古诗词

三月尽日

李昌符

江头从此管弦稀,散尽游人独未归。jiāng tóu cóng cǐ guǎn xián xī,sàn jǐn yóu rén dú wèi guī。
落日已将春色去,残花应逐夜风飞。luò rì yǐ jiāng chūn sè qù,cán huā yīng zhú yè fēng fēi。

李昌符

[唐](约公元八六七年前后在世)字若梦,(唐诗纪事作嵓梦。此从唐才子传)里居及生卒年均不详,约唐懿宗咸通中前后在世。有诗名,久不登第。咸通四年,(公元八六三年)忽得一计,乃作婢仆诗五十首,中有云:“春娘爱上酒家楼,不怕归迟总不忧;推道那家娘子卧,且教留住待梳头”。又云:“不论秋菊与春花,个筒能瞳空肚茶。无事莫教频入库,每般(或作一名)闲物要些些”。所言皆中婢仆之讳,浃旬之间,京都盛传。是年遂及第尝与郑谷酬赠。仕历尚书郎、膳部员外郎。(唐才子传作昌符作奴婢诗,御史劾以轻薄为文,多妨政务,遂谪官终身。此从北梦琐言)昌符著有诗集一卷,《唐才子传》传于世。 李昌符的作品>>

猜您喜欢

书边事

李昌符

朔野烟尘起,天军又举戈。shuò yě yān chén qǐ,tiān jūn yòu jǔ gē。
阴风向晚急,杀气入秋多。yīn fēng xiàng wǎn jí,shā qì rù qiū duō。
树尽禽栖草,冰坚路在河。shù jǐn qín qī cǎo,bīng jiān lù zài hé。
汾阳无继者,羌虏肯先和。fén yáng wú jì zhě,qiāng lǔ kěn xiān hé。

远归别墅

李昌符

马省曾行处,连嘶渡晚河。mǎ shěng céng xíng chù,lián sī dù wǎn hé。
忽惊乡树出,渐识路人多。hū jīng xiāng shù chū,jiàn shí lù rén duō。
细径穿禾黍,颓垣压薜萝。xì jìng chuān hé shǔ,tuí yuán yā bì luó。
乍归犹似客,邻叟亦相过。zhà guī yóu shì kè,lín sǒu yì xiāng guò。

题友人屋

李昌符

松底诗人宅,闲门远岫孤。sōng dǐ shī rén zhái,xián mén yuǎn xiù gū。
数家分小径,一水截平芜。shù jiā fēn xiǎo jìng,yī shuǐ jié píng wú。
竹节偶相对,鸟名多自呼。zhú jié ǒu xiāng duì,niǎo míng duō zì hū。
爱君真静者,欲去又踟蹰。ài jūn zhēn jìng zhě,yù qù yòu chí chú。

秋中夜坐

李昌符

空庭吟坐久,爽气入荷衣。kōng tíng yín zuò jiǔ,shuǎng qì rù hé yī。
病叶先秋落,惊禽背月飞。bìng yè xiān qiū luò,jīng qín bèi yuè fēi。
瘴云晴未散,戍客老将依。zhàng yún qíng wèi sàn,shù kè lǎo jiāng yī。
为应金门策,多应说战机。wèi yīng jīn mén cè,duō yīng shuō zhàn jī。

旅游伤春

李昌符

酒醒乡关远,迢迢听漏终。jiǔ xǐng xiāng guān yuǎn,tiáo tiáo tīng lòu zhōng。
曙分林影外,春尽雨声中。shǔ fēn lín yǐng wài,chūn jǐn yǔ shēng zhōng。
鸟思江村路,花残野岸风。niǎo sī jiāng cūn lù,huā cán yě àn fēng。
十年成底事,羸马倦西东。shí nián chéng dǐ shì,léi mǎ juàn xī dōng。

得远书

李昌符

故人居谪宦,今日一书来。gù rén jū zhé huàn,jīn rì yī shū lái。
良久惊兼喜,殷勤卷更开。liáng jiǔ jīng jiān xǐ,yīn qín juǎn gèng kāi。
瘴云沉去雁,江雨促新梅。zhàng yún chén qù yàn,jiāng yǔ cù xīn méi。
满纸殊乡泪,非冤不可哀。mǎn zhǐ shū xiāng lèi,fēi yuān bù kě āi。

赠同席

李昌符

四座列吾友,满园花照衣。sì zuò liè wú yǒu,mǎn yuán huā zhào yī。
一生知几度,后到拟先归。yī shēng zhī jǐ dù,hòu dào nǐ xiān guī。
急管侵诸乐,严城送落晖。jí guǎn qīn zhū lè,yán chéng sòng luò huī。
当欢莫离席,离席却欢稀。dāng huān mò lí xí,lí xí què huān xī。

赠供奉僧玄观

李昌符

自得曹溪法,诸经更不看。zì dé cáo xī fǎ,zhū jīng gèng bù kàn。
已降禅侣久,兼作帝师难。yǐ jiàng chán lǚ jiǔ,jiān zuò dì shī nán。
夜木侵檐黑,秋灯照雨寒。yè mù qīn yán hēi,qiū dēng zhào yǔ hán。
如何嫌有著,一念在林峦。rú hé xián yǒu zhù,yī niàn zài lín luán。

送琴客

李昌符

楚客抱离思,蜀琴留恨声。chǔ kè bào lí sī,shǔ qín liú hèn shēng。
坐来新月上,听久觉秋生。zuò lái xīn yuè shàng,tīng jiǔ jué qiū shēng。
夜静骚人语,天高别鹤鸣。yè jìng sāo rén yǔ,tiān gāo bié hè míng。
因君兴一叹,竟夕意难平。yīn jūn xīng yī tàn,jìng xī yì nán píng。

赠春游侣

李昌符

密林多暗香,轻吹送馀芳。mì lín duō àn xiāng,qīng chuī sòng yú fāng。
啼鸟愁春尽,游人喜日长。tí niǎo chóu chūn jǐn,yóu rén xǐ rì zhǎng。
浮云横暮色,新雨洗韶光。fú yún héng mù sè,xīn yǔ xǐ sháo guāng。
欲散垂□恨,应须入醉乡。yù sàn chuí hèn,yīng xū rù zuì xiāng。

送人游边

李昌符

愁指萧关外,风沙入远程。chóu zhǐ xiāo guān wài,fēng shā rù yuǎn chéng。
马行初有迹,雨落竟无声。mǎ xíng chū yǒu jì,yǔ luò jìng wú shēng。
地理全归汉,天威不在兵。dì lǐ quán guī hàn,tiān wēi bù zài bīng。
西京逢故老,暗喜复时平。xī jīng féng gù lǎo,àn xǐ fù shí píng。

登临洮望萧关

李昌符

渐觉风沙暗,萧关欲到时。jiàn jué fēng shā àn,xiāo guān yù dào shí。
儿童能探火,妇女解缝旗。ér tóng néng tàn huǒ,fù nǚ jiě fèng qí。
川少衔鱼鹭,林多带箭麋。chuān shǎo xián yú lù,lín duō dài jiàn mí。
暂来戎马地,不敢苦吟诗。zàn lái róng mǎ dì,bù gǎn kǔ yín shī。

咏铁马鞭

李昌符

汉将临流得铁鞭,鄂侯名字旧雕镌。hàn jiāng lín liú dé tiě biān,è hóu míng zì jiù diāo juān。
须为圣代无双物,肯逐将军卧九泉。xū wèi shèng dài wú shuāng wù,kěn zhú jiāng jūn wò jiǔ quán。
汗马不侵诛虏血,神功今见补亡篇。hàn mǎ bù qīn zhū lǔ xuè,shén gōng jīn jiàn bǔ wáng piān。
时来终荐明君用,莫叹沉埋二百年。shí lái zhōng jiàn míng jūn yòng,mò tàn chén mái èr bǎi nián。

送友人

李昌符

举世谁能与事期,解携多是正欢时。jǔ shì shuí néng yǔ shì qī,jiě xié duō shì zhèng huān shí。
人间不遣有名利,陌上始应无别离。rén jiān bù qiǎn yǒu míng lì,mò shàng shǐ yīng wú bié lí。
晚渡待船愁立久,乱山投店独行迟。wǎn dù dài chuán chóu lì jiǔ,luàn shān tóu diàn dú xíng chí。
我今漂泊还如此,江剑相逢亦未知。wǒ jīn piāo pō hái rú cǐ,jiāng jiàn xiāng féng yì wèi zhī。

南潭

李昌符

匝岸青芜掩古苔,面山亭树枕潭开。zā àn qīng wú yǎn gǔ tái,miàn shān tíng shù zhěn tán kāi。
有时弦管收筵促,无数凫鹥逆浪来。yǒu shí xián guǎn shōu yán cù,wú shù fú yī nì làng lái。
路入龙祠群木老,风惊渔艇一声回。lù rù lóng cí qún mù lǎo,fēng jīng yú tǐng yī shēng huí。
人传郭恽多游此,谁见当初泛玉杯。rén chuán guō yùn duō yóu cǐ,shuí jiàn dāng chū fàn yù bēi。
2512