古诗词

泰娘歌

刘禹锡

泰娘家本阊门西,门前绿水环金堤。tài niáng jiā běn chāng mén xī,mén qián lǜ shuǐ huán jīn dī。
有时妆成好天气,走上皋桥折花戏。yǒu shí zhuāng chéng hǎo tiān qì,zǒu shàng gāo qiáo zhé huā xì。
风流太守韦尚书,路傍忽见停隼旟。fēng liú tài shǒu wéi shàng shū,lù bàng hū jiàn tíng sǔn yú。
斗量明珠鸟传意,绀幰迎入专城居。dòu liàng míng zhū niǎo chuán yì,gàn xiǎn yíng rù zhuān chéng jū。
长鬟如云衣似雾,锦茵罗荐承轻步。zhǎng huán rú yún yī shì wù,jǐn yīn luó jiàn chéng qīng bù。
舞学惊鸿水榭春,歌传上客兰堂暮。wǔ xué jīng hóng shuǐ xiè chūn,gē chuán shàng kè lán táng mù。
从郎西入帝城中,贵游簪组香帘栊。cóng láng xī rù dì chéng zhōng,guì yóu zān zǔ xiāng lián lóng。
低鬟缓视抱明月,纤指破拔生胡风。dī huán huǎn shì bào míng yuè,xiān zhǐ pò bá shēng hú fēng。
繁华一旦有消歇,题剑无光履声绝。fán huá yī dàn yǒu xiāo xiē,tí jiàn wú guāng lǚ shēng jué。
洛阳旧宅生草莱,杜陵萧萧松柏哀。luò yáng jiù zhái shēng cǎo lái,dù líng xiāo xiāo sōng bǎi āi。
妆奁虫网厚如茧,博山炉侧倾寒灰。zhuāng lián chóng wǎng hòu rú jiǎn,bó shān lú cè qīng hán huī。
蕲州刺史张公子,白马新到铜驼里。qí zhōu cì shǐ zhāng gōng zi,bái mǎ xīn dào tóng tuó lǐ。
自言买笑掷黄金,月堕云中从此始。zì yán mǎi xiào zhì huáng jīn,yuè duò yún zhōng cóng cǐ shǐ。
安知鵩鸟座隅飞,寂寞旅魂招不归。ān zhī fú niǎo zuò yú fēi,jì mò lǚ hún zhāo bù guī。
秦嘉镜有前时结,韩寿香销故箧衣。qín jiā jìng yǒu qián shí jié,hán shòu xiāng xiāo gù qiè yī。
山城少人江水碧,断雁哀猿风雨夕。shān chéng shǎo rén jiāng shuǐ bì,duàn yàn āi yuán fēng yǔ xī。
朱弦已绝为知音,云鬓未秋私自惜。zhū xián yǐ jué wèi zhī yīn,yún bìn wèi qiū sī zì xī。
举目风烟非旧时,梦寻归路乡参差。jǔ mù fēng yān fēi jiù shí,mèng xún guī lù xiāng cān chà。
如何将此千行泪,更洒湘江斑竹枝。rú hé jiāng cǐ qiān xíng lèi,gèng sǎ xiāng jiāng bān zhú zhī。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

秋夕不寐寄乐天

刘禹锡

洞户夜帘卷,华堂秋簟清。dòng hù yè lián juǎn,huá táng qiū diàn qīng。
萤飞过池影,蛩思绕阶声。yíng fēi guò chí yǐng,qióng sī rào jiē shēng。
老枕知将雨,高窗报欲明。lǎo zhěn zhī jiāng yǔ,gāo chuāng bào yù míng。
何人谙此景,远问白先生。hé rén ān cǐ jǐng,yuǎn wèn bái xiān shēng。

冬日晨兴寄乐天

刘禹锡

庭树晓禽动,郡楼残点声。tíng shù xiǎo qín dòng,jùn lóu cán diǎn shēng。
灯挑红烬落,酒暖白光生。dēng tiāo hóng jìn luò,jiǔ nuǎn bái guāng shēng。
发少嫌梳利,颜衰恨镜明。fā shǎo xián shū lì,yán shuāi hèn jìng míng。
独吟谁应和,须寄洛阳城。dú yín shuí yīng hé,xū jì luò yáng chéng。

答乐天见忆

刘禹锡

与老无期约,到来如等闲。yǔ lǎo wú qī yuē,dào lái rú děng xián。
偏伤朋友尽,移兴子孙间。piān shāng péng yǒu jǐn,yí xīng zi sūn jiān。
笔底心无毒,杯前胆不{犭豖}。bǐ dǐ xīn wú dú,bēi qián dǎn bù quǎn chù。
唯馀忆君梦,飞过武牢关。wéi yú yì jūn mèng,fēi guò wǔ láo guān。

和乐天诮失婢榜者

刘禹锡

把镜朝犹在,添香夜不归。bǎ jìng cháo yóu zài,tiān xiāng yè bù guī。
鸳鸯拂瓦去,鹦鹉透笼飞。yuān yāng fú wǎ qù,yīng wǔ tòu lóng fēi。
不逐张公子,即随刘武威。bù zhú zhāng gōng zi,jí suí liú wǔ wēi。
新知正相乐,从此脱青衣。xīn zhī zhèng xiāng lè,cóng cǐ tuō qīng yī。

八月十五日夜半云开然后玩月因书一时之景寄呈乐天

刘禹锡

半夜碧云收,中天素月流。bàn yè bì yún shōu,zhōng tiān sù yuè liú。
开城邀好客,置酒赏清秋。kāi chéng yāo hǎo kè,zhì jiǔ shǎng qīng qiū。
影透衣香润,光凝歌黛愁。yǐng tòu yī xiāng rùn,guāng níng gē dài chóu。
斜辉犹可玩,移宴上西楼。xié huī yóu kě wán,yí yàn shàng xī lóu。

秋日书怀寄白宾客

刘禹锡

州远雄无益,年高健亦衰。zhōu yuǎn xióng wú yì,nián gāo jiàn yì shuāi。
兴情逢酒在,筋力上楼知。xīng qíng féng jiǔ zài,jīn lì shàng lóu zhī。
蝉噪芳意尽,雁来愁望时。chán zào fāng yì jǐn,yàn lái chóu wàng shí。
商山紫芝客,应不向秋悲。shāng shān zǐ zhī kè,yīng bù xiàng qiū bēi。

酬乐天初冬早寒见寄

刘禹锡

乍起衣犹冷,微吟帽半欹。zhà qǐ yī yóu lěng,wēi yín mào bàn yī。
霜凝南屋瓦,鸡唱后园枝。shuāng níng nán wū wǎ,jī chàng hòu yuán zhī。
洛水碧云晓,吴宫黄叶时。luò shuǐ bì yún xiǎo,wú gōng huáng yè shí。
两传千里意,书札不如诗。liǎng chuán qiān lǐ yì,shū zhá bù rú shī。

和令狐相公郡斋对紫薇花

刘禹锡

明丽碧天霞,丰茸紫绶花。míng lì bì tiān xiá,fēng rōng zǐ shòu huā。
香闻荀令宅,艳入孝王家。xiāng wén xún lìng zhái,yàn rù xiào wáng jiā。
几岁自荣乐,高情方叹嗟。jǐ suì zì róng lè,gāo qíng fāng tàn jiē。
有人移上苑,犹足占年华。yǒu rén yí shàng yuàn,yóu zú zhàn nián huá。

令狐相公俯赠篇章斐然仰谢

刘禹锡

鄂渚临流别,梁园冲雪来。è zhǔ lín liú bié,liáng yuán chōng xuě lái。
旅愁随冻释,欢意待花开。lǚ chóu suí dòng shì,huān yì dài huā kāi。
城晓乌频起,池春雁欲回。chéng xiǎo wū pín qǐ,chí chūn yàn yù huí。
饮和心自醉,何必管弦催。yǐn hé xīn zì zuì,hé bì guǎn xián cuī。

酬令狐相公早秋见寄

刘禹锡

公来第四秋,乐国号无愁。gōng lái dì sì qiū,lè guó hào wú chóu。
军士游书肆,商人占酒楼。jūn shì yóu shū sì,shāng rén zhàn jiǔ lóu。
熊罴交黑槊,宾客满青油。xióng pí jiāo hēi shuò,bīn kè mǎn qīng yóu。
今日文章主,梁王不姓刘。jīn rì wén zhāng zhǔ,liáng wáng bù xìng liú。

和令狐相公入潼关

刘禹锡

寒光照旌节,关路晓无尘。hán guāng zhào jīng jié,guān lù xiǎo wú chén。
吏谒前丞相,山迎旧主人。lì yè qián chéng xiāng,shān yíng jiù zhǔ rén。
东瞻军府静,西望敕书频。dōng zhān jūn fǔ jìng,xī wàng chì shū pín。
心共黄河水,同升天汉津。xīn gòng huáng hé shuǐ,tóng shēng tiān hàn jīn。

和令狐相公寻白阁老见留小饮因赠

刘禹锡

傲士更逢酒,乐天仍对花。ào shì gèng féng jiǔ,lè tiān réng duì huā。
文章管星历,情兴占年华。wén zhāng guǎn xīng lì,qíng xīng zhàn nián huá。
宦达翻思退,名高却不夸。huàn dá fān sī tuì,míng gāo què bù kuā。
惟存浩然气,相共赏烟霞。wéi cún hào rán qì,xiāng gòng shǎng yān xiá。

酬令狐相公雪中游玄都见忆

刘禹锡

好雪动高情,心期在玉京。hǎo xuě dòng gāo qíng,xīn qī zài yù jīng。
人披鹤氅出,马踏象筵行。rén pī hè chǎng chū,mǎ tà xiàng yán xíng。
照耀楼台变,淋漓松桂清。zhào yào lóu tái biàn,lín lí sōng guì qīng。
玄都留五字,使入步虚声。xuán dōu liú wǔ zì,shǐ rù bù xū shēng。

和令狐相公以司空裴相见招南亭看雪四韵

刘禹锡

重门不下关,枢务有馀闲。zhòng mén bù xià guān,shū wù yǒu yú xián。
上客同看雪,高亭尽见山。shàng kè tóng kàn xuě,gāo tíng jǐn jiàn shān。
瑞呈霄汉外,兴入笑言间。ruì chéng xiāo hàn wài,xīng rù xiào yán jiān。
知是平阳会,人人带酒还。zhī shì píng yáng huì,rén rén dài jiǔ hái。

和郓州令狐相公春晚对花

刘禹锡

朱门退公后,高兴对花枝。zhū mén tuì gōng hòu,gāo xīng duì huā zhī。
望阙无穷思,看书欲尽时。wàng quē wú qióng sī,kàn shū yù jǐn shí。
含芳朝竞发,凝艳晚相宜。hán fāng cháo jìng fā,níng yàn wǎn xiāng yí。
人意殷勤惜,狂风岂得知。rén yì yīn qín xī,kuáng fēng qǐ dé zhī。