古诗词

暇日有寄姑苏曹使君兼呈张郎中郡中宾僚

罗隐

嘉植阴阴覆剑池,此中能政动神祗。jiā zhí yīn yīn fù jiàn chí,cǐ zhōng néng zhèng dòng shén zhī。
湖边观稼雨迎马,城外犒军风满旗。hú biān guān jià yǔ yíng mǎ,chéng wài kào jūn fēng mǎn qí。
融酒徒夸无算爵,俭莲还少最高枝。róng jiǔ tú kuā wú suàn jué,jiǎn lián hái shǎo zuì gāo zhī。
珊瑚笔架真珠履,曾和陈王几首诗。shān hú bǐ jià zhēn zhū lǚ,céng hé chén wáng jǐ shǒu shī。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

广陵秋日酬进士臧濆见寄

罗隐

驿西斜日满窗前,独凭秋栏思渺绵。yì xī xié rì mǎn chuāng qián,dú píng qiū lán sī miǎo mián。
数尺断蓬惭故国,一轮清镜泣流年。shù chǐ duàn péng cán gù guó,yī lún qīng jìng qì liú nián。
已知世事真徒尔,纵有心期亦偶然。yǐ zhī shì shì zhēn tú ěr,zòng yǒu xīn qī yì ǒu rán。
空愧荀家好兄弟,雁来鱼去是因缘。kōng kuì xún jiā hǎo xiōng dì,yàn lái yú qù shì yīn yuán。

淮南送李司空朝觐

罗隐

圣君宵旰望时雍,丹诏西来雨露浓。shèng jūn xiāo gàn wàng shí yōng,dān zhào xī lái yǔ lù nóng。
宣父道高休叹凤,武侯才大本吟龙。xuān fù dào gāo xiū tàn fèng,wǔ hóu cái dà běn yín lóng。
九州似鼎终须负,万物为铜只待镕。jiǔ zhōu shì dǐng zhōng xū fù,wàn wù wèi tóng zhǐ dài róng。
腊后春前更何事,便看经度奏东封。là hòu chūn qián gèng hé shì,biàn kàn jīng dù zòu dōng fēng。

秋日禅智寺见裴郎中题名寄韦瞻

罗隐

野寺疏钟万木秋,偶寻题处认名侯。yě sì shū zhōng wàn mù qiū,ǒu xún tí chù rèn míng hóu。
官离南郡应闲暇,地胜东山想驻留。guān lí nán jùn yīng xián xiá,dì shèng dōng shān xiǎng zhù liú。
百盏浓醪成别梦,两行垂露浣羁愁。bǎi zhǎn nóng láo chéng bié mèng,liǎng xíng chuí lù huàn jī chóu。
心知只有韦公在,更对真踪话旧游。xīn zhī zhǐ yǒu wéi gōng zài,gèng duì zhēn zōng huà jiù yóu。

广陵春日忆池阳有寄

罗隐

烟水蒙蒙接板桥,数年经历驻征桡。yān shuǐ méng méng jiē bǎn qiáo,shù nián jīng lì zhù zhēng ráo。
醉凭危槛波千顷,愁倚长亭柳万条。zuì píng wēi kǎn bō qiān qǐng,chóu yǐ zhǎng tíng liǔ wàn tiáo。
别后故人冠獬豸,病来知己赏鹪鹩。bié hòu gù rén guān xiè zhì,bìng lái zhī jǐ shǎng jiāo liáo。
清流夹宅千家住,会向闲乘一信潮。qīng liú jiā zhái qiān jiā zhù,huì xiàng xián chéng yī xìn cháo。

春中

罗隐

蟾宫虎穴两皆休,来凭危栏送远愁。chán gōng hǔ xué liǎng jiē xiū,lái píng wēi lán sòng yuǎn chóu。
多事林莺还谩语,薄情边雁不回头。duō shì lín yīng hái mán yǔ,báo qíng biān yàn bù huí tóu。
春融只待乾坤醉,水阔深知世界浮。chūn róng zhǐ dài qián kūn zuì,shuǐ kuò shēn zhī shì jiè fú。
欲共高僧话心迹,野花芳草奈相尤。yù gòng gāo sēng huà xīn jì,yě huā fāng cǎo nài xiāng yóu。

出试后投所知

罗隐

此日蓬壶两日程,当时消息甚分明。cǐ rì péng hú liǎng rì chéng,dāng shí xiāo xī shén fēn míng。
桃须曼倩催方熟,橘待洪崖遣始行。táo xū màn qiàn cuī fāng shú,jú dài hóng yá qiǎn shǐ xíng。
岛外音书应有意,眼前尘士渐无情。dǎo wài yīn shū yīng yǒu yì,yǎn qián chén shì jiàn wú qíng。
莫教更似山西鼠,啮破愁肠恨一生。mò jiào gèng shì shān xī shǔ,niè pò chóu cháng hèn yī shēng。

金陵寄窦尚书

罗隐

二年岐路有西东,长忆优游楚驿中。èr nián qí lù yǒu xī dōng,zhǎng yì yōu yóu chǔ yì zhōng。
虎帐谈高无客继,马卿官傲少人同。hǔ zhàng tán gāo wú kè jì,mǎ qīng guān ào shǎo rén tóng。
世危肯使依刘表,山好犹能忆谢公。shì wēi kěn shǐ yī liú biǎo,shān hǎo yóu néng yì xiè gōng。
此去此恩言不得,谩将闲泪对春风。cǐ qù cǐ ēn yán bù dé,mán jiāng xián lèi duì chūn fēng。

清溪江令公宅

罗隐

蛮笺象管夜深时,曾赋陈宫第一诗。mán jiān xiàng guǎn yè shēn shí,céng fù chén gōng dì yī shī。
宴罢风流人不见,废来踪迹草应知。yàn bà fēng liú rén bù jiàn,fèi lái zōng jì cǎo yīng zhī。
莺怜胜事啼空巷,蝶恋馀香舞好枝。yīng lián shèng shì tí kōng xiàng,dié liàn yú xiāng wǔ hǎo zhī。
还有往年金甃井,牧童樵叟等闲窥。hái yǒu wǎng nián jīn zhòu jǐng,mù tóng qiáo sǒu děng xián kuī。

郑州献卢舍人

罗隐

海槎闲暇阆风轻,不是安流不肯行。hǎi chá xián xiá láng fēng qīng,bù shì ān liú bù kěn xíng。
鸡省露浓汤饼熟,凤池烟暖诏书成。jī shěng lù nóng tāng bǐng shú,fèng chí yān nuǎn zhào shū chéng。
渔筹已合光儒梦,尧印何妨且治兵。yú chóu yǐ hé guāng rú mèng,yáo yìn hé fáng qiě zhì bīng。
会将两都收复后,右图仪表左题名。huì jiāng liǎng dōu shōu fù hòu,yòu tú yí biǎo zuǒ tí míng。

别池阳所居

罗隐

黄尘初起此留连,火耨刀耕六七年。huáng chén chū qǐ cǐ liú lián,huǒ nòu dāo gēng liù qī nián。
雨夜老农伤水旱,雪晴渔父共舟船。yǔ yè lǎo nóng shāng shuǐ hàn,xuě qíng yú fù gòng zhōu chuán。
已悲世乱身须去,肯愧途危迹屡迁。yǐ bēi shì luàn shēn xū qù,kěn kuì tú wēi jì lǚ qiān。
却是九华山有意,列行相送到江边。què shì jiǔ huá shān yǒu yì,liè xíng xiāng sòng dào jiāng biān。

送内使周大夫自杭州朝贡

罗隐

八都上将近平戎,便附輶轩奏圣聪。bā dōu shàng jiāng jìn píng róng,biàn fù yóu xuān zòu shèng cōng。
三接驾前朝觐礼,一函江表战征功。sān jiē jià qián cháo jìn lǐ,yī hán jiāng biǎo zhàn zhēng gōng。
云间阆苑何时见,水底瑶池触处通。yún jiān láng yuàn hé shí jiàn,shuǐ dǐ yáo chí chù chù tōng。
知有殿庭馀力在,莫辞消息寄西风。zhī yǒu diàn tíng yú lì zài,mò cí xiāo xī jì xī fēng。

酬黄从事怀旧见寄

罗隐

旧游不合到心中,把得君诗意亦同。jiù yóu bù hé dào xīn zhōng,bǎ dé jūn shī yì yì tóng。
水馆酒阑清夜月,香街人散白杨风。shuǐ guǎn jiǔ lán qīng yè yuè,xiāng jiē rén sàn bái yáng fēng。
长绳系日虽难绊,辨口谈天不易穷。zhǎng shéng xì rì suī nán bàn,biàn kǒu tán tiān bù yì qióng。
世事自随蓬转在,思量何处是飞蓬。shì shì zì suí péng zhuǎn zài,sī liàng hé chù shì fēi péng。

罗隐

一片丝罗□□□,洞房西室女工劳。yī piàn sī luó,dòng fáng xī shì nǚ gōng láo。
花随玉指添春色,鸟逐金针长羽毛。huā suí yù zhǐ tiān chūn sè,niǎo zhú jīn zhēn zhǎng yǔ máo。
蜀锦谩夸声自贵,越绫虚说价功高。shǔ jǐn mán kuā shēng zì guì,yuè líng xū shuō jià gōng gāo。
可中用作鸳鸯被,红叶枝枝不碍刀。kě zhōng yòng zuò yuān yāng bèi,hóng yè zhī zhī bù ài dāo。

钱尚父生日

罗隐

大昴分光降斗牛,兴唐宗社作诸侯。dà mǎo fēn guāng jiàng dòu niú,xīng táng zōng shè zuò zhū hóu。
伊夔事业扶千载,韩白机谋冠九州。yī kuí shì yè fú qiān zài,hán bái jī móu guān jiǔ zhōu。
贵盛上持龙节钺,延长应续鹤春秋。guì shèng shàng chí lóng jié yuè,yán zhǎng yīng xù hè chūn qiū。
锦衣玉食将何报,更俟庄椿一举头。jǐn yī yù shí jiāng hé bào,gèng qí zhuāng chūn yī jǔ tóu。

寄前户部陆郎中

罗隐

出驯桑雉入朝簪,萧洒清名映士林。chū xùn sāng zhì rù cháo zān,xiāo sǎ qīng míng yìng shì lín。
近日篇章欺白雪,早年词赋得黄金。jìn rì piān zhāng qī bái xuě,zǎo nián cí fù dé huáng jīn。
桂堂纵道探龙颔,兰省何曾驻鹤心。guì táng zòng dào tàn lóng hàn,lán shěng hé céng zhù hè xīn。
离乱事多人不会,酒浓花暖且闲吟。lí luàn shì duō rén bù huì,jiǔ nóng huā nuǎn qiě xián yín。