古诗词

别董大(其一)

高适

千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷。qiān lǐ huáng yún bái rì xūn,běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn。
莫愁前路无知己,天下谁人不识君。mò chóu qián lù wú zhī jǐ,tiān xià shuí rén bù shí jūn。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

送白少府送兵之陇右

高适

践更登陇首,远别指临洮。jiàn gèng dēng lǒng shǒu,yuǎn bié zhǐ lín táo。
为问关山事,何如州县劳。wèi wèn guān shān shì,hé rú zhōu xiàn láo。
军容随赤羽,树色引青袍。jūn róng suí chì yǔ,shù sè yǐn qīng páo。
谁断单于臂,今年太白高。shuí duàn dān yú bì,jīn nián tài bái gāo。

河西送李十七

高适

边城多远别,此去莫徒然。biān chéng duō yuǎn bié,cǐ qù mò tú rán。
问礼知才子,登科及少年。wèn lǐ zhī cái zi,dēng kē jí shǎo nián。
出门看落日,驱马向秋天。chū mén kàn luò rì,qū mǎ xiàng qiū tiān。
高价人争重,行当早着鞭。gāo jià rén zhēng zhòng,xíng dāng zǎo zhe biān。

送张瑶贬五溪尉

高适

他日维桢干,明时悬镆铘。tā rì wéi zhēn gàn,míng shí xuán mò yé。
江山遥去国,妻子独还家。jiāng shān yáo qù guó,qī zi dú hái jiā。
离别无嫌远,沈浮勿强嗟。lí bié wú xián yuǎn,shěn fú wù qiáng jiē。
南登有词赋,知尔吊长沙。nán dēng yǒu cí fù,zhī ěr diào zhǎng shā。

别韦五

高适

徒然酌杯酒,不觉散人愁。tú rán zhuó bēi jiǔ,bù jué sàn rén chóu。
相识仍远别,欲归翻旅游。xiāng shí réng yuǎn bié,yù guī fān lǚ yóu。
夏云满郊甸,明月照河洲。xià yún mǎn jiāo diān,míng yuè zhào hé zhōu。
莫恨征途远,东看漳水流。mò hèn zhēng tú yuǎn,dōng kàn zhāng shuǐ liú。

别刘大校书

高适

昔日京华去,知君才望新。xī rì jīng huá qù,zhī jūn cái wàng xīn。
应犹作赋好,莫叹在官贫。yīng yóu zuò fù hǎo,mò tàn zài guān pín。
且复伤远别,不然愁此身。qiě fù shāng yuǎn bié,bù rán chóu cǐ shēn。
清风几万里,江上一归人。qīng fēng jǐ wàn lǐ,jiāng shàng yī guī rén。

宋中别司功叔各赋一物得商丘

高适

商丘试一望,隐隐带秋天。shāng qiū shì yī wàng,yǐn yǐn dài qiū tiān。
地与辰星在,城将大路迁。dì yǔ chén xīng zài,chéng jiāng dà lù qiān。
干戈悲昔事,墟落对穷年。gàn gē bēi xī shì,xū luò duì qióng nián。
即此伤离绪,悽悽赋酒筵。jí cǐ shāng lí xù,qī qī fù jiǔ yán。

送蔡十二之海上

高适

黯然何所为,相对但悲酸。àn rán hé suǒ wèi,xiāng duì dàn bēi suān。
季弟念离别,贤兄救急难。jì dì niàn lí bié,xián xiōng jiù jí nán。
河流冰处尽,海路雪中寒。hé liú bīng chù jǐn,hǎi lù xuě zhōng hán。
尚有南飞雁,知君不忍看。shàng yǒu nán fēi yàn,zhī jūn bù rěn kàn。

别韦兵曹

高适

离别长千里,相逢数十年。lí bié zhǎng qiān lǐ,xiāng féng shù shí nián。
此心应不变,他事已徒然。cǐ xīn yīng bù biàn,tā shì yǐ tú rán。
惆怅春光里,蹉跎柳色前。chóu chàng chūn guāng lǐ,cuō tuó liǔ sè qián。
逢时当自取,看尔欲先鞭。féng shí dāng zì qǔ,kàn ěr yù xiān biān。

独孤判官部送兵

高适

饯君嗟远别,为客念周旋。jiàn jūn jiē yuǎn bié,wèi kè niàn zhōu xuán。
征路今如此,前军犹眇然。zhēng lù jīn rú cǐ,qián jūn yóu miǎo rán。
出关逢汉壁,登陇望胡天。chū guān féng hàn bì,dēng lǒng wàng hú tiān。
亦是封侯地,期君早着鞭。yì shì fēng hóu dì,qī jūn zǎo zhe biān。

别从甥万盈

高适

诸生曰万盈,四十乃知名。zhū shēng yuē wàn yíng,sì shí nǎi zhī míng。
宅相予偏重,家丘人莫轻。zhái xiāng yǔ piān zhòng,jiā qiū rén mò qīng。
美才应自料,苦节岂无成。měi cái yīng zì liào,kǔ jié qǐ wú chéng。
莫以山田薄,今春又不耕。mò yǐ shān tián báo,jīn chūn yòu bù gēng。

别崔少府

高适

知君少得意,汶上掩柴扉。zhī jūn shǎo dé yì,wèn shàng yǎn chái fēi。
寒食仍留火,春风未授衣。hán shí réng liú huǒ,chūn fēng wèi shòu yī。
皆言黄绶屈,早向青云飞。jiē yán huáng shòu qū,zǎo xiàng qīng yún fēi。
借问他乡事,今年归不归。jiè wèn tā xiāng shì,jīn nián guī bù guī。

同卫八题陆少府书斋

高适

知君薄州县,好静无冬春。zhī jūn báo zhōu xiàn,hǎo jìng wú dōng chūn。
散帙至栖鸟,明灯留故人。sàn zhì zhì qī niǎo,míng dēng liú gù rén。
深房腊酒熟,高院梅花新。shēn fáng là jiǔ shú,gāo yuàn méi huā xīn。
若是周旋地,当令风义亲。ruò shì zhōu xuán dì,dāng lìng fēng yì qīn。

淇上别业

高适

依依西山下,别业桑林边。yī yī xī shān xià,bié yè sāng lín biān。
庭鸭喜多雨,邻鸡知暮天。tíng yā xǐ duō yǔ,lín jī zhī mù tiān。
野人种秋菜,古老开原田。yě rén zhǒng qiū cài,gǔ lǎo kāi yuán tián。
且向世情远,吾今聊自然。qiě xiàng shì qíng yuǎn,wú jīn liáo zì rán。

入昌松东界山行

高适

鸟道几登顿,马蹄无暂闲。niǎo dào jǐ dēng dùn,mǎ tí wú zàn xián。
崎岖出长坂,合沓犹前山。qí qū chū zhǎng bǎn,hé dá yóu qián shān。
石激水流处,天寒松色间。shí jī shuǐ liú chù,tiān hán sōng sè jiān。
王程应未尽,且莫顾刀环。wáng chéng yīng wèi jǐn,qiě mò gù dāo huán。

使青夷军入居庸三首

高适

匹马行将久,征途去转难。pǐ mǎ xíng jiāng jiǔ,zhēng tú qù zhuǎn nán。
不知边地别,只讶客衣单。bù zhī biān dì bié,zhǐ yà kè yī dān。
溪冷泉声苦,山空木叶乾。xī lěng quán shēng kǔ,shān kōng mù yè qián。
莫言关塞极,云雪尚漫漫。mò yán guān sāi jí,yún xuě shàng màn màn。
2191234567»