古诗词

答东野夷门雪

陆长源

好丹与素道不同,失意得途事皆别。hǎo dān yǔ sù dào bù tóng,shī yì dé tú shì jiē bié。
东邻少年乐未央,南客思归肠欲绝。dōng lín shǎo nián lè wèi yāng,nán kè sī guī cháng yù jué。
千里长河冰复冰,云鸿冥冥楚山雪。qiān lǐ zhǎng hé bīng fù bīng,yún hóng míng míng chǔ shān xuě。

陆长源

唐苏州吴人,字泳之。陆馀庆孙。始在薛嵩幕府,常从容规切。历建、信二州刺史。韩滉兼领江淮转运使时,充副使。入迁都官郎中,改万年令,出为汝州刺史。德宗贞元十二年,授宣武军行军司马,决断汴州政事。寻知留后事,遇军乱被害。工诗,与孟郊交厚。有《唐春秋》、《辨疑志》。 陆长源的作品>>

猜您喜欢

酬孟十二新居见寄

陆长源

大道本夷旷,高情亦冲虚。dà dào běn yí kuàng,gāo qíng yì chōng xū。
因随白云意,偶逐青萝居。yīn suí bái yún yì,ǒu zhú qīng luó jū。
青萝纷蒙密,四序无惨舒。qīng luó fēn méng mì,sì xù wú cǎn shū。
馀清濯子襟,散彩还吾庐。yú qīng zhuó zi jīn,sàn cǎi hái wú lú。
去岁登美第,策名在公车。qù suì dēng měi dì,cè míng zài gōng chē。
将必继管萧,岂惟蹑应徐。jiāng bì jì guǎn xiāo,qǐ wéi niè yīng xú。
首夏尚清和,残芳遍丘墟。shǒu xià shàng qīng hé,cán fāng biàn qiū xū。
褰帏荫窗柳,汲井滋园蔬。qiān wéi yīn chuāng liǔ,jí jǐng zī yuán shū。
达者贵知心,古人不愿馀。dá zhě guì zhī xīn,gǔ rén bù yuàn yú。
爱君蒋生径,且著茂陵书。ài jūn jiǎng shēng jìng,qiě zhù mào líng shū。

杂曲歌辞乐府

陆长源

芙蓉初出水,菡萏露中花。fú róng chū chū shuǐ,hàn dàn lù zhōng huā。
风吹著枯木,无奈值空槎。fēng chuī zhù kū mù,wú nài zhí kōng chá。