古诗词

哭祖六自虚

王维

否极尝闻泰,嗟君独不然。fǒu jí cháng wén tài,jiē jūn dú bù rán。
悯凶才稚齿,羸疾主中年。mǐn xiōng cái zhì chǐ,léi jí zhǔ zhōng nián。
馀力文章秀,生知礼乐全。yú lì wén zhāng xiù,shēng zhī lǐ lè quán。
翰留天帐览,词入帝宫传。hàn liú tiān zhàng lǎn,cí rù dì gōng chuán。
国讶终军少,人知贾谊贤。guó yà zhōng jūn shǎo,rén zhī jiǎ yì xián。
公卿尽虚左,朋识共推先。gōng qīng jǐn xū zuǒ,péng shí gòng tuī xiān。
不恨依穷辙,终期济巨川。bù hèn yī qióng zhé,zhōng qī jì jù chuān。
才雄望羔雁,寿促背貂蝉。cái xióng wàng gāo yàn,shòu cù bèi diāo chán。
福善闻前录,歼良昧上玄。fú shàn wén qián lù,jiān liáng mèi shàng xuán。
何辜铩鸾翮,底事碎龙泉。hé gū shā luán hé,dǐ shì suì lóng quán。
鵩起长沙赋,麟终曲阜编。fú qǐ zhǎng shā fù,lín zhōng qū fù biān。
域中君道广,海内我情偏。yù zhōng jūn dào guǎng,hǎi nèi wǒ qíng piān。
乍失疑犹见,沉思悟绝缘。zhà shī yí yóu jiàn,chén sī wù jué yuán。
生前不忍别,死后向谁宣。shēng qián bù rěn bié,sǐ hòu xiàng shuí xuān。
为此情难尽,弥令忆更缠。wèi cǐ qíng nán jǐn,mí lìng yì gèng chán。
本家清渭曲,归葬旧茔边。běn jiā qīng wèi qū,guī zàng jiù yíng biān。
永去长安道,徒闻京兆阡。yǒng qù zhǎng ān dào,tú wén jīng zhào qiān。
旌车出郊甸,乡国隐云天。jīng chē chū jiāo diān,xiāng guó yǐn yún tiān。
定作无期别,宁同旧日旋。dìng zuò wú qī bié,níng tóng jiù rì xuán。
候门家属苦,行路国人怜。hòu mén jiā shǔ kǔ,xíng lù guó rén lián。
送客哀难进,征途泥复前。sòng kè āi nán jìn,zhēng tú ní fù qián。
赠言为挽曲,奠席是离筵。zèng yán wèi wǎn qū,diàn xí shì lí yán。
念昔同携手,风期不暂捐。niàn xī tóng xié shǒu,fēng qī bù zàn juān。
南山俱隐逸,东洛类神仙。nán shān jù yǐn yì,dōng luò lèi shén xiān。
未省音容间,那堪生死迁。wèi shěng yīn róng jiān,nà kān shēng sǐ qiān。
花时金谷饮,月夜竹林眠。huā shí jīn gǔ yǐn,yuè yè zhú lín mián。
满地传都赋,倾朝看药船。mǎn dì chuán dōu fù,qīng cháo kàn yào chuán。
群公咸属目,微物敢齐肩。qún gōng xián shǔ mù,wēi wù gǎn qí jiān。
谬合同人旨,而将玉树连。miù hé tóng rén zhǐ,ér jiāng yù shù lián。
不期先挂剑,长恐后施鞭。bù qī xiān guà jiàn,zhǎng kǒng hòu shī biān。
为善吾无矣,知音子绝焉。wèi shàn wú wú yǐ,zhī yīn zi jué yān。
琴声纵不没,终亦继悲弦。qín shēng zòng bù méi,zhōng yì jì bēi xián。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

辋川集·栾家濑

王维

飒飒秋雨中,浅浅石溜泻。sà sà qiū yǔ zhōng,qiǎn qiǎn shí liū xiè。
跳波自相溅,白鹭惊复下。tiào bō zì xiāng jiàn,bái lù jīng fù xià。

辋川集·金屑泉

王维

日饮金屑泉,少当千馀岁。rì yǐn jīn xiè quán,shǎo dāng qiān yú suì。
翠凤翊文螭,羽节朝玉帝。cuì fèng yì wén chī,yǔ jié cháo yù dì。

辋川集·漆园

王维

古人非傲吏,自阙经世务。gǔ rén fēi ào lì,zì quē jīng shì wù。
偶寄一微官,婆娑数株树。ǒu jì yī wēi guān,pó suō shù zhū shù。

皇甫岳云溪杂题五首上平田

王维

朝耕上平田,暮耕上平田。cháo gēng shàng píng tián,mù gēng shàng píng tián。
借问问津者,宁知沮溺贤。jiè wèn wèn jīn zhě,níng zhī jǔ nì xián。

酬诸公见过

王维

嗟予未丧,哀此孤生。jiē yǔ wèi sàng,āi cǐ gū shēng。
屏居蓝田,薄地躬耕。píng jū lán tián,báo dì gōng gēng。
岁晏输税,以奉粢盛。suì yàn shū shuì,yǐ fèng zī shèng。
晨往东皋,草露未晞。chén wǎng dōng gāo,cǎo lù wèi xī。
暮看烟火,负担来归。mù kàn yān huǒ,fù dān lái guī。
我闻有客,足扫荆扉。wǒ wén yǒu kè,zú sǎo jīng fēi。
箪食伊何,副瓜抓枣。dān shí yī hé,fù guā zhuā zǎo。
仰厕群贤,皤然一老。yǎng cè qún xián,pó rán yī lǎo。
愧无莞簟,班荆席稿。kuì wú guǎn diàn,bān jīng xí gǎo。
泛泛登陂,折彼荷花。fàn fàn dēng bēi,zhé bǐ hé huā。
静观素鲔,俯映白沙。jìng guān sù wěi,fǔ yìng bái shā。
山鸟群飞,日隐轻霞。shān niǎo qún fēi,rì yǐn qīng xiá。
登车上马,倏忽云散。dēng chē shàng mǎ,shū hū yún sàn。
雀噪荒村,鸡鸣空馆。què zào huāng cūn,jī míng kōng guǎn。
还复幽独,重欷累叹。hái fù yōu dú,zhòng xī lèi tàn。

田园乐七首

王维

【其一】
厌见千门万户,经过北里南邻。yàn jiàn qiān mén wàn hù,jīng guò běi lǐ nán lín。
官府鸣珂有底,崆峒散发何人。guān fǔ míng kē yǒu dǐ,kōng dòng sàn fā hé rén。
【其二】
再见封侯万户,立谈赐璧一双。zài jiàn fēng hóu wàn hù,lì tán cì bì yī shuāng。
讵胜耦耕南亩,何如高卧东窗。jù shèng ǒu gēng nán mǔ,hé rú gāo wò dōng chuāng。
【其三】
采菱渡头风急,策杖林西日斜。cǎi líng dù tóu fēng jí,cè zhàng lín xī rì xié。
杏树坛边渔父,桃花源里人家。xìng shù tán biān yú fù,táo huā yuán lǐ rén jiā。
【其四】
萋萋春草秋绿,落落长松夏寒。qī qī chūn cǎo qiū lǜ,luò luò zhǎng sōng xià hán。
牛羊自归村巷,童稚不识衣冠。niú yáng zì guī cūn xiàng,tóng zhì bù shí yī guān。
【其五】
山下孤烟远村,天边独树高原。shān xià gū yān yuǎn cūn,tiān biān dú shù gāo yuán。
一瓢颜回陋巷,五柳先生对门。yī piáo yán huí lòu xiàng,wǔ liǔ xiān shēng duì mén。
【其六】
桃红复含宿雨,柳绿更带朝烟。táo hóng fù hán sù yǔ,liǔ lǜ gèng dài cháo yān。
花落家童未扫,莺啼山客犹眠。huā luò jiā tóng wèi sǎo,yīng tí shān kè yóu mián。
【其七】
酌酒会临泉水,抱琴好倚长松。zhuó jiǔ huì lín quán shuǐ,bào qín hǎo yǐ zhǎng sōng。
南园露葵朝折,东谷黄粱夜舂。nán yuán lù kuí cháo zhé,dōng gǔ huáng liáng yè chōng。

田园乐七首

王维

再见封侯万户,立谈赐璧一双。zài jiàn fēng hóu wàn hù,lì tán cì bì yī shuāng。
讵胜耦耕南亩,何如高卧东窗。jù shèng ǒu gēng nán mǔ,hé rú gāo wò dōng chuāng。

田园乐七首

王维

采菱渡头风急,策杖林西日斜。cǎi líng dù tóu fēng jí,cè zhàng lín xī rì xié。
杏树坛边渔父,桃花源里人家。xìng shù tán biān yú fù,táo huā yuán lǐ rén jiā。

田园乐七首

王维

萋萋春草秋绿,落落长松夏寒。qī qī chūn cǎo qiū lǜ,luò luò zhǎng sōng xià hán。
牛羊自归村巷,童稚不识衣冠。niú yáng zì guī cūn xiàng,tóng zhì bù shí yī guān。

田园乐七首

王维

山下孤烟远村,天边独树高原。shān xià gū yān yuǎn cūn,tiān biān dú shù gāo yuán。
一瓢颜回陋巷,五柳先生对门。yī piáo yán huí lòu xiàng,wǔ liǔ xiān shēng duì mén。

田园乐七首

王维

桃红复含宿雨,柳绿更带朝烟。táo hóng fù hán sù yǔ,liǔ lǜ gèng dài cháo yān。
花落家童未扫,莺啼山客犹眠。huā luò jiā tóng wèi sǎo,yīng tí shān kè yóu mián。

田园乐七首

王维

酌酒会临泉水,抱琴好倚长松。zhuó jiǔ huì lín quán shuǐ,bào qín hǎo yǐ zhǎng sōng。
南园露葵朝折,东谷黄粱夜舂。nán yuán lù kuí cháo zhé,dōng gǔ huáng liáng yè chōng。

杂曲歌辞苦热行

王维

赤日满天地,火云成山岳。chì rì mǎn tiān dì,huǒ yún chéng shān yuè。
草木尽焦卷,川泽皆竭涸。cǎo mù jǐn jiāo juǎn,chuān zé jiē jié hé。
轻纨觉衣重,密树苦阴薄。qīng wán jué yī zhòng,mì shù kǔ yīn báo。
莞簟不可近,絺绤再三濯。guǎn diàn bù kě jìn,chī xì zài sān zhuó。
思出宇宙外,旷然在寥廓。sī chū yǔ zhòu wài,kuàng rán zài liáo kuò。
长风万里来,江海荡烦浊。zhǎng fēng wàn lǐ lái,jiāng hǎi dàng fán zhuó。
却顾身为患,始知心未觉。què gù shēn wèi huàn,shǐ zhī xīn wèi jué。
忽入甘露门,宛然清凉乐。hū rù gān lù mén,wǎn rán qīng liáng lè。

扶南曲歌词五首

王维

翠羽流苏帐,春眠曙不开。cuì yǔ liú sū zhàng,chūn mián shǔ bù kāi。
羞从面色起,娇逐语声来。xiū cóng miàn sè qǐ,jiāo zhú yǔ shēng lái。
早向昭阳殿,君王中使催。zǎo xiàng zhāo yáng diàn,jūn wáng zhōng shǐ cuī。

扶南曲歌词五首

王维

堂上青弦动,堂前绮席陈。táng shàng qīng xián dòng,táng qián qǐ xí chén。
齐歌卢女曲,双舞洛阳人。qí gē lú nǚ qū,shuāng wǔ luò yáng rén。
倾国徒相看,宁知心所亲。qīng guó tú xiāng kàn,níng zhī xīn suǒ qīn。