古诗词

贻林铎

黄滔

终被春闱屈,低回至白头。zhōng bèi chūn wéi qū,dī huí zhì bái tóu。
寄家僧许岳,钓浦雨移洲。jì jiā sēng xǔ yuè,diào pǔ yǔ yí zhōu。
战士曾怜善,豪门不信愁。zhàn shì céng lián shàn,háo mén bù xìn chóu。
王孙草还绿,何处拟羁游。wáng sūn cǎo hái lǜ,hé chù nǐ jī yóu。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

二月二日宴中贻同年封先辈渭

黄滔

帝尧城里日衔杯,每倚嵇康到玉颓。dì yáo chéng lǐ rì xián bēi,měi yǐ jī kāng dào yù tuí。
桂苑五更听榜后,蓬山二月看花开。guì yuàn wǔ gèng tīng bǎng hòu,péng shān èr yuè kàn huā kāi。
垂名入甲成龙去,列姓如丁作鹤来。chuí míng rù jiǎ chéng lóng qù,liè xìng rú dīng zuò hè lái。
同戴大恩何处报,永言交道契陈雷。tóng dài dà ēn hé chù bào,yǒng yán jiāo dào qì chén léi。

新野道中

黄滔

野堂如雪草如茵,光武城边一水滨。yě táng rú xuě cǎo rú yīn,guāng wǔ chéng biān yī shuǐ bīn。
越客归遥春有雨,杜鹃啼苦夜无人。yuè kè guī yáo chūn yǒu yǔ,dù juān tí kǔ yè wú rén。
东堂岁去衔杯懒,南浦期来落泪频。dōng táng suì qù xián bēi lǎn,nán pǔ qī lái luò lèi pín。
莫道还家不惆怅,苏秦羁旅长卿贫。mò dào hái jiā bù chóu chàng,sū qín jī lǚ zhǎng qīng pín。

酬俞钧

黄滔

乡书一忝荐延恩,二纪三朝泣省门。xiāng shū yī tiǎn jiàn yán ēn,èr jì sān cháo qì shěng mén。
虽忝立名经圣鉴,敢期兴咏叠嘉言。suī tiǎn lì míng jīng shèng jiàn,gǎn qī xīng yǒng dié jiā yán。
莫论蟾月无梯接,大底龙津有浪翻。mò lùn chán yuè wú tī jiē,dà dǐ lóng jīn yǒu làng fān。
今日朝廷推草泽,伫君承诏出云根。jīn rì cháo tíng tuī cǎo zé,zhù jūn chéng zhào chū yún gēn。

寄同年崔学士

黄滔

半因同醉杏花园,尘忝鸿炉与铸颜。bàn yīn tóng zuì xìng huā yuán,chén tiǎn hóng lú yǔ zhù yán。
已脱素衣酬素发,敢持青桂爱青山。yǐ tuō sù yī chóu sù fā,gǎn chí qīng guì ài qīng shān。
虽知珠树悬天上,终赖银河接世间。suī zhī zhū shù xuán tiān shàng,zhōng lài yín hé jiē shì jiān。
毕使海涯能拔宅,三秦二十四畿寰。bì shǐ hǎi yá néng bá zhái,sān qín èr shí sì jī huán。

御试二首

黄滔

已表隋珠各自携,更从琼殿立丹梯。yǐ biǎo suí zhū gè zì xié,gèng cóng qióng diàn lì dān tī。
九华灯作三条烛,万乘君悬四首题。jiǔ huá dēng zuò sān tiáo zhú,wàn chéng jūn xuán sì shǒu tí。
灵凤敢期翻雪羽,洞箫应或讽金闺。líng fèng gǎn qī fān xuě yǔ,dòng xiāo yīng huò fěng jīn guī。
明朝莫惜场场醉,青桂新香有紫泥。míng cháo mò xī chǎng chǎng zuì,qīng guì xīn xiāng yǒu zǐ ní。

御试二首

黄滔

六曹三省列簪裾,丹诏宣来试士初。liù cáo sān shěng liè zān jū,dān zhào xuān lái shì shì chū。
不是玉皇疑羽客,要教金榜带天书。bù shì yù huáng yí yǔ kè,yào jiào jīn bǎng dài tiān shū。
词臣假寐题黄绢,宫女敲铜奏子虚。cí chén jiǎ mèi tí huáng juàn,gōng nǚ qiāo tóng zòu zi xū。
御目四篇酬九百,敢从灯下略踌躇。yù mù sì piān chóu jiǔ bǎi,gǎn cóng dēng xià lüè chóu chú。

寄陈侍御

黄滔

千年二相未全夸,犹阙闽城贺降麻。qiān nián èr xiāng wèi quán kuā,yóu quē mǐn chéng hè jiàng má。
何必锦衣须太守,别无莲幕胜王家。hé bì jǐn yī xū tài shǒu,bié wú lián mù shèng wáng jiā。
醴泉涌处休论水,黄菊开时独是花。lǐ quán yǒng chù xiū lùn shuǐ,huáng jú kāi shí dú shì huā。
九级燕金满尊酒,却愁随诏谒承华。jiǔ jí yàn jīn mǎn zūn jiǔ,què chóu suí zhào yè chéng huá。

酬徐正字夤

黄滔

已免蹉跎负岁华,敢辞霜鬓雪呈花。yǐ miǎn cuō tuó fù suì huá,gǎn cí shuāng bìn xuě chéng huā。
名从两榜考升第,官自三台追起家。míng cóng liǎng bǎng kǎo shēng dì,guān zì sān tái zhuī qǐ jiā。
疋马有期归辇毂,故山无计恋桑麻。pǐ mǎ yǒu qī guī niǎn gǔ,gù shān wú jì liàn sāng má。
莫言蓬阁从容久,披处终知金在砂。mò yán péng gé cóng róng jiǔ,pī chù zhōng zhī jīn zài shā。

辞相府

黄滔

从汉至唐分五州,谁为将相作诸侯。cóng hàn zhì táng fēn wǔ zhōu,shuí wèi jiāng xiāng zuò zhū hóu。
闽江似镜正堪恋,秦客如蓬难久留。mǐn jiāng shì jìng zhèng kān liàn,qín kè rú péng nán jiǔ liú。
匹马忍辞藩屏去,小才宁副庙堂求。pǐ mǎ rěn cí fān píng qù,xiǎo cái níng fù miào táng qiú。
今朝拜别幡幢下,双泪如珠滴不休。jīn cháo bài bié fān chuáng xià,shuāng lèi rú zhū dī bù xiū。

寄罗郎中隐

黄滔

休向中兴雪至冤,钱塘江上看涛翻。xiū xiàng zhōng xīng xuě zhì yuān,qián táng jiāng shàng kàn tāo fān。
三徵不起时贤议,九转终成道者言。sān zhēng bù qǐ shí xián yì,jiǔ zhuǎn zhōng chéng dào zhě yán。
绿酒千杯肠已烂,新诗数首骨犹存。lǜ jiǔ qiān bēi cháng yǐ làn,xīn shī shù shǒu gǔ yóu cún。
瑶蟾若使知人事,仙桂应遭蠹却根。yáo chán ruò shǐ zhī rén shì,xiān guì yīng zāo dù què gēn。

江行遇王侍御

黄滔

数年分散秦吴隔,暂泊官船浦柳中。shù nián fēn sàn qín wú gé,zàn pō guān chuán pǔ liǔ zhōng。
新草军书名更重,久辞山径业应空。xīn cǎo jūn shū míng gèng zhòng,jiǔ cí shān jìng yè yīng kōng。
渡头潮落将行客,天际风高未宿鸿。dù tóu cháo luò jiāng xíng kè,tiān jì fēng gāo wèi sù hóng。
此日相逢魂合断,赖君身事渐飞冲。cǐ rì xiāng féng hún hé duàn,lài jūn shēn shì jiàn fēi chōng。

客舍秋晚夜怀故山

黄滔

寥寥深巷客中居,况值穷秋百事疏。liáo liáo shēn xiàng kè zhōng jū,kuàng zhí qióng qiū bǎi shì shū。
孤枕忆山千里外,破窗闻雨五更初。gū zhěn yì shān qiān lǐ wài,pò chuāng wén yǔ wǔ gèng chū。
经年荒草侵幽径,几树西风锁弊庐。jīng nián huāng cǎo qīn yōu jìng,jǐ shù xī fēng suǒ bì lú。
长系寸心归未得,起挑残烛独踌躇。zhǎng xì cùn xīn guī wèi dé,qǐ tiāo cán zhú dú chóu chú。

绛州郑尚书

黄滔

旌旗日日展东风,云稼连山雪刃空。jīng qí rì rì zhǎn dōng fēng,yún jià lián shān xuě rèn kōng。
剖竹已知垂凤食,摘珠何必到龙宫。pōu zhú yǐ zhī chuí fèng shí,zhāi zhū hé bì dào lóng gōng。
谏垣虚位期飞步,翰苑含毫待纪公。jiàn yuán xū wèi qī fēi bù,hàn yuàn hán háo dài jì gōng。
谁谓唐城诸父老,今时得见蜀文翁。shuí wèi táng chéng zhū fù lǎo,jīn shí dé jiàn shǔ wén wēng。

喜陈先辈及第

黄滔

今年春已到京华,天与吾曹雪怨嗟。jīn nián chūn yǐ dào jīng huá,tiān yǔ wú cáo xuě yuàn jiē。
甲乙中时公道复,朝廷看处主司夸。jiǎ yǐ zhōng shí gōng dào fù,cháo tíng kàn chù zhǔ sī kuā。
飞离海浪从烧尾,咽却金丹定易牙。fēi lí hǎi làng cóng shāo wěi,yàn què jīn dān dìng yì yá。
不是驾前偏落羽,锦城争得杏园花。bù shì jià qián piān luò yǔ,jǐn chéng zhēng dé xìng yuán huā。

延福里居和林宽何绍馀酬寄

黄滔

长说愁吟逆旅中,一庭深雪一窗风。zhǎng shuō chóu yín nì lǚ zhōng,yī tíng shēn xuě yī chuāng fēng。
眼前道路无心觅,象外烟霞有句通。yǎn qián dào lù wú xīn mì,xiàng wài yān xiá yǒu jù tōng。
几度相留侵鼓散,频闻会宿著僧同。jǐ dù xiāng liú qīn gǔ sàn,pín wén huì sù zhù sēng tóng。
高情未以干时废,属和因知兴不穷。gāo qíng wèi yǐ gàn shí fèi,shǔ hé yīn zhī xīng bù qióng。