古诗词

竹里馆

王维

独坐幽篁里,弹琴复长啸。dú zuò yōu huáng lǐ,dàn qín fù zhǎng xiào。
深林人不知,明月来相照。shēn lín rén bù zhī,míng yuè lái xiāng zhào。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

渭川田家

王维

斜阳照墟落,穷巷牛羊归。xié yáng zhào xū luò,qióng xiàng niú yáng guī。
野老念牧童,倚杖候荆扉。yě lǎo niàn mù tóng,yǐ zhàng hòu jīng fēi。
雉雊麦苗秀,蚕眠桑叶稀。zhì gòu mài miáo xiù,cán mián sāng yè xī。
田夫荷锄至,相见语依依。tián fū hé chú zhì,xiāng jiàn yǔ yī yī。
即此羡闲逸,怅然吟式微。jí cǐ xiàn xián yì,chàng rán yín shì wēi。

西施咏

王维

艳色天下重,西施宁久微?yàn sè tiān xià zhòng,xī shī níng jiǔ wēi?
朝为越溪女,暮作吴宫妃。cháo wèi yuè xī nǚ,mù zuò wú gōng fēi。
贱日岂殊众,贵来方悟稀。jiàn rì qǐ shū zhòng,guì lái fāng wù xī。
邀人傅脂粉,不自着罗衣。yāo rén fù zhī fěn,bù zì zhe luó yī。
君宠益娇态,君怜无是非。jūn chǒng yì jiāo tài,jūn lián wú shì fēi。
当时浣纱伴,莫得同车归。dāng shí huàn shā bàn,mò dé tóng chē guī。
持谢邻家子,效颦安可希!chí xiè lín jiā zi,xiào pín ān kě xī!

洛阳女儿行

王维

洛阳女儿对门居,才可容颜十五馀。luò yáng nǚ ér duì mén jū,cái kě róng yán shí wǔ yú。
良人玉勒乘骢马,侍女金盘脍鲤鱼。liáng rén yù lēi chéng cōng mǎ,shì nǚ jīn pán kuài lǐ yú。
画阁朱楼尽相望,红桃绿柳垂檐向。huà gé zhū lóu jǐn xiāng wàng,hóng táo lǜ liǔ chuí yán xiàng。
罗帏送上七香车,宝扇迎归九华帐。luó wéi sòng shàng qī xiāng chē,bǎo shàn yíng guī jiǔ huá zhàng。
狂夫富贵在青春,意气骄奢剧季伦。kuáng fū fù guì zài qīng chūn,yì qì jiāo shē jù jì lún。
自怜碧玉亲教舞,不惜珊瑚持与人。zì lián bì yù qīn jiào wǔ,bù xī shān hú chí yǔ rén。
春窗曙灭九微火,九微片片飞花琐。chūn chuāng shǔ miè jiǔ wēi huǒ,jiǔ wēi piàn piàn fēi huā suǒ。
戏罢曾无理曲时,妆成只是熏香坐。xì bà céng wú lǐ qū shí,zhuāng chéng zhǐ shì xūn xiāng zuò。
城中相识尽繁华,日夜经过赵李家。chéng zhōng xiāng shí jǐn fán huá,rì yè jīng guò zhào lǐ jiā。
谁怜越女颜如玉,贫贱江头自浣纱。shuí lián yuè nǚ yán rú yù,pín jiàn jiāng tóu zì huàn shā。

老将行

王维

少年十五二十时,步行夺得胡马骑。shǎo nián shí wǔ èr shí shí,bù xíng duó dé hú mǎ qí。
射杀山中白额虎,肯数邺下黄须儿。shè shā shān zhōng bái é hǔ,kěn shù yè xià huáng xū ér。
一身转战三千里,一剑曾当百万师。yī shēn zhuǎn zhàn sān qiān lǐ,yī jiàn céng dāng bǎi wàn shī。
汉兵奋迅如霹雳,虏骑奔腾畏蒺藜。hàn bīng fèn xùn rú pī lì,lǔ qí bēn téng wèi jí lí。
卫青不败由天幸,李广无功缘数奇。wèi qīng bù bài yóu tiān xìng,lǐ guǎng wú gōng yuán shù qí。
自从弃置便衰朽,世事蹉跎成白首。zì cóng qì zhì biàn shuāi xiǔ,shì shì cuō tuó chéng bái shǒu。
昔时飞箭无全目,今日垂杨生左肘。xī shí fēi jiàn wú quán mù,jīn rì chuí yáng shēng zuǒ zhǒu。
路傍时卖故侯瓜,门前学种先生柳。lù bàng shí mài gù hóu guā,mén qián xué zhǒng xiān shēng liǔ。
苍茫古木连穷巷,寥落寒山对虚牖。cāng máng gǔ mù lián qióng xiàng,liáo luò hán shān duì xū yǒu。
誓令疏勒出飞泉,不似颍川空使酒。shì lìng shū lēi chū fēi quán,bù shì yǐng chuān kōng shǐ jiǔ。
贺兰山下阵如云,羽檄交驰日夕闻。hè lán shān xià zhèn rú yún,yǔ xí jiāo chí rì xī wén。
节使三河募年少,诏书五道出将军。jié shǐ sān hé mù nián shǎo,zhào shū wǔ dào chū jiāng jūn。
试拂铁衣如雪色,聊持宝剑动星文。shì fú tiě yī rú xuě sè,liáo chí bǎo jiàn dòng xīng wén。
愿得燕弓射大将,耻令越甲鸣吾君。yuàn dé yàn gōng shè dà jiāng,chǐ lìng yuè jiǎ míng wú jūn。
莫嫌旧日云中守,犹堪一战取功勋。mò xián jiù rì yún zhōng shǒu,yóu kān yī zhàn qǔ gōng xūn。

桃源行

王维

渔舟逐水爱山春,两岸桃花夹去津。yú zhōu zhú shuǐ ài shān chūn,liǎng àn táo huā jiā qù jīn。
坐看红树不知远,行尽青溪忽视人。zuò kàn hóng shù bù zhī yuǎn,xíng jǐn qīng xī hū shì rén。
山口潜行始隈隩,山开旷望旋平陆。shān kǒu qián xíng shǐ wēi ào,shān kāi kuàng wàng xuán píng lù。
遥看一处攒云树,近入千家散花竹。yáo kàn yī chù zǎn yún shù,jìn rù qiān jiā sàn huā zhú。
樵客初传汉姓名,居人未改秦衣服。qiáo kè chū chuán hàn xìng míng,jū rén wèi gǎi qín yī fú。
居人共住武陵源,还从物外起田园。jū rén gòng zhù wǔ líng yuán,hái cóng wù wài qǐ tián yuán。
月明松下房栊静,日出云中鸡犬喧。yuè míng sōng xià fáng lóng jìng,rì chū yún zhōng jī quǎn xuān。
惊闻俗客争来集,竞引还家问都邑。jīng wén sú kè zhēng lái jí,jìng yǐn hái jiā wèn dōu yì。
平明闾巷扫花开,薄暮渔樵乘水入。píng míng lǘ xiàng sǎo huā kāi,báo mù yú qiáo chéng shuǐ rù。
初因避地去人间,及至成仙遂不还。chū yīn bì dì qù rén jiān,jí zhì chéng xiān suì bù hái。
峡里谁知有人事,世中遥望空云山。xiá lǐ shuí zhī yǒu rén shì,shì zhōng yáo wàng kōng yún shān。
不疑灵境难闻见,尘心未尽思乡县。bù yí líng jìng nán wén jiàn,chén xīn wèi jǐn sī xiāng xiàn。
出洞无论隔山水,辞家终拟长游衍。chū dòng wú lùn gé shān shuǐ,cí jiā zhōng nǐ zhǎng yóu yǎn。
自谓经过旧不迷,安知峰壑今来变。zì wèi jīng guò jiù bù mí,ān zhī fēng hè jīn lái biàn。
当时只记入山深,青溪几曲到云林。dāng shí zhǐ jì rù shān shēn,qīng xī jǐ qū dào yún lín。
春来遍是桃花水,不辨仙源何处寻。chūn lái biàn shì táo huā shuǐ,bù biàn xiān yuán hé chù xún。

归嵩山作

王维

清川带长薄,车马去闲闲。qīng chuān dài zhǎng báo,chē mǎ qù xián xián。
流水如有意,暮禽相与还。liú shuǐ rú yǒu yì,mù qín xiāng yǔ hái。
荒城临古渡,落日满秋山。huāng chéng lín gǔ dù,luò rì mǎn qiū shān。
迢递嵩高下,归来且闭关。tiáo dì sōng gāo xià,guī lái qiě bì guān。

酬张少府

王维

晚年惟好静,万事不关心。wǎn nián wéi hǎo jìng,wàn shì bù guān xīn。
自顾无长策,空知返旧林。zì gù wú zhǎng cè,kōng zhī fǎn jiù lín。
松风吹解带,山月照弹琴。sōng fēng chuī jiě dài,shān yuè zhào dàn qín。
君问穷通理,渔歌入浦深。jūn wèn qióng tōng lǐ,yú gē rù pǔ shēn。

送梓州李使君

王维

万壑树参天,千山响杜鹃。wàn hè shù cān tiān,qiān shān xiǎng dù juān。
山中一夜雨,树杪百重泉。shān zhōng yī yè yǔ,shù miǎo bǎi zhòng quán。
汉女输橦布,巴人讼芋田。hàn nǚ shū tóng bù,bā rén sòng yù tián。
文翁翻教授,不敢倚先贤。wén wēng fān jiào shòu,bù gǎn yǐ xiān xián。

和贾至舍人早朝大明宫之作

王维

绛帻鸡人报晓筹,尚衣方进翠云裘。jiàng zé jī rén bào xiǎo chóu,shàng yī fāng jìn cuì yún qiú。
九天阊阖开宫殿,万国衣冠拜冕旒。jiǔ tiān chāng hé kāi gōng diàn,wàn guó yī guān bài miǎn liú。
日色才临仙掌动,香烟欲傍衮龙浮。rì sè cái lín xiān zhǎng dòng,xiāng yān yù bàng gǔn lóng fú。
朝罢须裁五色诏,佩声归到凤池头。cháo bà xū cái wǔ sè zhào,pèi shēng guī dào fèng chí tóu。

奉和圣制从蓬莱向兴庆阁道中留春雨中春望之作应制

王维

渭水自萦秦塞曲,黄山旧绕汉宫斜。wèi shuǐ zì yíng qín sāi qū,huáng shān jiù rào hàn gōng xié。
銮舆迥出千门柳,阁道回看上苑花。luán yú jiǒng chū qiān mén liǔ,gé dào huí kàn shàng yuàn huā。
云里帝城双凤阙,雨中春树万人家。yún lǐ dì chéng shuāng fèng quē,yǔ zhōng chūn shù wàn rén jiā。
为乘阳气行时令,不是宸游玩物华。wèi chéng yáng qì xíng shí lìng,bù shì chén yóu wán wù huá。

积雨辋川庄作

王维

积雨空林烟火迟,蒸藜炊黍饷东菑。jī yǔ kōng lín yān huǒ chí,zhēng lí chuī shǔ xiǎng dōng zāi。
漠漠水田飞白鹭,阴阴夏木啭黄鹂。mò mò shuǐ tián fēi bái lù,yīn yīn xià mù zhuàn huáng lí。
山中习静观朝槿,松下清斋折露葵。shān zhōng xí jìng guān cháo jǐn,sōng xià qīng zhāi zhé lù kuí。
野老与人争席罢,海鸥何事更相疑。yě lǎo yǔ rén zhēng xí bà,hǎi ōu hé shì gèng xiāng yí。

赠郭给事

王维

洞门高阁霭馀晖,桃李阴阴柳絮飞。dòng mén gāo gé ǎi yú huī,táo lǐ yīn yīn liǔ xù fēi。
禁里疏钟官舍晚,省中啼鸟吏人稀。jìn lǐ shū zhōng guān shě wǎn,shěng zhōng tí niǎo lì rén xī。
晨摇玉佩趋金殿,夕奉天书拜琐闱。chén yáo yù pèi qū jīn diàn,xī fèng tiān shū bài suǒ wéi。
强欲从君无那老,将因卧病解朝衣。qiáng yù cóng jūn wú nà lǎo,jiāng yīn wò bìng jiě cháo yī。

鹿柴

王维

空山不见人,但闻人语响。kōng shān bù jiàn rén,dàn wén rén yǔ xiǎng。
返景入深林,复照青苔上。fǎn jǐng rù shēn lín,fù zhào qīng tái shàng。

杂诗三首

王维

【其一】
家住孟津河,门对孟津口。
常有江南船,寄书家中否。
【其二】
君自故乡来,应知故乡事。
来日绮窗前,寒梅着花未?
【其三】
已见寒梅发,复闻啼鸟声。
心心视春草,畏向玉阶生。

山中送别

王维

山中相送罢,日暮掩柴扉。shān zhōng xiāng sòng bà,rì mù yǎn chái fēi。
春草明年绿,王孙归不归。chūn cǎo míng nián lǜ,wáng sūn guī bù guī。
3381234567»