古诗词

水龙吟·其二和韵

李曾伯

归来袖手江湖,不妨左右持螯白。guī lái xiù shǒu jiāng hú,bù fáng zuǒ yòu chí áo bái。
凉宵幸对,一轮端正,娟娟秋色。liáng xiāo xìng duì,yī lún duān zhèng,juān juān qiū sè。
万宇冰清,千林霜缟,更无云隔。wàn yǔ bīng qīng,qiān lín shuāng gǎo,gèng wú yún gé。
对金茎露冷,铜壶漏静,梧阴转、画桥北。duì jīn jīng lù lěng,tóng hú lòu jìng,wú yīn zhuǎn huà qiáo běi。
堪叹平生辙迹。kān tàn píng shēng zhé jì。
算纷纷、为谁驱役。suàn fēn fēn wèi shuí qū yì。
兔蟾应笑,蝇蜗累我,中年虚历。tù chán yīng xiào,yíng wō lèi wǒ,zhōng nián xū lì。
抖擞吟情,徘徊舞影,可怜佳夕。dǒu sǒu yín qíng,pái huái wǔ yǐng,kě lián jiā xī。
怅力微心在,梦中一曲,似黄楼笛。chàng lì wēi xīn zài,mèng zhōng yī qū,shì huáng lóu dí。
李曾伯

李曾伯

李曾伯(1198~1265至1275间) 南宋词人。字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近)。南渡后寓居嘉兴(今属浙江)。 李曾伯的作品>>

猜您喜欢

宿中洞

李曾伯

松老傲前岭,梅疏卧浅溪。sōng lǎo ào qián lǐng,méi shū wò qiǎn xī。
避风巢上鹊,唤雨竹间鸡。bì fēng cháo shàng què,huàn yǔ zhú jiān jī。
野迥夕犹牧,田乾春未犁。yě jiǒng xī yóu mù,tián qián chūn wèi lí。
路迢人倦甚,只向近林栖。lù tiáo rén juàn shén,zhǐ xiàng jìn lín qī。

宿岳市

李曾伯

登陟天犹暝,栖回日已西。dēng zhì tiān yóu míng,qī huí rì yǐ xī。
形躯一萍梗,襟袖半尘泥。xíng qū yī píng gěng,jīn xiù bàn chén ní。
夹道松成径,谁家花满溪。jiā dào sōng chéng jìng,shuí jiā huā mǎn xī。
定台凝望远,烟草正萋萋。dìng tái níng wàng yuǎn,yān cǎo zhèng qī qī。

过衡阳晚宿

李曾伯

雨后春寒冽,山前夕照斜。yǔ hòu chūn hán liè,shān qián xī zhào xié。
身犹寻垒燕,声杂宿林鸦。shēn yóu xún lěi yàn,shēng zá sù lín yā。
过岭尚千里,隔村能几家。guò lǐng shàng qiān lǐ,gé cūn néng jǐ jiā。
毋嫌茅店恶,窗下有梅花。wú xián máo diàn è,chuāng xià yǒu méi huā。

将到永州宿村舍

李曾伯

野宿孤村迥,山行十里荒。yě sù gū cūn jiǒng,shān xíng shí lǐ huāng。
犊眠衰草壤,马踏落梅香。dú mián shuāi cǎo rǎng,mǎ tà luò méi xiāng。
入眼春晴薄,打头风势扬。rù yǎn chūn qíng báo,dǎ tóu fēng shì yáng。
莫嗟登陟苦,明日看潇湘。mò jiē dēng zhì kǔ,míng rì kàn xiāo xiāng。

过永州道间

李曾伯

雨欠农忧燥,风多客苦埃。yǔ qiàn nóng yōu zào,fēng duō kè kǔ āi。
犹寒莺未出,将社燕还来。yóu hán yīng wèi chū,jiāng shè yàn hái lái。
桃放红凝脸,梅飘粉褪腮。táo fàng hóng níng liǎn,méi piāo fěn tuì sāi。
春山如旧识,一笑病颜开。chūn shān rú jiù shí,yī xiào bìng yán kāi。

永州城南一士夫家可爱

李曾伯

二水城南路,谁人处士家。èr shuǐ chéng nán lù,shuí rén chù shì jiā。
不为轩冕累,尽洗市廛华。bù wèi xuān miǎn lèi,jǐn xǐ shì chán huá。
庭立竹千个,墙留梅数花。tíng lì zhú qiān gè,qiáng liú méi shù huā。
吾庐归未得,对此重咨嗟。wú lú guī wèi dé,duì cǐ zhòng zī jiē。

道间纪事

李曾伯

渐远零陵道,前瞻驿尚赊。jiàn yuǎn líng líng dào,qián zhān yì shàng shē。
路傍多古木,村外少人家。lù bàng duō gǔ mù,cūn wài shǎo rén jiā。
碍眼云遮岫,薄情风落花。ài yǎn yún zhē xiù,báo qíng fēng luò huā。
堪怜艳阳月,汩汩走尘沙。kān lián yàn yáng yuè,gǔ gǔ zǒu chén shā。

自和

李曾伯

旅顿饭足饱,村帘酒莫赊。lǚ dùn fàn zú bǎo,cūn lián jiǔ mò shē。
暮龄嗟客路,春事属山家。mù líng jiē kè lù,chūn shì shǔ shān jiā。
蕨长竹将笋,梅残李始花。jué zhǎng zhú jiāng sǔn,méi cán lǐ shǐ huā。
问翁何处去,岭外有烟沙。wèn wēng hé chù qù,lǐng wài yǒu yān shā。

入清湘界

李曾伯

渐近湘山境,土风清且饶。jiàn jìn xiāng shān jìng,tǔ fēng qīng qiě ráo。
林峦接墟市,水竹带溪桥。lín luán jiē xū shì,shuǐ zhú dài xī qiáo。
焙出新茶煮,帘垂老酒招。bèi chū xīn chá zhǔ,lián chuí lǎo jiǔ zhāo。
春和民气乐,几日是花朝。chūn hé mín qì lè,jǐ rì shì huā cháo。

和清湘驿颐斋韵

李曾伯

天与粤相接,岭由秦始开。tiān yǔ yuè xiāng jiē,lǐng yóu qín shǐ kāi。
隔林禽散乱,寻垒燕惊猜。gé lín qín sàn luàn,xún lěi yàn jīng cāi。
芳草春无尽,长亭人几来。fāng cǎo chūn wú jǐn,zhǎng tíng rén jǐ lái。
山川作时雨,万里洗烟埃。shān chuān zuò shí yǔ,wàn lǐ xǐ yān āi。

过兴安塔寺僧以先世诗来偶赋

李曾伯

岭石水分脊,湖南山尽头。lǐng shí shuǐ fēn jí,hú nán shān jǐn tóu。
廛声通海远,塔影插天浮。chán shēng tōng hǎi yuǎn,tǎ yǐng chā tiān fú。
香接宝坊界,星联铜柱州。xiāng jiē bǎo fāng jiè,xīng lián tóng zhù zhōu。
祖孙凡几到,亦是宿缘不。zǔ sūn fán jǐ dào,yì shì sù yuán bù。

入兴安界

李曾伯

路入兴安境,风光异昔年。lù rù xīng ān jìng,fēng guāng yì xī nián。
山川虽好在,井邑顿凄然。shān chuān suī hǎo zài,jǐng yì dùn qī rán。
雨打半颓屋,烟荒未辟田。yǔ dǎ bàn tuí wū,yān huāng wèi pì tián。
起丁征籴急,官府为防边。qǐ dīng zhēng dí jí,guān fǔ wèi fáng biān。

过灵川县

李曾伯

去去灵川境,晴岚带暮烟。qù qù líng chuān jìng,qíng lán dài mù yān。
槟榔新满市,榕树老参天。bīn láng xīn mǎn shì,róng shù lǎo cān tiān。
舂委工于水,犁资手以佃。chōng wěi gōng yú shuǐ,lí zī shǒu yǐ diàn。
凄凉海天角,何事羽书传。qī liáng hǎi tiān jiǎo,hé shì yǔ shū chuán。

己酉六月阻水于宜春道间枫树

李曾伯

去国二千里,离家五十程。qù guó èr qiān lǐ,lí jiā wǔ shí chéng。
炎歊无计避,忧患以身更。yán xiāo wú jì bì,yōu huàn yǐ shēn gèng。
误矣骖鸾句,伤哉舐犊情。wù yǐ cān luán jù,shāng zāi shì dú qíng。
何时拂衣去,藜藿保馀生。hé shí fú yī qù,lí huò bǎo yú shēng。

挽史鲁公

李曾伯

经济由身致,安危主意深。jīng jì yóu shēn zhì,ān wēi zhǔ yì shēn。
威名振华夏,岁月付山林。wēi míng zhèn huá xià,suì yuè fù shān lín。
世望一老在,天胡二竖侵。shì wàng yī lǎo zài,tiān hú èr shù qīn。
盖棺公论定,不泯是人心。gài guān gōng lùn dìng,bù mǐn shì rén xīn。