古诗词

泰娘歌

刘禹锡

泰娘家本阊门西,门前绿水环金堤。tài niáng jiā běn chāng mén xī,mén qián lǜ shuǐ huán jīn dī。
有时妆成好天气,走上皋桥折花戏。yǒu shí zhuāng chéng hǎo tiān qì,zǒu shàng gāo qiáo zhé huā xì。
风流太守韦尚书,路傍忽见停隼旟。fēng liú tài shǒu wéi shàng shū,lù bàng hū jiàn tíng sǔn yú。
斗量明珠鸟传意,绀幰迎入专城居。dòu liàng míng zhū niǎo chuán yì,gàn xiǎn yíng rù zhuān chéng jū。
长鬟如云衣似雾,锦茵罗荐承轻步。zhǎng huán rú yún yī shì wù,jǐn yīn luó jiàn chéng qīng bù。
舞学惊鸿水榭春,歌传上客兰堂暮。wǔ xué jīng hóng shuǐ xiè chūn,gē chuán shàng kè lán táng mù。
从郎西入帝城中,贵游簪组香帘栊。cóng láng xī rù dì chéng zhōng,guì yóu zān zǔ xiāng lián lóng。
低鬟缓视抱明月,纤指破拔生胡风。dī huán huǎn shì bào míng yuè,xiān zhǐ pò bá shēng hú fēng。
繁华一旦有消歇,题剑无光履声绝。fán huá yī dàn yǒu xiāo xiē,tí jiàn wú guāng lǚ shēng jué。
洛阳旧宅生草莱,杜陵萧萧松柏哀。luò yáng jiù zhái shēng cǎo lái,dù líng xiāo xiāo sōng bǎi āi。
妆奁虫网厚如茧,博山炉侧倾寒灰。zhuāng lián chóng wǎng hòu rú jiǎn,bó shān lú cè qīng hán huī。
蕲州刺史张公子,白马新到铜驼里。qí zhōu cì shǐ zhāng gōng zi,bái mǎ xīn dào tóng tuó lǐ。
自言买笑掷黄金,月堕云中从此始。zì yán mǎi xiào zhì huáng jīn,yuè duò yún zhōng cóng cǐ shǐ。
安知鵩鸟座隅飞,寂寞旅魂招不归。ān zhī fú niǎo zuò yú fēi,jì mò lǚ hún zhāo bù guī。
秦嘉镜有前时结,韩寿香销故箧衣。qín jiā jìng yǒu qián shí jié,hán shòu xiāng xiāo gù qiè yī。
山城少人江水碧,断雁哀猿风雨夕。shān chéng shǎo rén jiāng shuǐ bì,duàn yàn āi yuán fēng yǔ xī。
朱弦已绝为知音,云鬓未秋私自惜。zhū xián yǐ jué wèi zhī yīn,yún bìn wèi qiū sī zì xī。
举目风烟非旧时,梦寻归路乡参差。jǔ mù fēng yān fēi jiù shí,mèng xún guī lù xiāng cān chà。
如何将此千行泪,更洒湘江斑竹枝。rú hé jiāng cǐ qiān xíng lèi,gèng sǎ xiāng jiāng bān zhú zhī。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

和令狐相公咏栀子花

刘禹锡

蜀国花已尽,越桃今已开。shǔ guó huā yǐ jǐn,yuè táo jīn yǐ kāi。
色疑琼树倚,香似玉京来。sè yí qióng shù yǐ,xiāng shì yù jīng lái。
且赏同心处,那忧别叶催。qiě shǎng tóng xīn chù,nà yōu bié yè cuī。
佳人如拟咏,何必待寒梅。jiā rén rú nǐ yǒng,hé bì dài hán méi。

酬令狐相公新蝉见寄

刘禹锡

相去三千里,闻蝉同此时。xiāng qù sān qiān lǐ,wén chán tóng cǐ shí。
清吟晓露叶,愁噪夕阳枝。qīng yín xiǎo lù yè,chóu zào xī yáng zhī。
忽尔弦断绝,俄闻管参差。hū ěr xián duàn jué,é wén guǎn cān chà。
洛桥碧云晚,西望佳人期。luò qiáo bì yún wǎn,xī wàng jiā rén qī。

酬乐天闲卧见寄

刘禹锡

散诞向阳眠,将闲敌地仙。sàn dàn xiàng yáng mián,jiāng xián dí dì xiān。
诗情茶助爽,药力酒能宣。shī qíng chá zhù shuǎng,yào lì jiǔ néng xuān。
风碎竹间日,露明池底天。fēng suì zhú jiān rì,lù míng chí dǐ tiān。
同年未同隐,缘欠买山钱。tóng nián wèi tóng yǐn,yuán qiàn mǎi shān qián。

酬乐天小亭寒夜有怀

刘禹锡

寒夜阴云起,疏林宿鸟惊。hán yè yīn yún qǐ,shū lín sù niǎo jīng。
斜风闪灯影,迸雪打窗声。xié fēng shǎn dēng yǐng,bèng xuě dǎ chuāng shēng。
竟夕不能寐,同年知此情。jìng xī bù néng mèi,tóng nián zhī cǐ qíng。
汉皇无奈老,何况本书生。hàn huáng wú nài lǎo,hé kuàng běn shū shēng。

将之官留辞裴令公留守

刘禹锡

祖帐临伊水,前旌指渭河。zǔ zhàng lín yī shuǐ,qián jīng zhǐ wèi hé。
风烟里数少,云雨别情多。fēng yān lǐ shù shǎo,yún yǔ bié qíng duō。
重叠受恩久,邅回如命何。zhòng dié shòu ēn jiǔ,zhān huí rú mìng hé。
东山与东阁,终异再经过。dōng shān yǔ dōng gé,zhōng yì zài jīng guò。

酬喜相遇同州与乐天替代

刘禹锡

旧托松心契,新交竹使符。jiù tuō sōng xīn qì,xīn jiāo zhú shǐ fú。
行年同甲子,筋力羡丁夫。xíng nián tóng jiǎ zi,jīn lì xiàn dīng fū。
别后诗成帙,携来酒满壶。bié hòu shī chéng zhì,xié lái jiǔ mǎn hú。
今朝停五马,不独为罗敷。jīn cháo tíng wǔ mǎ,bù dú wèi luó fū。

闲坐忆乐天以诗问酒熟未

刘禹锡

案头开缥帙,肘后检青囊。àn tóu kāi piāo zhì,zhǒu hòu jiǎn qīng náng。
唯有达生理,应无治老方。wéi yǒu dá shēng lǐ,yīng wú zhì lǎo fāng。
减书存眼力,省事养心王。jiǎn shū cún yǎn lì,shěng shì yǎng xīn wáng。
君酒何时熟,相携入醉乡。jūn jiǔ hé shí shú,xiāng xié rù zuì xiāng。

秋中暑退赠乐天

刘禹锡

暑服宜秋著,清琴入夜弹。shǔ fú yí qiū zhù,qīng qín rù yè dàn。
人情皆向菊,风意欲摧兰。rén qíng jiē xiàng jú,fēng yì yù cuī lán。
岁稔贫心泰,天凉病体安。suì rěn pín xīn tài,tiān liáng bìng tǐ ān。
相逢取次第,却甚少年欢。xiāng féng qǔ cì dì,què shén shǎo nián huān。

乐天池馆夏景方妍白莲初开彩舟空泊唯邀缁侣因以戏之

刘禹锡

池馆今正好,主人何寂然。chí guǎn jīn zhèng hǎo,zhǔ rén hé jì rán。
白莲方出水,碧树未鸣蝉。bái lián fāng chū shuǐ,bì shù wèi míng chán。
静室宵闻磬,斋厨晚绝烟。jìng shì xiāo wén qìng,zhāi chú wǎn jué yān。
蕃僧如共载,应不是神仙。fān sēng rú gòng zài,yīng bù shì shén xiān。

酬乐天感秋凉见寄

刘禹锡

庭晚初辨色,林秋微有声。tíng wǎn chū biàn sè,lín qiū wēi yǒu shēng。
槿衰犹强笑,莲迥却多情。jǐn shuāi yóu qiáng xiào,lián jiǒng què duō qíng。
檐燕归心动,韝鹰俊气生。yán yàn guī xīn dòng,gōu yīng jùn qì shēng。
闲人占闲景,酒熟且同倾。xián rén zhàn xián jǐng,jiǔ shú qiě tóng qīng。

秋晚新晴夜月如练有怀乐天

刘禹锡

雨歇晚霞明,风调夜景清。yǔ xiē wǎn xiá míng,fēng diào yè jǐng qīng。
月高微晕散,云薄细鳞生。yuè gāo wēi yūn sàn,yún báo xì lín shēng。
露草百虫思,秋林千叶声。lù cǎo bǎi chóng sī,qiū lín qiān yè shēng。
相望一步地,脉脉万重情。xiāng wàng yī bù dì,mài mài wàn zhòng qíng。

新秋对月寄乐天

刘禹锡

月露发光彩,此时方见秋。yuè lù fā guāng cǎi,cǐ shí fāng jiàn qiū。
夜凉金气应,天静火星流。yè liáng jīn qì yīng,tiān jìng huǒ xīng liú。
蛩响偏依井,萤飞直过楼。qióng xiǎng piān yī jǐng,yíng fēi zhí guò lóu。
相知尽白首,清景复追游。xiāng zhī jǐn bái shǒu,qīng jǐng fù zhuī yóu。

酬乐天小台晚坐见忆

刘禹锡

小台堪远望,独上清秋时。xiǎo tái kān yuǎn wàng,dú shàng qīng qiū shí。
有酒无人劝,看山只自知。yǒu jiǔ wú rén quàn,kàn shān zhǐ zì zhī。
幽禽啭新竹,孤莲落静池。yōu qín zhuàn xīn zhú,gū lián luò jìng chí。
高门勿遽掩,好客无前期。gāo mén wù jù yǎn,hǎo kè wú qián qī。

早秋雨后寄乐天

刘禹锡

夜云起河汉,朝雨洒高林。yè yún qǐ hé hàn,cháo yǔ sǎ gāo lín。
梧叶先风落,草虫迎湿吟。wú yè xiān fēng luò,cǎo chóng yíng shī yín。
簟凉扇恩薄,室静琴思深。diàn liáng shàn ēn báo,shì jìng qín sī shēn。
且喜炎前别,安能怀寸阴。qiě xǐ yán qián bié,ān néng huái cùn yīn。

秋晚病中乐天以诗见问力疾奉酬

刘禹锡

耳虚多听远,展传晨鸡鸣。ěr xū duō tīng yuǎn,zhǎn chuán chén jī míng。
一室背灯卧,中宵扫叶声。yī shì bèi dēng wò,zhōng xiāo sǎo yè shēng。
兰芳经雨败,鹤病得秋轻。lán fāng jīng yǔ bài,hè bìng dé qiū qīng。
肯踏衡门草,唯应是友生。kěn tà héng mén cǎo,wéi yīng shì yǒu shēng。