古诗词

春闺思

王涯

雪尽萱抽叶,风轻水变苔。xuě jǐn xuān chōu yè,fēng qīng shuǐ biàn tái。
玉关音信断,又见发庭梅。yù guān yīn xìn duàn,yòu jiàn fā tíng méi。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

秋夜曲

王涯

桂魄初生秋露微,轻罗已薄未更衣。guì pò chū shēng qiū lù wēi,qīng luó yǐ báo wèi gèng yī。
银筝夜久殷勤弄,心怯空房不忍归。yín zhēng yè jiǔ yīn qín nòng,xīn qiè kōng fáng bù rěn guī。

送春词

王涯

日日人空老,年年春更归。rì rì rén kōng lǎo,nián nián chūn gèng guī。
相欢在尊酒,不用惜花飞。xiāng huān zài zūn jiǔ,bù yòng xī huā fēi。

塞上曲二首

王涯

天骄远塞行,出鞘宝刀鸣。tiān jiāo yuǎn sāi xíng,chū qiào bǎo dāo míng。
定是酬恩日,今朝觉命轻。dìng shì chóu ēn rì,jīn cháo jué mìng qīng。

塞上曲二首

王涯

塞虏常为敌,边风已报秋。sāi lǔ cháng wèi dí,biān fēng yǐ bào qiū。
平生多志气,箭底觅封侯。píng shēng duō zhì qì,jiàn dǐ mì fēng hóu。

陇上行

王涯

负羽到边州,鸣笳度陇头。fù yǔ dào biān zhōu,míng jiā dù lǒng tóu。
云黄知塞近,草白见边秋。yún huáng zhī sāi jìn,cǎo bái jiàn biān qiū。

思君恩

王涯

鸡鸣天汉晓,莺语禁林春。jī míng tiān hàn xiǎo,yīng yǔ jìn lín chūn。
谁入巫山梦,唯应洛水神。shuí rù wū shān mèng,wéi yīng luò shuǐ shén。

闺人赠远五首

王涯

花明绮陌春,柳拂御沟新。huā míng qǐ mò chūn,liǔ fú yù gōu xīn。
为报辽阳客,流芳不待人。wèi bào liáo yáng kè,liú fāng bù dài rén。

闺人赠远五首

王涯

远戍功名薄,幽闺年貌伤。yuǎn shù gōng míng báo,yōu guī nián mào shāng。
妆成对春树,不语泪千行。zhuāng chéng duì chūn shù,bù yǔ lèi qiān xíng。

闺人赠远五首

王涯

形影一朝别,烟波千里分。xíng yǐng yī cháo bié,yān bō qiān lǐ fēn。
君看望君处,只是起行云。jūn kàn wàng jūn chù,zhǐ shì qǐ xíng yún。

闺人赠远五首

王涯

啼莺绿树深,语燕雕梁晚。tí yīng lǜ shù shēn,yǔ yàn diāo liáng wǎn。
不省出门行,沙场知近远。bù shěng chū mén xíng,shā chǎng zhī jìn yuǎn。

闺人赠远五首

王涯

洞房今夜月,如练复如霜。dòng fáng jīn yè yuè,rú liàn fù rú shuāng。
为照离人恨,亭亭到晓光。wèi zhào lí rén hèn,tíng tíng dào xiǎo guāng。

宫词

王涯

帘外微明烛下妆,殿明放锁待君王。lián wài wēi míng zhú xià zhuāng,diàn míng fàng suǒ dài jūn wáng。
玉阶地冷罗鞋薄,众里偷身倚玉床。yù jiē dì lěng luó xié báo,zhòng lǐ tōu shēn yǐ yù chuáng。

从军词三首其三

王涯

旄头夜落捷书飞,来奏金门著赐衣。máo tóu yè luò jié shū fēi,lái zòu jīn mén zhù cì yī。
白马将军频破敌,黄龙戍卒几时归。bái mǎ jiāng jūn pín pò dí,huáng lóng shù zú jǐ shí guī。

塞下曲二首

王涯

【其一】
辛勤几出黄花戍,迢遰初随细柳营。xīn qín jǐ chū huáng huā shù,tiáo dì chū suí xì liǔ yíng。
塞晚每愁残月苦,边愁更逐断蓬惊。sāi wǎn měi chóu cán yuè kǔ,biān chóu gèng zhú duàn péng jīng。
【其二】
年少辞家从冠军,金妆宝剑去邀勋。nián shǎo cí jiā cóng guān jūn,jīn zhuāng bǎo jiàn qù yāo xūn。
不知马骨伤寒水,唯见龙城起暮云。bù zhī mǎ gǔ shāng hán shuǐ,wéi jiàn lóng chéng qǐ mù yún。

平戎辞

王涯

太白秋高助发兵,长风夜卷虏尘清。tài bái qiū gāo zhù fā bīng,zhǎng fēng yè juǎn lǔ chén qīng。
男儿解却腰间剑,喜见从王道化平。nán ér jiě què yāo jiān jiàn,xǐ jiàn cóng wáng dào huà píng。
6112345