古诗词

老将行

王维

少年十五二十时,步行夺得胡马骑。shǎo nián shí wǔ èr shí shí,bù xíng duó dé hú mǎ qí。
射杀山中白额虎,肯数邺下黄须儿。shè shā shān zhōng bái é hǔ,kěn shù yè xià huáng xū ér。
一身转战三千里,一剑曾当百万师。yī shēn zhuǎn zhàn sān qiān lǐ,yī jiàn céng dāng bǎi wàn shī。
汉兵奋迅如霹雳,虏骑奔腾畏蒺藜。hàn bīng fèn xùn rú pī lì,lǔ qí bēn téng wèi jí lí。
卫青不败由天幸,李广无功缘数奇。wèi qīng bù bài yóu tiān xìng,lǐ guǎng wú gōng yuán shù qí。
自从弃置便衰朽,世事蹉跎成白首。zì cóng qì zhì biàn shuāi xiǔ,shì shì cuō tuó chéng bái shǒu。
昔时飞箭无全目,今日垂杨生左肘。xī shí fēi jiàn wú quán mù,jīn rì chuí yáng shēng zuǒ zhǒu。
路傍时卖故侯瓜,门前学种先生柳。lù bàng shí mài gù hóu guā,mén qián xué zhǒng xiān shēng liǔ。
苍茫古木连穷巷,寥落寒山对虚牖。cāng máng gǔ mù lián qióng xiàng,liáo luò hán shān duì xū yǒu。
誓令疏勒出飞泉,不似颍川空使酒。shì lìng shū lēi chū fēi quán,bù shì yǐng chuān kōng shǐ jiǔ。
贺兰山下阵如云,羽檄交驰日夕闻。hè lán shān xià zhèn rú yún,yǔ xí jiāo chí rì xī wén。
节使三河募年少,诏书五道出将军。jié shǐ sān hé mù nián shǎo,zhào shū wǔ dào chū jiāng jūn。
试拂铁衣如雪色,聊持宝剑动星文。shì fú tiě yī rú xuě sè,liáo chí bǎo jiàn dòng xīng wén。
愿得燕弓射大将,耻令越甲鸣吾君。yuàn dé yàn gōng shè dà jiāng,chǐ lìng yuè jiǎ míng wú jūn。
莫嫌旧日云中守,犹堪一战取功勋。mò xián jiù rì yún zhōng shǒu,yóu kān yī zhàn qǔ gōng xūn。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

终南别业

王维

中岁颇好道,晚家南山陲。zhōng suì pǒ hǎo dào,wǎn jiā nán shān chuí。
兴来每独往,胜事空自知。xīng lái měi dú wǎng,shèng shì kōng zì zhī。
行到水穷处,坐看云起时。xíng dào shuǐ qióng chù,zuò kàn yún qǐ shí。
偶然值林叟,谈笑无还期。ǒu rán zhí lín sǒu,tán xiào wú hái qī。

相思

王维

红豆生南国,春来发几枝?hóng dòu shēng nán guó,chūn lái fā jǐ zhī?
愿君多采撷,此物最相思。yuàn jūn duō cǎi xié,cǐ wù zuì xiāng sī。

鸟鸣涧

王维

人闲桂花落,夜静春山空。rén xián guì huā luò,yè jìng chūn shān kōng。
月出惊山鸟,时鸣春涧中。yuè chū jīng shān niǎo,shí míng chūn jiàn zhōng。

山居秋暝

王维

空山新雨后,天气晚来秋。kōng shān xīn yǔ hòu,tiān qì wǎn lái qiū。
明月松间照,清泉石上流。míng yuè sōng jiān zhào,qīng quán shí shàng liú。
竹喧归浣女,莲动下渔舟。zhú xuān guī huàn nǚ,lián dòng xià yú zhōu。
随意春芳歇,王孙自可留。suí yì chūn fāng xiē,wáng sūn zì kě liú。

使至塞上

王维

单车欲问边,属国过居延。dān chē yù wèn biān,shǔ guó guò jū yán。
征蓬出汉塞,归雁入胡天。zhēng péng chū hàn sāi,guī yàn rù hú tiān。
大漠孤烟直,长河落日圆。dà mò gū yān zhí,zhǎng hé luò rì yuán。
萧关逢候骑,都护在燕然。xiāo guān féng hòu qí,dōu hù zài yàn rán。

九月九日忆山东兄弟

王维

独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲。dú zài yì xiāng wèi yì kè,měi féng jiā jié bèi sī qīn。
遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù,biàn chā zhū yú shǎo yī rén。

汉江临泛

王维

楚塞三湘接,荆门九派通。chǔ sāi sān xiāng jiē,jīng mén jiǔ pài tōng。
江流天地外,山色有无中。jiāng liú tiān dì wài,shān sè yǒu wú zhōng。
郡邑浮前浦,波澜动远空。jùn yì fú qián pǔ,bō lán dòng yuǎn kōng。
襄阳好风日,留醉与山翁。xiāng yáng hǎo fēng rì,liú zuì yǔ shān wēng。

送元二使安西

王维

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。quàn jūn gèng jǐn yī bēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén。

送别

王维

下马饮君酒,问君何所之。xià mǎ yǐn jūn jiǔ,wèn jūn hé suǒ zhī。
君言不得意,归卧南山陲。jūn yán bù dé yì,guī wò nán shān chuí。
但去莫复问,白云无尽时。dàn qù mò fù wèn,bái yún wú jǐn shí。

过香积寺

王维

不知香积寺,数里入云峰。bù zhī xiāng jī sì,shù lǐ rù yún fēng。
古木无人径,深山何处钟?gǔ mù wú rén jìng,shēn shān hé chù zhōng?
泉声咽危石,日色冷青松。quán shēng yàn wēi shí,rì sè lěng qīng sōng。
薄暮空潭曲,安禅制毒龙。báo mù kōng tán qū,ān chán zhì dú lóng。

辋川闲居赠裴秀才迪

王维

寒山转苍翠,秋水日潺湲。hán shān zhuǎn cāng cuì,qiū shuǐ rì chán yuán。
倚杖柴门外,临风听暮蝉。yǐ zhàng chái mén wài,lín fēng tīng mù chán。
渡头馀落日,墟里上孤烟。dù tóu yú luò rì,xū lǐ shàng gū yān。
复值接舆醉,狂歌五柳前。fù zhí jiē yú zuì,kuáng gē wǔ liǔ qián。

竹里馆

王维

独坐幽篁里,弹琴复长啸。dú zuò yōu huáng lǐ,dàn qín fù zhǎng xiào。
深林人不知,明月来相照。shēn lín rén bù zhī,míng yuè lái xiāng zhào。

辛夷坞

王维

木末芙蓉花,山中发红萼。mù mò fú róng huā,shān zhōng fā hóng è。
涧户寂无人,纷纷开且落。jiàn hù jì wú rén,fēn fēn kāi qiě luò。

终南山

王维

太乙近天都,连山接海隅。tài yǐ jìn tiān dōu,lián shān jiē hǎi yú。
白云回望合,青霭入看无。bái yún huí wàng hé,qīng ǎi rù kàn wú。
分野中峰变,阴晴众壑殊。fēn yě zhōng fēng biàn,yīn qíng zhòng hè shū。
欲投人处宿,隔水问樵夫。yù tóu rén chù sù,gé shuǐ wèn qiáo fū。

送綦毋潜落第还乡

王维

圣代无隐者,英灵尽来归。shèng dài wú yǐn zhě,yīng líng jǐn lái guī。
遂令东山客,不得顾采薇。suì lìng dōng shān kè,bù dé gù cǎi wēi。
既至金门远,孰云吾道非。jì zhì jīn mén yuǎn,shú yún wú dào fēi。
江淮度寒食,京洛缝春衣。jiāng huái dù hán shí,jīng luò fèng chūn yī。
置酒临长道,同心与我违。zhì jiǔ lín zhǎng dào,tóng xīn yǔ wǒ wéi。
行当浮桂棹,未几拂荆扉。xíng dāng fú guì zhào,wèi jǐ fú jīng fēi。
远树带行客,孤城当落晖。yuǎn shù dài xíng kè,gū chéng dāng luò huī。
吾谋适不用,勿谓知音稀。wú móu shì bù yòng,wù wèi zhī yīn xī。
3381234567»