古诗词

贻林铎

黄滔

终被春闱屈,低回至白头。zhōng bèi chūn wéi qū,dī huí zhì bái tóu。
寄家僧许岳,钓浦雨移洲。jì jiā sēng xǔ yuè,diào pǔ yǔ yí zhōu。
战士曾怜善,豪门不信愁。zhàn shì céng lián shàn,háo mén bù xìn chóu。
王孙草还绿,何处拟羁游。wáng sūn cǎo hái lǜ,hé chù nǐ jī yóu。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

遇罗员外衮

黄滔

灞陵桥外驻征辕,此一分飞十六年。bà líng qiáo wài zhù zhēng yuán,cǐ yī fēn fēi shí liù nián。
豸角戴时垂素发,鸡香含处隔青天。zhì jiǎo dài shí chuí sù fā,jī xiāng hán chù gé qīng tiān。
绮园难贮林栖意,班马须持笔削权。qǐ yuán nán zhù lín qī yì,bān mǎ xū chí bǐ xuē quán。
可忘自初相识地,秋风明月客鄜延。kě wàng zì chū xiāng shí dì,qiū fēng míng yuè kè fū yán。

送翁员外承赞

黄滔

谁言吾党命多奇,荣美如君历数稀。shuí yán wú dǎng mìng duō qí,róng měi rú jūn lì shù xī。
衣锦还乡翻是客,回车谒帝却为归。yī jǐn hái xiāng fān shì kè,huí chē yè dì què wèi guī。
凤旋北阙虚丹穴,星复南宫逼紫微。fèng xuán běi quē xū dān xué,xīng fù nán gōng bī zǐ wēi。
已分十旬无急诏,天涯相送只沾衣。yǐ fēn shí xún wú jí zhào,tiān yá xiāng sòng zhǐ zhān yī。

奉和翁文尧十九员外中谢日蒙恩赐金紫之什

黄滔

面蒙君赐自龙墀,谁是还乡一袭衣。miàn méng jūn cì zì lóng chí,shuí shì hái xiāng yī xí yī。
三品易悬鳞鬣赫,八丝展起彩章飞。sān pǐn yì xuán lín liè hè,bā sī zhǎn qǐ cǎi zhāng fēi。
夐为胜事垂千古,题作新诗启七微。xiòng wèi shèng shì chuí qiān gǔ,tí zuò xīn shī qǐ qī wēi。
严助买臣精魄在,定应羞著昔年归。yán zhù mǎi chén jīng pò zài,dìng yīng xiū zhù xī nián guī。

翁文尧员外捧金紫还乡之命雅发篇章将原交情远为嘉贶洎燕鸿陆犬楚水荆山又吐琼瑶逮之幽鄙虽涌泉思触逸兴皆虚而强韵押难非才颇愧辄兹酬和以质奖私

黄滔

抟将盛事更无馀,还向桥边看旧书。tuán jiāng shèng shì gèng wú yú,hái xiàng qiáo biān kàn jiù shū。
东越独推生竹箭,北溟喜足贮鲲鱼。dōng yuè dú tuī shēng zhú jiàn,běi míng xǐ zú zhù kūn yú。
两回谁解归华表,午夜兼能荐子虚。liǎng huí shuí jiě guī huá biǎo,wǔ yè jiān néng jiàn zi xū。
须把头冠弹尽日,怜君不与故人疏。xū bǎ tóu guān dàn jǐn rì,lián jūn bù yǔ gù rén shū。

奉和翁文尧员外经过七林书堂见寄之什

黄滔

朱旗引入昔茆堂,半日从容尽日忙。zhū qí yǐn rù xī máo táng,bàn rì cóng róng jǐn rì máng。
驷马宝车行锡礼,金章紫绶带天香。sì mǎ bǎo chē xíng xī lǐ,jīn zhāng zǐ shòu dài tiān xiāng。
山从南国添烟翠,龙起东溟认夜光。shān cóng nán guó tiān yān cuì,lóng qǐ dōng míng rèn yè guāng。
定恐故园留不住,竹风松韵漫凄锵。dìng kǒng gù yuán liú bù zhù,zhú fēng sōng yùn màn qī qiāng。

奉酬翁文尧员外驻南台见寄之什

黄滔

人指南台山与川,大惊喜气异当年。rén zhǐ nán tái shān yǔ chuān,dà jīng xǐ qì yì dāng nián。
花迎金册非时拆,月对琼杯此夜圆。huā yíng jīn cè fēi shí chāi,yuè duì qióng bēi cǐ yè yuán。
我爱藏冰从夏结,君怜修竹到冬鲜。wǒ ài cáng bīng cóng xià jié,jūn lián xiū zhú dào dōng xiān。
殷勤更抱鸣琴抚,为忆秦儿识断弦。yīn qín gèng bào míng qín fǔ,wèi yì qín ér shí duàn xián。

翁文尧员外拥册礼之归一路有诗名昼锦集先将寄示因书五十六字

黄滔

六窠只佩诸侯印,争比从天拥册归。liù kē zhǐ pèi zhū hóu yìn,zhēng bǐ cóng tiān yōng cè guī。
一轴郢人歌处雪,两重朱氏著来衣。yī zhóu yǐng rén gē chù xuě,liǎng zhòng zhū shì zhù lái yī。
闽山秀已钟君尽,洛水波应溅我稀。mǐn shān xiù yǐ zhōng jūn jǐn,luò shuǐ bō yīng jiàn wǒ xī。
明日陪尘迎驷马,定淮斋沐看光辉。míng rì péi chén yíng sì mǎ,dìng huái zhāi mù kàn guāng huī。

奉和翁文尧员外文秀光贤昼锦之什

黄滔

乡名里号一朝新,乃觉台恩重万钧。xiāng míng lǐ hào yī cháo xīn,nǎi jué tái ēn zhòng wàn jūn。
建水闽山无故事,长卿严助是前身。jiàn shuǐ mǐn shān wú gù shì,zhǎng qīng yán zhù shì qián shēn。
清泉引入旁添润,嘉树移来别带春。qīng quán yǐn rù páng tiān rùn,jiā shù yí lái bié dài chūn。
莫凭栏干剩留驻,内庭虚位待才臣。mò píng lán gàn shèng liú zhù,nèi tíng xū wèi dài cái chén。

奉和翁文尧员外文秀光贤昼锦之什

黄滔

虽言闽越系生贤,谁是还家宠自天。suī yán mǐn yuè xì shēng xián,shuí shì hái jiā chǒng zì tiān。
山简愧兼诸郡命,郑玄惭秉六经权。shān jiǎn kuì jiān zhū jùn mìng,zhèng xuán cán bǐng liù jīng quán。
鸟行去没孤烟树,渔唱还从碧岛川。niǎo xíng qù méi gū yān shù,yú chàng hái cóng bì dǎo chuān。
休说迟回未能去,夜来新梦禁中泉。xiū shuō chí huí wèi néng qù,yè lái xīn mèng jìn zhōng quán。

奉和翁文尧员外文秀光贤昼锦之什

黄滔

君王面赐紫还乡,金紫中推是甲裳。jūn wáng miàn cì zǐ hái xiāng,jīn zǐ zhōng tuī shì jiǎ shang。
华构便将垂美号,故山重更发清光。huá gòu biàn jiāng chuí měi hào,gù shān zhòng gèng fā qīng guāng。
水澄此日兰宫镜,树忆当年柏署霜。shuǐ chéng cǐ rì lán gōng jìng,shù yì dāng nián bǎi shǔ shuāng。
珍重朱栏兼翠拱,来来皆自读书堂。zhēn zhòng zhū lán jiān cuì gǒng,lái lái jiē zì dú shū táng。

奉酬翁文尧员外神泉之游见寄嘉什

黄滔

含鸡假豸喜同游,野外嘶风并紫骝。hán jī jiǎ zhì xǐ tóng yóu,yě wài sī fēng bìng zǐ liú。
松竹回寻青障寺,姓名题向白云楼。sōng zhú huí xún qīng zhàng sì,xìng míng tí xiàng bái yún lóu。
泉源出石清消暑,僧语离经妙破愁。quán yuán chū shí qīng xiāo shǔ,sēng yǔ lí jīng miào pò chóu。
争奈爱山尤恋阙,古来能有几人休。zhēng nài ài shān yóu liàn quē,gǔ lái néng yǒu jǐ rén xiū。

辄吟七言四韵攀寄翁文尧拾遗

黄滔

唐设高科表用文,吾曹谁作谏垣臣。táng shè gāo kē biǎo yòng wén,wú cáo shuí zuò jiàn yuán chén。
甄山秀气旷千古,凤阙华恩钟二人。zhēn shān xiù qì kuàng qiān gǔ,fèng quē huá ēn zhōng èr rén。
起草便论天上事,如君不是世间身。qǐ cǎo biàn lùn tiān shàng shì,rú jūn bù shì shì jiān shēn。
龙头龙尾前年梦,今日须怜应若神。lóng tóu lóng wěi qián nián mèng,jīn rì xū lián yīng ruò shén。

辇下寓题

黄滔

对酒何曾醉,寻僧未觉闲。duì jiǔ hé céng zuì,xún sēng wèi jué xián。
无人不惆怅,终日见南山。wú rén bù chóu chàng,zhōng rì jiàn nán shān。

寄题崔校书郊舍

黄滔

一片寒塘水,寻常立鹭鸶。yī piàn hán táng shuǐ,xún cháng lì lù sī。
主人贫爱客,沽酒往吟诗。zhǔ rén pín ài kè,gū jiǔ wǎng yín shī。

秋思

黄滔

碧嶂猿啼夜,新秋雨霁天。bì zhàng yuán tí yè,xīn qiū yǔ jì tiān。
谁人爱明月,露坐洞庭船。shuí rén ài míng yuè,lù zuò dòng tíng chuán。