古诗词

哭祖六自虚

王维

否极尝闻泰,嗟君独不然。fǒu jí cháng wén tài,jiē jūn dú bù rán。
悯凶才稚齿,羸疾主中年。mǐn xiōng cái zhì chǐ,léi jí zhǔ zhōng nián。
馀力文章秀,生知礼乐全。yú lì wén zhāng xiù,shēng zhī lǐ lè quán。
翰留天帐览,词入帝宫传。hàn liú tiān zhàng lǎn,cí rù dì gōng chuán。
国讶终军少,人知贾谊贤。guó yà zhōng jūn shǎo,rén zhī jiǎ yì xián。
公卿尽虚左,朋识共推先。gōng qīng jǐn xū zuǒ,péng shí gòng tuī xiān。
不恨依穷辙,终期济巨川。bù hèn yī qióng zhé,zhōng qī jì jù chuān。
才雄望羔雁,寿促背貂蝉。cái xióng wàng gāo yàn,shòu cù bèi diāo chán。
福善闻前录,歼良昧上玄。fú shàn wén qián lù,jiān liáng mèi shàng xuán。
何辜铩鸾翮,底事碎龙泉。hé gū shā luán hé,dǐ shì suì lóng quán。
鵩起长沙赋,麟终曲阜编。fú qǐ zhǎng shā fù,lín zhōng qū fù biān。
域中君道广,海内我情偏。yù zhōng jūn dào guǎng,hǎi nèi wǒ qíng piān。
乍失疑犹见,沉思悟绝缘。zhà shī yí yóu jiàn,chén sī wù jué yuán。
生前不忍别,死后向谁宣。shēng qián bù rěn bié,sǐ hòu xiàng shuí xuān。
为此情难尽,弥令忆更缠。wèi cǐ qíng nán jǐn,mí lìng yì gèng chán。
本家清渭曲,归葬旧茔边。běn jiā qīng wèi qū,guī zàng jiù yíng biān。
永去长安道,徒闻京兆阡。yǒng qù zhǎng ān dào,tú wén jīng zhào qiān。
旌车出郊甸,乡国隐云天。jīng chē chū jiāo diān,xiāng guó yǐn yún tiān。
定作无期别,宁同旧日旋。dìng zuò wú qī bié,níng tóng jiù rì xuán。
候门家属苦,行路国人怜。hòu mén jiā shǔ kǔ,xíng lù guó rén lián。
送客哀难进,征途泥复前。sòng kè āi nán jìn,zhēng tú ní fù qián。
赠言为挽曲,奠席是离筵。zèng yán wèi wǎn qū,diàn xí shì lí yán。
念昔同携手,风期不暂捐。niàn xī tóng xié shǒu,fēng qī bù zàn juān。
南山俱隐逸,东洛类神仙。nán shān jù yǐn yì,dōng luò lèi shén xiān。
未省音容间,那堪生死迁。wèi shěng yīn róng jiān,nà kān shēng sǐ qiān。
花时金谷饮,月夜竹林眠。huā shí jīn gǔ yǐn,yuè yè zhú lín mián。
满地传都赋,倾朝看药船。mǎn dì chuán dōu fù,qīng cháo kàn yào chuán。
群公咸属目,微物敢齐肩。qún gōng xián shǔ mù,wēi wù gǎn qí jiān。
谬合同人旨,而将玉树连。miù hé tóng rén zhǐ,ér jiāng yù shù lián。
不期先挂剑,长恐后施鞭。bù qī xiān guà jiàn,zhǎng kǒng hòu shī biān。
为善吾无矣,知音子绝焉。wèi shàn wú wú yǐ,zhī yīn zi jué yān。
琴声纵不没,终亦继悲弦。qín shēng zòng bù méi,zhōng yì jì bēi xián。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

终南别业

王维

中岁颇好道,晚家南山陲。zhōng suì pǒ hǎo dào,wǎn jiā nán shān chuí。
兴来每独往,胜事空自知。xīng lái měi dú wǎng,shèng shì kōng zì zhī。
行到水穷处,坐看云起时。xíng dào shuǐ qióng chù,zuò kàn yún qǐ shí。
偶然值林叟,谈笑无还期。ǒu rán zhí lín sǒu,tán xiào wú hái qī。

相思

王维

红豆生南国,春来发几枝?hóng dòu shēng nán guó,chūn lái fā jǐ zhī?
愿君多采撷,此物最相思。yuàn jūn duō cǎi xié,cǐ wù zuì xiāng sī。

鸟鸣涧

王维

人闲桂花落,夜静春山空。rén xián guì huā luò,yè jìng chūn shān kōng。
月出惊山鸟,时鸣春涧中。yuè chū jīng shān niǎo,shí míng chūn jiàn zhōng。

山居秋暝

王维

空山新雨后,天气晚来秋。kōng shān xīn yǔ hòu,tiān qì wǎn lái qiū。
明月松间照,清泉石上流。míng yuè sōng jiān zhào,qīng quán shí shàng liú。
竹喧归浣女,莲动下渔舟。zhú xuān guī huàn nǚ,lián dòng xià yú zhōu。
随意春芳歇,王孙自可留。suí yì chūn fāng xiē,wáng sūn zì kě liú。

使至塞上

王维

单车欲问边,属国过居延。dān chē yù wèn biān,shǔ guó guò jū yán。
征蓬出汉塞,归雁入胡天。zhēng péng chū hàn sāi,guī yàn rù hú tiān。
大漠孤烟直,长河落日圆。dà mò gū yān zhí,zhǎng hé luò rì yuán。
萧关逢候骑,都护在燕然。xiāo guān féng hòu qí,dōu hù zài yàn rán。

九月九日忆山东兄弟

王维

独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲。dú zài yì xiāng wèi yì kè,měi féng jiā jié bèi sī qīn。
遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù,biàn chā zhū yú shǎo yī rén。

汉江临泛

王维

楚塞三湘接,荆门九派通。chǔ sāi sān xiāng jiē,jīng mén jiǔ pài tōng。
江流天地外,山色有无中。jiāng liú tiān dì wài,shān sè yǒu wú zhōng。
郡邑浮前浦,波澜动远空。jùn yì fú qián pǔ,bō lán dòng yuǎn kōng。
襄阳好风日,留醉与山翁。xiāng yáng hǎo fēng rì,liú zuì yǔ shān wēng。

送元二使安西

王维

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。quàn jūn gèng jǐn yī bēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén。

送别

王维

下马饮君酒,问君何所之。xià mǎ yǐn jūn jiǔ,wèn jūn hé suǒ zhī。
君言不得意,归卧南山陲。jūn yán bù dé yì,guī wò nán shān chuí。
但去莫复问,白云无尽时。dàn qù mò fù wèn,bái yún wú jǐn shí。

过香积寺

王维

不知香积寺,数里入云峰。bù zhī xiāng jī sì,shù lǐ rù yún fēng。
古木无人径,深山何处钟?gǔ mù wú rén jìng,shēn shān hé chù zhōng?
泉声咽危石,日色冷青松。quán shēng yàn wēi shí,rì sè lěng qīng sōng。
薄暮空潭曲,安禅制毒龙。báo mù kōng tán qū,ān chán zhì dú lóng。

辋川闲居赠裴秀才迪

王维

寒山转苍翠,秋水日潺湲。hán shān zhuǎn cāng cuì,qiū shuǐ rì chán yuán。
倚杖柴门外,临风听暮蝉。yǐ zhàng chái mén wài,lín fēng tīng mù chán。
渡头馀落日,墟里上孤烟。dù tóu yú luò rì,xū lǐ shàng gū yān。
复值接舆醉,狂歌五柳前。fù zhí jiē yú zuì,kuáng gē wǔ liǔ qián。

竹里馆

王维

独坐幽篁里,弹琴复长啸。dú zuò yōu huáng lǐ,dàn qín fù zhǎng xiào。
深林人不知,明月来相照。shēn lín rén bù zhī,míng yuè lái xiāng zhào。

辛夷坞

王维

木末芙蓉花,山中发红萼。mù mò fú róng huā,shān zhōng fā hóng è。
涧户寂无人,纷纷开且落。jiàn hù jì wú rén,fēn fēn kāi qiě luò。

终南山

王维

太乙近天都,连山接海隅。tài yǐ jìn tiān dōu,lián shān jiē hǎi yú。
白云回望合,青霭入看无。bái yún huí wàng hé,qīng ǎi rù kàn wú。
分野中峰变,阴晴众壑殊。fēn yě zhōng fēng biàn,yīn qíng zhòng hè shū。
欲投人处宿,隔水问樵夫。yù tóu rén chù sù,gé shuǐ wèn qiáo fū。

送綦毋潜落第还乡

王维

圣代无隐者,英灵尽来归。shèng dài wú yǐn zhě,yīng líng jǐn lái guī。
遂令东山客,不得顾采薇。suì lìng dōng shān kè,bù dé gù cǎi wēi。
既至金门远,孰云吾道非。jì zhì jīn mén yuǎn,shú yún wú dào fēi。
江淮度寒食,京洛缝春衣。jiāng huái dù hán shí,jīng luò fèng chūn yī。
置酒临长道,同心与我违。zhì jiǔ lín zhǎng dào,tóng xīn yǔ wǒ wéi。
行当浮桂棹,未几拂荆扉。xíng dāng fú guì zhào,wèi jǐ fú jīng fēi。
远树带行客,孤城当落晖。yuǎn shù dài xíng kè,gū chéng dāng luò huī。
吾谋适不用,勿谓知音稀。wú móu shì bù yòng,wù wèi zhī yīn xī。
3381234567»