古诗词

和董庶中古散调词赠尹果毅

刘禹锡

昔听东武吟,壮年心已悲。xī tīng dōng wǔ yín,zhuàng nián xīn yǐ bēi。
如何今濩落,闻君辛苦辞。rú hé jīn huò luò,wén jūn xīn kǔ cí。
言有穷巷士,弱龄颇尚奇。yán yǒu qióng xiàng shì,ruò líng pǒ shàng qí。
读得玄女符,生当事边时。dú dé xuán nǚ fú,shēng dāng shì biān shí。
借名游侠窟,结客幽并儿。jiè míng yóu xiá kū,jié kè yōu bìng ér。
往来长楸间,能带双鞬驰。wǎng lái zhǎng qiū jiān,néng dài shuāng jiān chí。
崩腾天宝末,尘暗燕南垂。bēng téng tiān bǎo mò,chén àn yàn nán chuí。
爟火入咸阳,诏徵神武师。guàn huǒ rù xián yáng,zhào zhēng shén wǔ shī。
是时占军幕,插羽扬金羁。shì shí zhàn jūn mù,chā yǔ yáng jīn jī。
万夫列辕门,观射中戟支。wàn fū liè yuán mén,guān shè zhōng jǐ zhī。
誓当雪国雠,亲爱从此辞。shì dāng xuě guó chóu,qīn ài cóng cǐ cí。
中宵倚长剑,起视蚩尤旗。zhōng xiāo yǐ zhǎng jiàn,qǐ shì chī yóu qí。
介马晨萧萧,阵云竟天涯。jiè mǎ chén xiāo xiāo,zhèn yún jìng tiān yá。
阴风猎白草,旗槊光参差。yīn fēng liè bái cǎo,qí shuò guāng cān chà。
勇气贯中肠,视身忽如遗。yǒng qì guàn zhōng cháng,shì shēn hū rú yí。
生擒白马将,虏骑不敢追。shēng qín bái mǎ jiāng,lǔ qí bù gǎn zhuī。
贵臣上战功,名姓随意移。guì chén shàng zhàn gōng,míng xìng suí yì yí。
终岁肌骨苦,他人印累累。zhōng suì jī gǔ kǔ,tā rén yìn lèi lèi。
谒者既清宫,诸侯各罢戏。yè zhě jì qīng gōng,zhū hóu gè bà xì。
上将赐甲第,门戟不可窥。shàng jiāng cì jiǎ dì,mén jǐ bù kě kuī。
眦血下沾襟,天高问无期。zì xuè xià zhān jīn,tiān gāo wèn wú qī。
却寻故乡路,孤影空相随。què xún gù xiāng lù,gū yǐng kōng xiāng suí。
行逢里中旧,扑遬昔所嗤。xíng féng lǐ zhōng jiù,pū sù xī suǒ chī。
一言合侯王,腰佩黄金龟。yī yán hé hóu wáng,yāo pèi huáng jīn guī。
问我何自苦,可怜真数奇。wèn wǒ hé zì kǔ,kě lián zhēn shù qí。
迟回顾徒御,得色悬双眉。chí huí gù tú yù,dé sè xuán shuāng méi。
翻然悟世途,抚己昧所宜。fān rán wù shì tú,fǔ jǐ mèi suǒ yí。
田园已芜没,流浪江海湄。tián yuán yǐ wú méi,liú làng jiāng hǎi méi。
鸷禽毛翮摧,不见翔云姿。zhì qín máo hé cuī,bù jiàn xiáng yún zī。
衰容蔽逸气,孑孑无人知。shuāi róng bì yì qì,jié jié wú rén zhī。
寂寞草玄徒,长吟下书帷。jì mò cǎo xuán tú,zhǎng yín xià shū wéi。
为君发哀韵,若扣瑶林枝。wèi jūn fā āi yùn,ruò kòu yáo lín zhī。
有客识其真,潺湲涕交颐。yǒu kè shí qí zhēn,chán yuán tì jiāo yí。
饮尔一杯酒,陶然足自怡。yǐn ěr yī bēi jiǔ,táo rán zú zì yí。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

赠刘景擢第

刘禹锡

湘中才子是刘郎,望在长沙住桂阳。xiāng zhōng cái zi shì liú láng,wàng zài zhǎng shā zhù guì yáng。
昨日鸿都新上第,五陵年少让清光。zuó rì hóng dōu xīn shàng dì,wǔ líng nián shǎo ràng qīng guāng。

赴连山途次德宗山陵寄张员外

刘禹锡

常时并冕奉天颜,委佩低簪彩仗间。cháng shí bìng miǎn fèng tiān yán,wěi pèi dī zān cǎi zhàng jiān。
今日独来张乐地,万重云水望桥山。jīn rì dú lái zhāng lè dì,wàn zhòng yún shuǐ wàng qiáo shān。

尝茶

刘禹锡

生拍芳丛鹰觜芽,老郎封寄谪仙家。shēng pāi fāng cóng yīng zī yá,lǎo láng fēng jì zhé xiān jiā。
今宵更有湘江月,照出菲菲满碗花。jīn xiāo gèng yǒu xiāng jiāng yuè,zhào chū fēi fēi mǎn wǎn huā。

梁国祠

刘禹锡

梁国三郎威德尊,女巫箫鼓走乡村。liáng guó sān láng wēi dé zūn,nǚ wū xiāo gǔ zǒu xiāng cūn。
万家长见空山上,雨气苍茫生庙门。wàn jiā zhǎng jiàn kōng shān shàng,yǔ qì cāng máng shēng miào mén。

楼上

刘禹锡

江上楼高二十梯,梯梯登遍与云齐。jiāng shàng lóu gāo èr shí tī,tī tī dēng biàn yǔ yún qí。
人从别浦经年去,天向平芜尽处低。rén cóng bié pǔ jīng nián qù,tiān xiàng píng wú jǐn chù dī。

洛滨病卧户部李侍郎见惠药物谑以文星之句斐然仰谢

刘禹锡

隐几支颐对落晖,故人书信到柴扉。yǐn jǐ zhī yí duì luò huī,gù rén shū xìn dào chái fēi。
周南留滞商山老,星象如今属少微。zhōu nán liú zhì shāng shān lǎo,xīng xiàng rú jīn shǔ shǎo wēi。

故洛城古墙

刘禹锡

粉落椒飞知几春,风吹雨洒旋成尘。fěn luò jiāo fēi zhī jǐ chūn,fēng chuī yǔ sǎ xuán chéng chén。
莫言一片危基在,犹过无穷来往人。mò yán yī piàn wēi jī zài,yóu guò wú qióng lái wǎng rén。

踏歌词四首·其二

刘禹锡

桃蹊柳陌好经过,灯下妆成月下歌。táo qī liǔ mò hǎo jīng guò,dēng xià zhuāng chéng yuè xià gē。
为是襄王故宫地,至今犹有细腰多。wèi shì xiāng wáng gù gōng dì,zhì jīn yóu yǒu xì yāo duō。

梦扬州乐妓和诗

刘禹锡

花作婵娟玉作妆,风流争似旧徐娘。huā zuò chán juān yù zuò zhuāng,fēng liú zhēng shì jiù xú niáng。
夜深曲曲湾湾月,万里随君一寸肠。yè shēn qū qū wān wān yuè,wàn lǐ suí jūn yī cùn cháng。

听轧筝

刘禹锡

满座无言听轧筝,秋山碧树一蝉清。mǎn zuò wú yán tīng yà zhēng,qiū shān bì shù yī chán qīng。
只应曾送秦王女,写得云间鸾凤声。zhǐ yīng céng sòng qín wáng nǚ,xiě dé yún jiān luán fèng shēng。

酬乐天咏老见示

刘禹锡

人谁不顾老,老去有谁怜。rén shuí bù gù lǎo,lǎo qù yǒu shuí lián。
身瘦带频减,发稀冠自偏。shēn shòu dài pín jiǎn,fā xī guān zì piān。
废书缘惜眼,多灸为随年。fèi shū yuán xī yǎn,duō jiǔ wèi suí nián。
经事还谙事,阅人如阅川。jīng shì hái ān shì,yuè rén rú yuè chuān。
细思皆幸矣,下此便翛然。xì sī jiē xìng yǐ,xià cǐ biàn xiāo rán。
莫道桑榆晚,为霞尚满天。mò dào sāng yú wǎn,wèi xiá shàng mǎn tiān。

送工部张侍郎入蕃吊祭

刘禹锡

月窟宾诸夏,云官降九天。yuè kū bīn zhū xià,yún guān jiàng jiǔ tiān。
饰终邻好重,锡命礼容全。shì zhōng lín hǎo zhòng,xī mìng lǐ róng quán。
水咽犹登陇,沙鸣稍极边。shuǐ yàn yóu dēng lǒng,shā míng shāo jí biān。
路因乘驿近,志为饮冰坚。lù yīn chéng yì jìn,zhì wèi yǐn bīng jiān。
毳帐差池见,乌旗摇曳前。cuì zhàng chà chí jiàn,wū qí yáo yè qián。
归来赐金石,荣耀自编年。guī lái cì jīn shí,róng yào zì biān nián。

早秋送台院杨侍御归朝

刘禹锡

仙署棣华春,当时已绝伦。xiān shǔ dì huá chūn,dāng shí yǐ jué lún。
今朝丹阙下,更入白眉人。jīn cháo dān quē xià,gèng rù bái méi rén。
重振高阳族,分居要路津。zhòng zhèn gāo yáng zú,fēn jū yào lù jīn。
一门科第足,五府辟书频。yī mén kē dì zú,wǔ fǔ pì shū pín。
鸷鸟得秋气,法星悬火旻。zhì niǎo dé qiū qì,fǎ xīng xuán huǒ mín。
圣朝寰海静,所至不埋轮。shèng cháo huán hǎi jìng,suǒ zhì bù mái lún。

送陆侍御归淮南使府五韵

刘禹锡

江左重诗篇,陆生名久传。jiāng zuǒ zhòng shī piān,lù shēng míng jiǔ chuán。
凤城来已熟,羊酪不嫌膻。fèng chéng lái yǐ shú,yáng lào bù xián shān。
归路芙蓉府,离堂玳瑁筵。guī lù fú róng fǔ,lí táng dài mào yán。
泰山呈腊雪,隋柳布新年。tài shān chéng là xuě,suí liǔ bù xīn nián。
曾忝扬州荐,因君达短笺。céng tiǎn yáng zhōu jiàn,yīn jūn dá duǎn jiān。

送令狐相公自仆射出镇南梁

刘禹锡

夏木正阴成,戎装出帝京。xià mù zhèng yīn chéng,róng zhuāng chū dì jīng。
沾襟辞阙泪,回首别乡情。zhān jīn cí quē lèi,huí shǒu bié xiāng qíng。
云树褒中路,风烟汉上城。yún shù bāo zhōng lù,fēng yān hàn shàng chéng。
前旌传谷去,后骑踏桥声。qián jīng chuán gǔ qù,hòu qí tà qiáo shēng。
久领鸳行重,无嫌虎绶轻。jiǔ lǐng yuān xíng zhòng,wú xián hǔ shòu qīng。
终提一麾去,再入福苍生。zhōng tí yī huī qù,zài rù fú cāng shēng。