古诗词

河西送李十七

高适

边城多远别,此去莫徒然。biān chéng duō yuǎn bié,cǐ qù mò tú rán。
问礼知才子,登科及少年。wèn lǐ zhī cái zi,dēng kē jí shǎo nián。
出门看落日,驱马向秋天。chū mén kàn luò rì,qū mǎ xiàng qiū tiān。
高价人争重,行当早着鞭。gāo jià rén zhēng zhòng,xíng dāng zǎo zhe biān。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

燕歌行

高适

汉家烟尘在东北,汉将辞家破残贼。hàn jiā yān chén zài dōng běi,hàn jiāng cí jiā pò cán zéi。
男儿本自重横行,天子非常赐颜色。nán ér běn zì zhòng héng xíng,tiān zi fēi cháng cì yán sè。
摐金伐鼓下榆关,旌旆逶迤碣石间。chuāng jīn fá gǔ xià yú guān,jīng pèi wēi yí jié shí jiān。
校尉羽书飞瀚海,单于猎火照狼山。xiào wèi yǔ shū fēi hàn hǎi,dān yú liè huǒ zhào láng shān。
山川萧条极边土,胡骑凭陵杂风雨。shān chuān xiāo tiáo jí biān tǔ,hú qí píng líng zá fēng yǔ。
战士军前半死生,美人帐下犹歌舞。zhàn shì jūn qián bàn sǐ shēng,měi rén zhàng xià yóu gē wǔ。
大漠穷秋塞草腓,孤城落日斗兵稀。dà mò qióng qiū sāi cǎo féi,gū chéng luò rì dòu bīng xī。
身当恩遇恒轻敌,力尽关山未解围。shēn dāng ēn yù héng qīng dí,lì jǐn guān shān wèi jiě wéi。
铁衣远戍辛勤久,玉箸应啼别离后。tiě yī yuǎn shù xīn qín jiǔ,yù zhù yīng tí bié lí hòu。
少妇城南欲断肠,征人蓟北空回首。shǎo fù chéng nán yù duàn cháng,zhēng rén jì běi kōng huí shǒu。
边庭飘飖那可度,绝域苍茫更何有。biān tíng piāo yáo nà kě dù,jué yù cāng máng gèng hé yǒu。
杀气三时作阵云,寒声一夜传刁斗。shā qì sān shí zuò zhèn yún,hán shēng yī yè chuán diāo dòu。
相看白刃血纷纷,死节从来岂顾勋。xiāng kàn bái rèn xuè fēn fēn,sǐ jié cóng lái qǐ gù xūn。
君不见沙场征战苦,至今犹忆李将军。jūn bù jiàn shā chǎng zhēng zhàn kǔ,zhì jīn yóu yì lǐ jiāng jūn。

送李少府贬峡中王少府贬长沙

高适

嗟君此别意何如,驻马衔杯问谪居。jiē jūn cǐ bié yì hé rú,zhù mǎ xián bēi wèn zhé jū。
巫峡啼猿数行泪,衡阳归雁几封书。wū xiá tí yuán shù xíng lèi,héng yáng guī yàn jǐ fēng shū。
青枫江上秋帆远,白帝城边古木疏。qīng fēng jiāng shàng qiū fān yuǎn,bái dì chéng biān gǔ mù shū。
圣代即今多雨露,暂时分手莫踌躇。shèng dài jí jīn duō yǔ lù,zàn shí fēn shǒu mò chóu chú。

别董大(其一)

高适

千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷。qiān lǐ huáng yún bái rì xūn,běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn。
莫愁前路无知己,天下谁人不识君。mò chóu qián lù wú zhī jǐ,tiān xià shuí rén bù shí jūn。

除夜作

高适

旅馆寒灯独不眠,客心何事转凄然?lǚ guǎn hán dēng dú bù mián,kè xīn hé shì zhuǎn qī rán?
故乡今夜思千里,霜鬓明朝又一年。gù xiāng jīn yè sī qiān lǐ,shuāng bìn míng cháo yòu yī nián。

塞上听吹笛

高适

雪净胡天牧马还,月明羌笛戍楼间。xuě jìng hú tiān mù mǎ hái,yuè míng qiāng dí shù lóu jiān。
借问梅花何处落,风吹一夜满关山。jiè wèn méi huā hé chù luò,fēng chuī yī yè mǎn guān shān。

人日寄杜二拾遗

高适

人日题诗寄草堂,遥怜故人思故乡。rén rì tí shī jì cǎo táng,yáo lián gù rén sī gù xiāng。
柳条弄色不忍见,梅花满枝空断肠。liǔ tiáo nòng sè bù rěn jiàn,méi huā mǎn zhī kōng duàn cháng。
身在远藩无所预,心怀百忧复千虑。shēn zài yuǎn fān wú suǒ yù,xīn huái bǎi yōu fù qiān lǜ。
今年人日空相忆,明年人日知何处。jīn nián rén rì kōng xiāng yì,míng nián rén rì zhī hé chù。
一卧东山三十春,岂知书剑老风尘。yī wò dōng shān sān shí chūn,qǐ zhī shū jiàn lǎo fēng chén。
龙钟还忝二千石,愧尔东西南北人。lóng zhōng hái tiǎn èr qiān shí,kuì ěr dōng xī nán běi rén。

封丘作

高适

我本渔樵孟诸野,一生自是悠悠者。wǒ běn yú qiáo mèng zhū yě,yī shēng zì shì yōu yōu zhě。
乍可狂歌草泽中,宁堪作吏风尘下?zhà kě kuáng gē cǎo zé zhōng,níng kān zuò lì fēng chén xià?
只言小邑无所为,公门百事皆有期。zhǐ yán xiǎo yì wú suǒ wèi,gōng mén bǎi shì jiē yǒu qī。
拜迎长官心欲碎,鞭挞黎庶令人悲。bài yíng zhǎng guān xīn yù suì,biān tà lí shù lìng rén bēi。
归来向家问妻子,举家尽笑今如此。guī lái xiàng jiā wèn qī zi,jǔ jiā jǐn xiào jīn rú cǐ。
生事应须南亩田,世情尽付东流水。shēng shì yīng xū nán mǔ tián,shì qíng jǐn fù dōng liú shuǐ。
梦想旧山安在哉,为衔君命且迟回。mèng xiǎng jiù shān ān zài zāi,wèi xián jūn mìng qiě chí huí。
乃知梅福徒为尔,转忆陶潜归去来。nǎi zhī méi fú tú wèi ěr,zhuǎn yì táo qián guī qù lái。

酬马八效古见赠

高适

深崖无绿竹,秀色徒氛氲。shēn yá wú lǜ zhú,xiù sè tú fēn yūn。
时代种桃李,无人顾此君。shí dài zhǒng táo lǐ,wú rén gù cǐ jūn。
奈何冰雪操,尚与蒿莱群。nài hé bīng xuě cāo,shàng yǔ hāo lái qún。
愿托灵仙子,一声吹入云。yuàn tuō líng xiān zi,yī shēng chuī rù yún。

送韩九

高适

惆怅别离日,裴回岐路前。chóu chàng bié lí rì,péi huí qí lù qián。
归人望独树,匹马随秋蝉。guī rén wàng dú shù,pǐ mǎ suí qiū chán。
常与天下士,许君兄弟贤。cháng yǔ tiān xià shì,xǔ jūn xiōng dì xián。
良时正可用,行矣莫徒然。liáng shí zhèng kě yòng,xíng yǐ mò tú rán。

高适

归客留不住,朝云纵复横。guī kè liú bù zhù,cháo yún zòng fù héng。
马头向春草,斗柄临高城。mǎ tóu xiàng chūn cǎo,dòu bǐng lín gāo chéng。
嗟我久离别,羡君看弟兄。jiē wǒ jiǔ lí bié,xiàn jūn kàn dì xiōng。
归心更难道,回首一伤情。guī xīn gèng nán dào,huí shǒu yī shāng qíng。

三君咏其一魏郑公

高适

郑公经纶日,隋氏风尘昏。zhèng gōng jīng lún rì,suí shì fēng chén hūn。
济代取高位,逢时敢直言。jì dài qǔ gāo wèi,féng shí gǎn zhí yán。
道光先帝业,义激旧君恩。dào guāng xiān dì yè,yì jī jiù jūn ēn。
寂寞卧龙处,英灵千载魂。jì mò wò lóng chù,yīng líng qiān zài hún。

部落曲

高适

蕃军傍塞游,代马喷风秋。fān jūn bàng sāi yóu,dài mǎ pēn fēng qiū。
老将垂金甲,阏支着锦裘。lǎo jiāng chuí jīn jiǎ,è zhī zhe jǐn qiú。
雕戈蒙豹尾,红旆插狼头。diāo gē méng bào wěi,hóng pèi chā láng tóu。
日暮天山下,鸣笳汉使愁。rì mù tiān shān xià,míng jiā hàn shǐ chóu。

赠杜二拾遗

高适

传道招提客,诗书自讨论。chuán dào zhāo tí kè,shī shū zì tǎo lùn。
佛香时入院,僧饭屡过门。fú xiāng shí rù yuàn,sēng fàn lǚ guò mén。
听法还应难,寻经剩欲翻。tīng fǎ hái yīng nán,xún jīng shèng yù fān。
草玄今已毕,此外复何言。cǎo xuán jīn yǐ bì,cǐ wài fù hé yán。

醉后赠张九旭

高适

世上谩相识,此翁殊不然。shì shàng mán xiāng shí,cǐ wēng shū bù rán。
兴来书自圣,醉后语尤颠。xīng lái shū zì shèng,zuì hòu yǔ yóu diān。
白发老闲事,青云在目前。bái fā lǎo xián shì,qīng yún zài mù qián。
床头一壶酒,能更几回眠。chuáng tóu yī hú jiǔ,néng gèng jǐ huí mián。

途中寄徐录事

高适

落日风雨至,秋天鸿雁初。luò rì fēng yǔ zhì,qiū tiān hóng yàn chū。
离忧不堪比,旅馆复何如。lí yōu bù kān bǐ,lǚ guǎn fù hé rú。
君又几时去,我知音信疏。jūn yòu jǐ shí qù,wǒ zhī yīn xìn shū。
空多箧中赠,长见右军书。kōng duō qiè zhōng zèng,zhǎng jiàn yòu jūn shū。
2191234567»