古诗词

水龙吟·其二和韵

李曾伯

归来袖手江湖,不妨左右持螯白。guī lái xiù shǒu jiāng hú,bù fáng zuǒ yòu chí áo bái。
凉宵幸对,一轮端正,娟娟秋色。liáng xiāo xìng duì,yī lún duān zhèng,juān juān qiū sè。
万宇冰清,千林霜缟,更无云隔。wàn yǔ bīng qīng,qiān lín shuāng gǎo,gèng wú yún gé。
对金茎露冷,铜壶漏静,梧阴转、画桥北。duì jīn jīng lù lěng,tóng hú lòu jìng,wú yīn zhuǎn huà qiáo běi。
堪叹平生辙迹。kān tàn píng shēng zhé jì。
算纷纷、为谁驱役。suàn fēn fēn wèi shuí qū yì。
兔蟾应笑,蝇蜗累我,中年虚历。tù chán yīng xiào,yíng wō lèi wǒ,zhōng nián xū lì。
抖擞吟情,徘徊舞影,可怜佳夕。dǒu sǒu yín qíng,pái huái wǔ yǐng,kě lián jiā xī。
怅力微心在,梦中一曲,似黄楼笛。chàng lì wēi xīn zài,mèng zhōng yī qū,shì huáng lóu dí。
李曾伯

李曾伯

李曾伯(1198~1265至1275间) 南宋词人。字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近)。南渡后寓居嘉兴(今属浙江)。 李曾伯的作品>>

猜您喜欢

题双庙镇峡楼

李曾伯

峰巍鳌柱疑娲立,地峻龙门自禹开。fēng wēi áo zhù yí wā lì,dì jùn lóng mén zì yǔ kāi。
山色半昏朝欲雨,滩声不蛰夜何雷。shān sè bàn hūn cháo yù yǔ,tān shēng bù zhé yè hé léi。
云屏烟障相迎送,沙鸟风樯几去来。yún píng yān zhàng xiāng yíng sòng,shā niǎo fēng qiáng jǐ qù lái。
徙倚阑干不知倦,一诗弹压愧非材。xǐ yǐ lán gàn bù zhī juàn,yī shī dàn yā kuì fēi cái。

题孔明白帝二祠

李曾伯

安刘事固异危刘,相去英雄二百秋。ān liú shì gù yì wēi liú,xiāng qù yīng xióng èr bǎi qiū。
火德方中徒僣帝,星营何陨遽亡侯。huǒ dé fāng zhōng tú tiě dì,xīng yíng hé yǔn jù wáng hóu。
草庐龙去存吴恨,陛戟蛙狂遗汉羞。cǎo lú lóng qù cún wú hèn,bì jǐ wā kuáng yí hàn xiū。
成败不同俱庙食,宁非霸业结偏州。chéng bài bù tóng jù miào shí,níng fēi bà yè jié piān zhōu。

连日过滩

李曾伯

一滩才过一滩催,虽若危哉亦壮哉。yī tān cái guò yī tān cuī,suī ruò wēi zāi yì zhuàng zāi。
白狗甫随狼尾去,黄牛又逐虎头来。bái gǒu fǔ suí láng wěi qù,huáng niú yòu zhú hǔ tóu lái。
狂澜逐淖几成沸,坠石穿江乱作堆。kuáng lán zhú nào jǐ chéng fèi,zhuì shí chuān jiāng luàn zuò duī。
堪笑舟人诧春涨,溯流难及顺流回。kān xiào zhōu rén chà chūn zhǎng,sù liú nán jí shùn liú huí。

昭君溪

李曾伯

巴峡向来惟屈姊,汉宫奚事出明姬。bā xiá xiàng lái wéi qū zǐ,hàn gōng xī shì chū míng jī。
当时本有平戎术,中国难容绝世姿。dāng shí běn yǒu píng róng shù,zhōng guó nán róng jué shì zī。
忍死定仇娄敬策,惜生不遇武皇时。rěn sǐ dìng chóu lóu jìng cè,xī shēng bù yù wǔ huáng shí。
后人却恨毛延寿,断送春风入远夷。hòu rén què hèn máo yán shòu,duàn sòng chūn fēng rù yuǎn yí。

益昌官舍简炳仲

李曾伯

不管天涯与海濒,万红千紫一番新。bù guǎn tiān yá yǔ hǎi bīn,wàn hóng qiān zǐ yī fān xīn。
楼头钟鼓三更雨,墙外莺花二月春。lóu tóu zhōng gǔ sān gèng yǔ,qiáng wài yīng huā èr yuè chūn。
风软雁奴归羽急,日迟鸠妇唤声频。fēng ruǎn yàn nú guī yǔ jí,rì chí jiū fù huàn shēng pín。
青门载酒浑闲事,愁杀英雄老塞尘。qīng mén zài jiǔ hún xián shì,chóu shā yīng xióng lǎo sāi chén。

初夏即事简炳仲

李曾伯

夏云方建汉旗赤,春事已如周辙东。xià yún fāng jiàn hàn qí chì,chūn shì yǐ rú zhōu zhé dōng。
几度炎凉经嫩绿,一番荣辱委残红。jǐ dù yán liáng jīng nèn lǜ,yī fān róng rǔ wěi cán hóng。
杜鹃岂为归心设,蝴蝶也无清梦通。dù juān qǐ wèi guī xīn shè,hú dié yě wú qīng mèng tōng。
万里天涯喜强健,剩开窗牖纳南风。wàn lǐ tiān yá xǐ qiáng jiàn,shèng kāi chuāng yǒu nà nán fēng。

利州登栈道

李曾伯

足迹初来剑北州,试登危栈瞰江流。zú jì chū lái jiàn běi zhōu,shì dēng wēi zhàn kàn jiāng liú。
万山西接地穷处,一水东归天尽头。wàn shān xī jiē dì qióng chù,yī shuǐ dōng guī tiān jǐn tóu。
欲访殽函无健马,相忘楚汉付轻鸥。yù fǎng xiáo hán wú jiàn mǎ,xiāng wàng chǔ hàn fù qīng ōu。
丈夫要了中原事,未分持竿老钓舟。zhàng fū yào le zhōng yuán shì,wèi fēn chí gān lǎo diào zhōu。

侍亲劳监游雪峰

李曾伯

一水横桥碧作弯,两山排闼翠成环。yī shuǐ héng qiáo bì zuò wān,liǎng shān pái tà cuì chéng huán。
寺居野色烟光外,春在人情物意间。sì jū yě sè yān guāng wài,chūn zài rén qíng wù yì jiān。
点检花稍香浅浅,摩娑苔刻字斑斑。diǎn jiǎn huā shāo xiāng qiǎn qiǎn,mó suō tái kè zì bān bān。
门前车马空来去,云自无心鸟自还。mén qián chē mǎ kōng lái qù,yún zì wú xīn niǎo zì hái。

丙戌春过梓潼即事

李曾伯

天公殊不间西东,物意人情处处同。tiān gōng shū bù jiān xī dōng,wù yì rén qíng chù chù tóng。
麦垄绿雏犹欠雨,花蹊红稚不禁风。mài lǒng lǜ chú yóu qiàn yǔ,huā qī hóng zhì bù jìn fēng。
子规又唤天涯客,布谷还催田舍翁。zi guī yòu huàn tiān yá kè,bù gǔ hái cuī tián shě wēng。
欲挽游丝网春住,归鞍催我又匆匆。yù wǎn yóu sī wǎng chūn zhù,guī ān cuī wǒ yòu cōng cōng。

宿柳池松风亭

李曾伯

轧轧肩舆上剑门,春和身健快于奔。yà yà jiān yú shàng jiàn mén,chūn hé shēn jiàn kuài yú bēn。
风翻红雨摧芳信,山带青烟入烧痕。fēng fān hóng yǔ cuī fāng xìn,shān dài qīng yān rù shāo hén。
领略物华无好句,破除旅思有清樽。lǐng lüè wù huá wú hǎo jù,pò chú lǚ sī yǒu qīng zūn。
高人喜与松风接,莫遣梨花到梦魂。gāo rén xǐ yǔ sōng fēng jiē,mò qiǎn lí huā dào mèng hún。

丁亥沔阳春时即事简吴叔永

李曾伯

朝来渐可试春衣,弩末轻寒力已微。cháo lái jiàn kě shì chūn yī,nǔ mò qīng hán lì yǐ wēi。
木叶未繁山尚瘦,桃花欲落水初肥。mù yè wèi fán shān shàng shòu,táo huā yù luò shuǐ chū féi。
疆陲虏逐征鸿去,庭馆人随社燕归。jiāng chuí lǔ zhú zhēng hóng qù,tíng guǎn rén suí shè yàn guī。
紫陌青门无恙在,不妨携酒问芳菲。zǐ mò qīng mén wú yàng zài,bù fáng xié jiǔ wèn fāng fēi。

题汉中嶓冢观高祖庙试剑石

李曾伯

手袖干将射斗牛,当时天意在兴刘。shǒu xiù gàn jiāng shè dòu niú,dāng shí tiān yì zài xīng liú。
不劳游刃烹秦鹿,直以馀锋剪楚猴。bù láo yóu rèn pēng qín lù,zhí yǐ yú fēng jiǎn chǔ hóu。
将相岂烦加越砥,宽仁自足淬吴钩。jiāng xiāng qǐ fán jiā yuè dǐ,kuān rén zì zú cuì wú gōu。
断蛇断石都休问,遗恨平城雨雪羞。duàn shé duàn shí dōu xiū wèn,yí hèn píng chéng yǔ xuě xiū。

道间怀益昌总所海棠

李曾伯

点点红妆缀绿枝,睡犹未足已相宜。diǎn diǎn hóng zhuāng zhuì lǜ zhī,shuì yóu wèi zú yǐ xiāng yí。
欠呼杜老供吟笔,仅约杨妃倒酒卮。qiàn hū dù lǎo gōng yín bǐ,jǐn yuē yáng fēi dào jiǔ zhī。
数日以来应烂漫,一风之后想离披。shù rì yǐ lái yīng làn màn,yī fēng zhī hòu xiǎng lí pī。
凭谁警戒司花女,密遣轻阴谨护持。píng shuí jǐng jiè sī huā nǚ,mì qiǎn qīng yīn jǐn hù chí。

重阳登益昌锦屏山

李曾伯

徙倚阑干目送间,山容如我亦苍颜。xǐ yǐ lán gàn mù sòng jiān,shān róng rú wǒ yì cāng yán。
恍思戏马登吴会,拟逐飞鸿度汉关。huǎng sī xì mǎ dēng wú huì,nǐ zhú fēi hóng dù hàn guān。
草木与俱嗟岁月,古今无恙只江山。cǎo mù yǔ jù jiē suì yuè,gǔ jīn wú yàng zhǐ jiāng shān。
天公幸自无风雨,一笑黄花分也悭。tiān gōng xìng zì wú fēng yǔ,yī xiào huáng huā fēn yě qiān。

和吴叔永见寄韵

李曾伯

眼空凡马绝全牛,肯念江萍万里浮。yǎn kōng fán mǎ jué quán niú,kěn niàn jiāng píng wàn lǐ fú。
一倡朱弦补骚雅,片言华衮续春秋。yī chàng zhū xián bǔ sāo yǎ,piàn yán huá gǔn xù chūn qiū。
礼罗自昔须温造,文馆而今欠薛收。lǐ luó zì xī xū wēn zào,wén guǎn ér jīn qiàn xuē shōu。
要任丘墟百年责,慎毋樽俎上南楼。yào rèn qiū xū bǎi nián zé,shèn wú zūn zǔ shàng nán lóu。