒痕。rěn kàn míng fā yī jīn shàng,zhū lèi hén zhōng jiàn jiǔ hén。

箧中得故王郎中书

罗隐

凤里前年别望郎,丁宁唯恐滞吴乡。fèng lǐ qián nián bié wàng láng,dīng níng wéi kǒng zhì wú xiāng。
劝疏杯酒知妨事,乞与书题作裹粮。quàn shū bēi jiǔ zhī fáng shì,qǐ yǔ shū tí zuò guǒ liáng。
苹鹿未能移海曲,县花寻已落河阳。píng lù wèi néng yí hǎi qū,xiàn huā xún yǐ luò hé yáng。
九原自此无因见,反覆遗踪泪万行。jiǔ yuán zì cǐ wú yīn jiàn,fǎn fù yí zōng lèi wàn xíng。

寄第五尊师

罗隐

苕溪烟月久因循,野鹤衣裘独茧纶。sháo xī yān yuè jiǔ yīn xún,yě hè yī qiú dú jiǎn lún。
只说泊船无定处,不知携手是何人。zhǐ shuō pō chuán wú dìng chù,bù zhī xié shǒu shì hé rén。
朱黄拣日囚尸鬼,青白临时注脑神。zhū huáng jiǎn rì qiú shī guǐ,qīng bái lín shí zhù nǎo shén。
欲访先生问经诀,世间难得不由身。yù fǎng xiān shēng wèn jīng jué,shì jiān nán dé bù yóu shēn。

寄西华黄鍊师

罗隐

西华有路入中华,依约山川认永嘉。xī huá yǒu lù rù zhōng huá,yī yuē shān chuān rèn yǒng jiā。
羽客昔时留筱簜,故人今又种烟霞。yǔ kè xī shí liú xiǎo dàng,gù rén jīn yòu zhǒng yān xiá。
坛高已降三清鹤,海近应通八月槎。tán gāo yǐ jiàng sān qīng hè,hǎi jìn yīng tōng bā yuè chá。
盛事两般君总得,老莱衣服戴颙家。shèng shì liǎng bān jūn zǒng dé,lǎo lái yī fú dài yóng jiā。

所思

罗隐

西上青云未有期,东归沧海一何迟。xī shàng qīng yún wèi yǒu qī,dōng guī cāng hǎi yī hé chí。
酒阑梦觉不称意,花落月明空所思。jiǔ lán mèng jué bù chēng yì,huā luò yuè míng kōng suǒ sī。
长恐病侵多事日,可堪贫过少年时。zhǎng kǒng bìng qīn duō shì rì,kě kān pín guò shǎo nián shí。
斗鸡走狗五陵道,惆怅输他轻薄儿。dòu jī zǒu gǒu wǔ líng dào,chóu chàng shū tā qīng báo ér。

送支使萧中丞赴阙

罗隐

八年刀笔到京华,归去青冥路未赊。bā nián dāo bǐ dào jīng huá,guī qù qīng míng lù wèi shē。
今日风流卿相客,旧时基业帝王家。jīn rì fēng liú qīng xiāng kè,jiù shí jī yè dì wáng jiā。
彤庭彩凤虽添瑞,望府红莲已减花。tóng tíng cǎi fèng suī tiān ruì,wàng fǔ hóng lián yǐ jiǎn huā。
从此常僚如有问,海边麇鹿斗边槎。cóng cǐ cháng liáo rú yǒu wèn,hǎi biān jūn lù dòu biān chá。

送人归湘中兼寄旧知

罗隐

青溪烟雨九华山,乱后应同梦寐间。qīng xī yān yǔ jiǔ huá shān,luàn hòu yīng tóng mèng mèi jiān。
万里分飞休掩袂,两旬相见且开颜。wàn lǐ fēn fēi xiū yǎn mèi,liǎng xún xiāng jiàn qiě kāi yán。
君依宰相貉蝉贵,我恋王门鬓发斑。jūn yī zǎi xiāng háo chán guì,wǒ liàn wáng mén bìn fā bān。
为谢伏波筵上客,几时金印拟西还。wèi xiè fú bō yán shàng kè,jǐ shí jīn yìn nǐ xī hái。

自贻

罗隐

衰老应难更进趋,药畦经卷自朝晡。shuāi lǎo yīng nán gèng jìn qū,yào qí jīng juǎn zì cháo bū。
纵无显效亦藏拙,若有所成甘守株。zòng wú xiǎn xiào yì cáng zhuō,ruò yǒu suǒ chéng gān shǒu zhū。
汉武巡游虚轧轧,秦皇吞并谩驱驱。hàn wǔ xún yóu xū yà yà,qín huáng tūn bìng mán qū qū。
如何只见丁家鹤,依旧辽东叹绿芜。rú hé zhǐ jiàn dīng jiā hè,yī jiù liáo dōng tàn lǜ wú。

暇日感怀因寄同院吴蜕拾遗

罗隐

璧池清秩访燕台,曾捧瀛州札翰来。bì chí qīng zhì fǎng yàn tái,céng pěng yíng zhōu zhá hàn lái。
今日二难俱大夜,当时三幅谩高才。jīn rì èr nán jù dà yè,dāng shí sān fú mán gāo cái。
戏悲槐市便便笥,狂忆樟亭满满杯。xì bēi huái shì biàn biàn sì,kuáng yì zhāng tíng mǎn mǎn bēi。
犹幸小兰同舍在,每因相见即衔哀。yóu xìng xiǎo lán tóng shě zài,měi yīn xiāng jiàn jí xián āi。

送杨鍊师却归贞浩

罗隐

宦途不复更经营,归去东南任意行。huàn tú bù fù gèng jīng yíng,guī qù dōng nán rèn yì xíng。
别后几回思会面,到来相见似前生。bié hòu jǐ huí sī huì miàn,dào lái xiāng jiàn shì qián shēng。
久居竹盖知勤苦,旧业莲峰想变更。jiǔ jū zhú gài zhī qín kǔ,jiù yè lián fēng xiǎng biàn gèng。
为谢佯狂吴道士,耳中时有铁船声。wèi xiè yáng kuáng wú dào shì,ěr zhōng shí yǒu tiě chuán shēng。

暇日投钱尚父

罗隐

牛斗星边女宿间,栋梁虚敞丽江关。niú dòu xīng biān nǚ sù jiān,dòng liáng xū chǎng lì jiāng guān。
望高汉相东西阁,名重淮王大小山。wàng gāo hàn xiāng dōng xī gé,míng zhòng huái wáng dà xiǎo shān。
礼设斗倾金凿落,马蹄争撼玉连环。lǐ shè dòu qīng jīn záo luò,mǎ tí zhēng hàn yù lián huán。
自惭麇鹿无能事,未报深恩鬓已斑。zì cán jūn lù wú néng shì,wèi bào shēn ēn bìn yǐ bān。

览晋史

罗隐

齐王僚属好男儿,偶觅东归便得归。qí wáng liáo shǔ hǎo nán ér,ǒu mì dōng guī biàn dé guī。
满目路岐抛似梦,一船风雨去如飞。mǎn mù lù qí pāo shì mèng,yī chuán fēng yǔ qù rú fēi。
盘擎紫线莼初熟,箸拨红丝鲙正肥。pán qíng zǐ xiàn chún chū shú,zhù bō hóng sī kuài zhèng féi。
惆怅途中无限事,与君千载两忘机。chóu chàng tú zhōng wú xiàn shì,yǔ jūn qiān zài liǎng wàng jī。

感别元帅尚父

罗隐

玉函瑶检下台司,记得当时捧领时。yù hán yáo jiǎn xià tái sī,jì dé dāng shí pěng lǐng shí。
半壁龙蛇蟠造化,满筐山岳动神祇。bàn bì lóng shé pán zào huà,mǎn kuāng shān yuè dòng shén qí。
疲牛舐犊心犹切,阴鹤鸣雏力已衰。pí niú shì dú xīn yóu qiè,yīn hè míng chú lì yǐ shuāi。
稚子不才身抱疾,日窥贞迹泪双垂。zhì zi bù cái shēn bào jí,rì kuī zhēn jì lèi shuāng chuí。