古诗词

留别南溪二首

李渤

常叹春泉去不回,我今此去更难来。cháng tàn chūn quán qù bù huí,wǒ jīn cǐ qù gèng nán lái。
欲知别后留情处,手种岩花次第开。yù zhī bié hòu liú qíng chù,shǒu zhǒng yán huā cì dì kāi。

李渤

唐洛阳人,字浚之。励志所学,不从科举,隐于嵩山。宪宗元和九年,应著作郎征。岁余,迁右补阙。峭直敢谏,数上章忤旨。穆宗长庆、敬宗宝历中,渤不顾患难,章疏论列,帝虽昏纵,亦为之感悟。转给事中。出为桂管观察使。文宗大和中,拜太子宾客。 李渤的作品>>

猜您喜欢

留别南溪二首

李渤

如云不厌苍梧远,似雁逢春又北归。rú yún bù yàn cāng wú yuǎn,shì yàn féng chūn yòu běi guī。
惟有隐山溪上月,年年相望两依依。wéi yǒu yǐn shān xī shàng yuè,nián nián xiāng wàng liǎng yī yī。

桂林叹雁

李渤

三朝四黜倦遐征,往复皆愁万里程。sān cháo sì chù juàn xiá zhēng,wǎng fù jiē chóu wàn lǐ chéng。
尔解分飞却回去,我方从此向南行。ěr jiě fēn fēi què huí qù,wǒ fāng cóng cǐ xiàng nán xíng。

南溪诗

李渤

玄岩丽南溪,新泉发幽色。xuán yán lì nán xī,xīn quán fā yōu sè。
岩泉孕灵秀,云烟纷崖壁。yán quán yùn líng xiù,yún yān fēn yá bì。
斜峰信天插,奇洞固神辟。xié fēng xìn tiān chā,qí dòng gù shén pì。
窈窕去未穷,环回势难极。yǎo tiǎo qù wèi qióng,huán huí shì nán jí。
玉池似无水,玄井昏不测。yù chí shì wú shuǐ,xuán jǐng hūn bù cè。
仙户掩复开,乳膏凝更滴。xiān hù yǎn fù kāi,rǔ gāo níng gèng dī。
丹砂有遗址,石径无留迹。dān shā yǒu yí zhǐ,shí jìng wú liú jì。
南眺苍梧云,北望洞庭客。nán tiào cāng wú yún,běi wàng dòng tíng kè。
萧条风烟外,爽朗形神寂。xiāo tiáo fēng yān wài,shuǎng lǎng xíng shén jì。
若值浮丘翁,从此谢尘役。ruò zhí fú qiū wēng,cóng cǐ xiè chén yì。

喜弟淑再至为长歌

李渤

前年别时秋九月,白露吹霜金吹烈。qián nián bié shí qiū jiǔ yuè,bái lù chuī shuāng jīn chuī liè。
离鸿一别影初分,泪袖双挥心哽咽。lí hóng yī bié yǐng chū fēn,lèi xiù shuāng huī xīn gěng yàn。
别来几度得音书,南岳知□□□□。bié lái jǐ dù dé yīn shū,nán yuè zhī。
庐山峨峨倚天碧,捧排空崖千万尺。lú shān é é yǐ tiān bì,pěng pái kōng yá qiān wàn chǐ。
社榜长题高士名,食堂每记云山迹。shè bǎng zhǎng tí gāo shì míng,shí táng měi jì yún shān jì。
我本开云此山住,偶为名利相萦误。wǒ běn kāi yún cǐ shān zhù,ǒu wèi míng lì xiāng yíng wù。
自负心机四十年,羞闻社客山中篇。zì fù xīn jī sì shí nián,xiū wén shè kè shān zhōng piān。
忧时魂梦忆归路,觉来疑在林中眠。yōu shí hún mèng yì guī lù,jué lái yí zài lín zhōng mián。
昨日亭前乌鹊喜,果得今朝尔来此。zuó rì tíng qián wū què xǐ,guǒ dé jīn cháo ěr lái cǐ。
吾吟行路五十篇,尽说江南数千里。wú yín xíng lù wǔ shí piān,jǐn shuō jiāng nán shù qiān lǐ。
自怜兄弟今五人,共萦儒素家尚贫。zì lián xiōng dì jīn wǔ rén,gòng yíng rú sù jiā shàng pín。
虽然廪饩各不一,就中总免拘常伦。suī rán lǐn xì gè bù yī,jiù zhōng zǒng miǎn jū cháng lún。
长兄年少曾落托,拔剑沙场随卫霍。zhǎng xiōng nián shǎo céng luò tuō,bá jiàn shā chǎng suí wèi huò。
口里虽谭周孔文,怀中不舍孙吴略。kǒu lǐ suī tán zhōu kǒng wén,huái zhōng bù shě sūn wú lüè。
次兄一生能苦节,夏聚流萤冬映雪。cì xiōng yī shēng néng kǔ jié,xià jù liú yíng dōng yìng xuě。
非论疾恶志如霜,更觉临泉心似铁。fēi lùn jí è zhì rú shuāng,gèng jué lín quán xīn shì tiě。
第三之兄更奇异,昂昂独负青云志。dì sān zhī xiōng gèng qí yì,áng áng dú fù qīng yún zhì。
下看金玉不如泥,肯道王侯身可贵。xià kàn jīn yù bù rú ní,kěn dào wáng hóu shēn kě guì。
却愁清逸不干时,高踪大器无人知。què chóu qīng yì bù gàn shí,gāo zōng dà qì wú rén zhī。
倘逢感激许然诺,必能万古留清规。tǎng féng gǎn jī xǔ rán nuò,bì néng wàn gǔ liú qīng guī。
念尔年来方二十,夙夜孜孜能独立。niàn ěr nián lái fāng èr shí,sù yè zī zī néng dú lì。
卷中笔落星汉摇,洞里丹灵鬼神泣。juǎn zhōng bǐ luò xīng hàn yáo,dòng lǐ dān líng guǐ shén qì。
嗟余流浪心最狂,十年学剑逢时康。jiē yú liú làng xīn zuì kuáng,shí nián xué jiàn féng shí kāng。
心中不解事拘束,世间谈笑多相妨。xīn zhōng bù jiě shì jū shù,shì jiān tán xiào duō xiāng fáng。
广海青山殊未足,逢著高楼还醉宿。guǎng hǎi qīng shān shū wèi zú,féng zhù gāo lóu hái zuì sù。
朝走安公枥上驹,暮伦陶令篱边菊。cháo zǒu ān gōng lì shàng jū,mù lún táo lìng lí biān jú。
近来诗思殊无况,苦被时流不相放。jìn lái shī sī shū wú kuàng,kǔ bèi shí liú bù xiāng fàng。
云腾浪走势未衰,鹤膝蜂腰岂能障。yún téng làng zǒu shì wèi shuāi,hè xī fēng yāo qǐ néng zhàng。
送尔为文殊不识,贵从一一传胸臆。sòng ěr wèi wén shū bù shí,guì cóng yī yī chuán xiōng yì。
若到湖南见紫霄,会须待我同攀陟。ruò dào hú nán jiàn zǐ xiāo,huì xū dài wǒ tóng pān zhì。