古诗词

哭祖六自虚

王维

否极尝闻泰,嗟君独不然。fǒu jí cháng wén tài,jiē jūn dú bù rán。
悯凶才稚齿,羸疾主中年。mǐn xiōng cái zhì chǐ,léi jí zhǔ zhōng nián。
馀力文章秀,生知礼乐全。yú lì wén zhāng xiù,shēng zhī lǐ lè quán。
翰留天帐览,词入帝宫传。hàn liú tiān zhàng lǎn,cí rù dì gōng chuán。
国讶终军少,人知贾谊贤。guó yà zhōng jūn shǎo,rén zhī jiǎ yì xián。
公卿尽虚左,朋识共推先。gōng qīng jǐn xū zuǒ,péng shí gòng tuī xiān。
不恨依穷辙,终期济巨川。bù hèn yī qióng zhé,zhōng qī jì jù chuān。
才雄望羔雁,寿促背貂蝉。cái xióng wàng gāo yàn,shòu cù bèi diāo chán。
福善闻前录,歼良昧上玄。fú shàn wén qián lù,jiān liáng mèi shàng xuán。
何辜铩鸾翮,底事碎龙泉。hé gū shā luán hé,dǐ shì suì lóng quán。
鵩起长沙赋,麟终曲阜编。fú qǐ zhǎng shā fù,lín zhōng qū fù biān。
域中君道广,海内我情偏。yù zhōng jūn dào guǎng,hǎi nèi wǒ qíng piān。
乍失疑犹见,沉思悟绝缘。zhà shī yí yóu jiàn,chén sī wù jué yuán。
生前不忍别,死后向谁宣。shēng qián bù rěn bié,sǐ hòu xiàng shuí xuān。
为此情难尽,弥令忆更缠。wèi cǐ qíng nán jǐn,mí lìng yì gèng chán。
本家清渭曲,归葬旧茔边。běn jiā qīng wèi qū,guī zàng jiù yíng biān。
永去长安道,徒闻京兆阡。yǒng qù zhǎng ān dào,tú wén jīng zhào qiān。
旌车出郊甸,乡国隐云天。jīng chē chū jiāo diān,xiāng guó yǐn yún tiān。
定作无期别,宁同旧日旋。dìng zuò wú qī bié,níng tóng jiù rì xuán。
候门家属苦,行路国人怜。hòu mén jiā shǔ kǔ,xíng lù guó rén lián。
送客哀难进,征途泥复前。sòng kè āi nán jìn,zhēng tú ní fù qián。
赠言为挽曲,奠席是离筵。zèng yán wèi wǎn qū,diàn xí shì lí yán。
念昔同携手,风期不暂捐。niàn xī tóng xié shǒu,fēng qī bù zàn juān。
南山俱隐逸,东洛类神仙。nán shān jù yǐn yì,dōng luò lèi shén xiān。
未省音容间,那堪生死迁。wèi shěng yīn róng jiān,nà kān shēng sǐ qiān。
花时金谷饮,月夜竹林眠。huā shí jīn gǔ yǐn,yuè yè zhú lín mián。
满地传都赋,倾朝看药船。mǎn dì chuán dōu fù,qīng cháo kàn yào chuán。
群公咸属目,微物敢齐肩。qún gōng xián shǔ mù,wēi wù gǎn qí jiān。
谬合同人旨,而将玉树连。miù hé tóng rén zhǐ,ér jiāng yù shù lián。
不期先挂剑,长恐后施鞭。bù qī xiān guà jiàn,zhǎng kǒng hòu shī biān。
为善吾无矣,知音子绝焉。wèi shàn wú wú yǐ,zhī yīn zi jué yān。
琴声纵不没,终亦继悲弦。qín shēng zòng bù méi,zhōng yì jì bēi xián。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

东谿玩月(一作王昌龄诗)

王维

月从断山口,遥吐柴门端。yuè cóng duàn shān kǒu,yáo tǔ chái mén duān。
万木分空霁,流阴中夜攒。wàn mù fēn kōng jì,liú yīn zhōng yè zǎn。
光连虚象白,气与风露寒。guāng lián xū xiàng bái,qì yǔ fēng lù hán。
谷静秋泉响,岩深青霭残。gǔ jìng qiū quán xiǎng,yán shēn qīng ǎi cán。
澄清入幽梦,破影抱空峦。chéng qīng rù yōu mèng,pò yǐng bào kōng luán。
恍惚琴窗里,松溪晓思难。huǎng hū qín chuāng lǐ,sōng xī xiǎo sī nán。

送张五归山

王维

送君尽惆怅,复送何人归。sòng jūn jǐn chóu chàng,fù sòng hé rén guī。
几日同携手,一朝先拂衣。jǐ rì tóng xié shǒu,yī cháo xiān fú yī。
东山有茅屋,幸为扫荆扉。dōng shān yǒu máo wū,xìng wèi sǎo jīng fēi。
当亦谢官去,岂令心事违。dāng yì xiè guān qù,qǐ lìng xīn shì wéi。

济上四贤咏崔录事

王维

解印归田里,贤哉此丈夫。jiě yìn guī tián lǐ,xián zāi cǐ zhàng fū。
少年曾任侠,晚节更为儒。shǎo nián céng rèn xiá,wǎn jié gèng wèi rú。
遁迹东山下,因家沧海隅。dùn jì dōng shān xià,yīn jiā cāng hǎi yú。
已闻能狎鸟,余欲共乘桴。yǐ wén néng xiá niǎo,yú yù gòng chéng fú。

济上四贤咏成文学

王维

宝剑千金装,登君白玉堂。bǎo jiàn qiān jīn zhuāng,dēng jūn bái yù táng。
身为平原客,家有邯郸娼。shēn wèi píng yuán kè,jiā yǒu hán dān chāng。
使气公卿坐,论心游侠场。shǐ qì gōng qīng zuò,lùn xīn yóu xiá chǎng。
中年不得意,谢病客游梁。zhōng nián bù dé yì,xiè bìng kè yóu liáng。

奉和圣制赐史供奉曲江宴应制

王维

侍从有邹枚,琼筵就水开。shì cóng yǒu zōu méi,qióng yán jiù shuǐ kāi。
言陪柏梁宴,新下建章来。yán péi bǎi liáng yàn,xīn xià jiàn zhāng lái。
对酒山河满,移舟草树回。duì jiǔ shān hé mǎn,yí zhōu cǎo shù huí。
天文同丽日,驻景惜行杯。tiān wén tóng lì rì,zhù jǐng xī xíng bēi。

从岐王过杨氏别业应教

王维

杨子谈经所,淮王载酒过。yáng zi tán jīng suǒ,huái wáng zài jiǔ guò。
兴阑啼鸟换,坐久落花多。xīng lán tí niǎo huàn,zuò jiǔ luò huā duō。
径转回银烛,林开散玉珂。jìng zhuǎn huí yín zhú,lín kāi sàn yù kē。
严城时未启,前路拥笙歌。yán chéng shí wèi qǐ,qián lù yōng shēng gē。

从岐王夜讌卫家山池应教

王维

座客香貂满,宫娃绮幔张。zuò kè xiāng diāo mǎn,gōng wá qǐ màn zhāng。
涧花轻粉色,山月少灯光。jiàn huā qīng fěn sè,shān yuè shǎo dēng guāng。
积翠纱窗暗,飞泉绣户凉。jī cuì shā chuāng àn,fēi quán xiù hù liáng。
还将歌舞出,归路莫愁长。hái jiāng gē wǔ chū,guī lù mò chóu zhǎng。

早朝

王维

柳暗百花明,春深五凤城。liǔ àn bǎi huā míng,chūn shēn wǔ fèng chéng。
城乌睥睨晓,宫井辘轳声。chéng wū pì nì xiǎo,gōng jǐng lù lú shēng。
方朔金门侍,班姬玉辇迎。fāng shuò jīn mén shì,bān jī yù niǎn yíng。
仍闻遣方士,东海访蓬瀛。réng wén qiǎn fāng shì,dōng hǎi fǎng péng yíng。

同崔员外秋宵寓直

王维

建礼高秋夜,承明候晓过。jiàn lǐ gāo qiū yè,chéng míng hòu xiǎo guò。
九门寒漏彻,万井曙钟多。jiǔ mén hán lòu chè,wàn jǐng shǔ zhōng duō。
月迥藏珠斗,云消出绛河。yuè jiǒng cáng zhū dòu,yún xiāo chū jiàng hé。
更惭衰朽质,南陌共鸣珂。gèng cán shuāi xiǔ zhì,nán mò gòng míng kē。

寄荆州张丞相

王维

所思竟何在,怅望深荆门。suǒ sī jìng hé zài,chàng wàng shēn jīng mén。
举世无相识,终身思旧恩。jǔ shì wú xiāng shí,zhōng shēn sī jiù ēn。
方将与农圃,艺植老丘园。fāng jiāng yǔ nóng pǔ,yì zhí lǎo qiū yuán。
目尽南飞雁,何由寄一言。mù jǐn nán fēi yàn,hé yóu jì yī yán。

冬晚对雪忆胡居

王维

寒更传晓箭,清镜览衰颜。hán gèng chuán xiǎo jiàn,qīng jìng lǎn shuāi yán。
隔牖风惊竹,开门雪满山。gé yǒu fēng jīng zhú,kāi mén xuě mǎn shān。
洒空深巷静,积素广庭闲。sǎ kōng shēn xiàng jìng,jī sù guǎng tíng xián。
借问袁安舍,翛然尚闭关。jiè wèn yuán ān shě,xiāo rán shàng bì guān。

和尹谏议史馆山池

王维

云馆接天居,霓裳侍玉除。yún guǎn jiē tiān jū,ní shang shì yù chú。
春池百子外,芳树万年馀。chūn chí bǎi zi wài,fāng shù wàn nián yú。
洞有仙人箓,山藏太史书。dòng yǒu xiān rén lù,shān cáng tài shǐ shū。
君恩深汉帝,且莫上空虚。jūn ēn shēn hàn dì,qiě mò shàng kōng xū。

奉和杨驸马六郎秋夜即事

王维

高楼月似霜,秋夜郁金堂。gāo lóu yuè shì shuāng,qiū yè yù jīn táng。
对坐弹卢女,同看舞凤凰。duì zuò dàn lú nǚ,tóng kàn wǔ fèng huáng。
少儿多送酒,小玉更焚香。shǎo ér duō sòng jiǔ,xiǎo yù gèng fén xiāng。
结束平阳骑,明朝入建章。jié shù píng yáng qí,míng cháo rù jiàn zhāng。

酬虞部苏员外过蓝田别业不见留之作

王维

贫居依谷口,乔木带荒村。pín jū yī gǔ kǒu,qiáo mù dài huāng cūn。
石路枉回驾,山家谁候门。shí lù wǎng huí jià,shān jiā shuí hòu mén。
渔舟胶冻浦,猎火烧寒原。yú zhōu jiāo dòng pǔ,liè huǒ shāo hán yuán。
唯有白云外,疏钟闻夜猿。wéi yǒu bái yún wài,shū zhōng wén yè yuán。

酬比部杨员外暮宿琴台朝跻书阁率尔见赠之作

王维

旧简拂尘看,鸣琴候月弹。jiù jiǎn fú chén kàn,míng qín hòu yuè dàn。
桃源迷汉姓,松树有秦官。táo yuán mí hàn xìng,sōng shù yǒu qín guān。
空谷归人少,青山背日寒。kōng gǔ guī rén shǎo,qīng shān bèi rì hán。
羡君栖隐处,遥望白云端。xiàn jūn qī yǐn chù,yáo wàng bái yún duān。
3381234567»