古诗词

三用韵

韦庄

素律初回驭,商飙暗触襟。sù lǜ chū huí yù,shāng biāo àn chù jīn。
乍伤诗客思,还动旅人心。zhà shāng shī kè sī,hái dòng lǚ rén xīn。
蝉噪因风断,鳞游见鹭沈。chán zào yīn fēng duàn,lín yóu jiàn lù shěn。
笛声随晚吹,松韵激遥砧。dí shēng suí wǎn chuī,sōng yùn jī yáo zhēn。
地覆青袍草,窗横绿绮琴。dì fù qīng páo cǎo,chuāng héng lǜ qǐ qín。
烟霄难自致,岁月易相侵。yān xiāo nán zì zhì,suì yuè yì xiāng qīn。
涧柳横孤彴,岩藤架密阴。jiàn liǔ héng gū zhuó,yán téng jià mì yīn。
潇湘期钓侣,鄠杜别家林。xiāo xiāng qī diào lǚ,hù dù bié jiā lín。
遗愧虞卿璧,言依季布金。yí kuì yú qīng bì,yán yī jì bù jīn。
铮鏦闻郢唱,次第发巴音。zhēng cōng wén yǐng chàng,cì dì fā bā yīn。
萤影冲帘落,虫声拥砌吟。yíng yǐng chōng lián luò,chóng shēng yōng qì yín。
楼高思共钓,寺远想同寻。lóu gāo sī gòng diào,sì yuǎn xiǎng tóng xún。
入夜愁难遣,逢秋恨莫任。rù yè chóu nán qiǎn,féng qiū hèn mò rèn。
蜗游苔径滑,鹤步翠塘深。wō yóu tái jìng huá,hè bù cuì táng shēn。
莫问荣兼辱,宁论古与今。mò wèn róng jiān rǔ,níng lùn gǔ yǔ jīn。
固穷怜瓮牖,感旧惜蒿簪。gù qióng lián wèng yǒu,gǎn jiù xī hāo zān。
晚日舒霞绮,遥天倚黛岑。wǎn rì shū xiá qǐ,yáo tiān yǐ dài cén。
鸳鸾方翙翙,骅骥整骎骎。yuān luán fāng huì huì,huá jì zhěng qīn qīn。
未化投陂竹,空思出谷禽。wèi huà tóu bēi zhú,kōng sī chū gǔ qín。
感多聊自遣,桑落且闲斟。gǎn duō liáo zì qiǎn,sāng luò qiě xián zhēn。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

上元县

韦庄

南朝三十六英雄,角逐兴亡尽此中。nán cháo sān shí liù yīng xióng,jiǎo zhú xīng wáng jǐn cǐ zhōng。
有国有家皆是梦,为龙为虎亦成空。yǒu guó yǒu jiā jiē shì mèng,wèi lóng wèi hǔ yì chéng kōng。
残花旧宅悲江令,落日青山吊谢公。cán huā jiù zhái bēi jiāng lìng,luò rì qīng shān diào xiè gōng。
止竟霸图何物在,石麟无主卧秋风。zhǐ jìng bà tú hé wù zài,shí lín wú zhǔ wò qiū fēng。

江上逢史馆李学士

韦庄

前年分袂陕城西,醉凭征轩日欲低。qián nián fēn mèi shǎn chéng xī,zuì píng zhēng xuān rì yù dī。
去浪指期鱼必变,出门回首马空嘶。qù làng zhǐ qī yú bì biàn,chū mén huí shǒu mǎ kōng sī。
关河自此为征垒,城阙于今陷战鼙。guān hé zì cǐ wèi zhēng lěi,chéng quē yú jīn xiàn zhàn pí。
谁谓世途陵是谷,燕来还识旧巢泥。shuí wèi shì tú líng shì gǔ,yàn lái hái shí jiù cháo ní。

谒蒋帝庙

韦庄

建业城边蒋帝祠,素髯清骨旧风姿。jiàn yè chéng biān jiǎng dì cí,sù rán qīng gǔ jiù fēng zī。
江声似激秦军破,山势如匡晋祚危。jiāng shēng shì jī qín jūn pò,shān shì rú kuāng jìn zuò wēi。
残雪岭头明组练,晚霞檐外簇旌旗。cán xuě lǐng tóu míng zǔ liàn,wǎn xiá yán wài cù jīng qí。
金陵客路方流落,空祝回銮奠酒卮。jīn líng kè lù fāng liú luò,kōng zhù huí luán diàn jiǔ zhī。

闻再幸梁洋

韦庄

才喜中原息战鼙,又闻天子幸巴西。cái xǐ zhōng yuán xī zhàn pí,yòu wén tiān zi xìng bā xī。
延烧魏阙非关燕,大狩陈仓不为鸡。yán shāo wèi quē fēi guān yàn,dà shòu chén cāng bù wèi jī。
兴庆玉龙寒自跃,昭陵石马夜空嘶。xīng qìng yù lóng hán zì yuè,zhāo líng shí mǎ yè kōng sī。
遥思万里行宫梦,太白山前月欲低。yáo sī wàn lǐ xíng gōng mèng,tài bái shān qián yuè yù dī。

王道者

韦庄

五云遥指海中央,金鼎曾传肘后方。wǔ yún yáo zhǐ hǎi zhōng yāng,jīn dǐng céng chuán zhǒu hòu fāng。
三岛路岐空有月,十洲花木不知霜。sān dǎo lù qí kōng yǒu yuè,shí zhōu huā mù bù zhī shuāng。
因携竹杖闻龙气,为使仙童带橘香。yīn xié zhú zhàng wén lóng qì,wèi shǐ xiān tóng dài jú xiāng。
应笑我曹身是梦,白头犹自学诗狂。yīng xiào wǒ cáo shēn shì mèng,bái tóu yóu zì xué shī kuáng。

陪金陵府相中堂夜宴

韦庄

满耳笙歌满眼花,满楼珠翠胜吴娃。mǎn ěr shēng gē mǎn yǎn huā,mǎn lóu zhū cuì shèng wú wá。
因知海上神仙窟,只似人间富贵家。yīn zhī hǎi shàng shén xiān kū,zhǐ shì rén jiān fù guì jiā。
绣户夜攒红烛市,舞衣晴曳碧天霞。xiù hù yè zǎn hóng zhú shì,wǔ yī qíng yè bì tiān xiá。
却愁宴罢青蛾散,杨子江头月半斜。què chóu yàn bà qīng é sàn,yáng zi jiāng tóu yuè bàn xié。

和侯秀才同友生泛舟溪中相招之作

韦庄

嵇阮相将棹酒船,晚风侵浪水侵舷。jī ruǎn xiāng jiāng zhào jiǔ chuán,wǎn fēng qīn làng shuǐ qīn xián。
轻如控鲤初离岸,远似乘槎欲上天。qīng rú kòng lǐ chū lí àn,yuǎn shì chéng chá yù shàng tiān。
雨外鸟归吴苑树,镜中人入洞庭烟。yǔ wài niǎo guī wú yuàn shù,jìng zhōng rén rù dòng tíng yān。
凭君不用回舟疾,今夜西江月正圆。píng jūn bù yòng huí zhōu jí,jīn yè xī jiāng yuè zhèng yuán。

代书寄马

韦庄

驱驰曾在五侯家,见说初生自渥洼。qū chí céng zài wǔ hóu jiā,jiàn shuō chū shēng zì wò wā。
鬃白似披梁苑雪,颈肥如扑杏园花。zōng bái shì pī liáng yuàn xuě,jǐng féi rú pū xìng yuán huā。
休嫌绿绶嘶贫舍,好著红缨入使衙。xiū xián lǜ shòu sī pín shě,hǎo zhù hóng yīng rù shǐ yá。
稳上云衢千万里,年年长踏魏堤沙。wěn shàng yún qú qiān wàn lǐ,nián nián zhǎng tà wèi dī shā。

题淮阴侯庙

韦庄

满把椒浆奠楚祠,碧幢黄钺旧英威。mǎn bǎ jiāo jiāng diàn chǔ cí,bì chuáng huáng yuè jiù yīng wēi。
能扶汉代成王业,忍见唐民陷战机。néng fú hàn dài chéng wáng yè,rěn jiàn táng mín xiàn zhàn jī。
云梦去时高鸟尽,淮阴归日故人稀。yún mèng qù shí gāo niǎo jǐn,huái yīn guī rì gù rén xī。
如何不借平齐策,空看长星落贼围。rú hé bù jiè píng qí cè,kōng kàn zhǎng xīng luò zéi wéi。

观浙西府相畋游

韦庄

十里旌旗十万兵,等闲游猎出军城。shí lǐ jīng qí shí wàn bīng,děng xián yóu liè chū jūn chéng。
紫袍日照金鹅斗,红旆风吹画虎狞。zǐ páo rì zhào jīn é dòu,hóng pèi fēng chuī huà hǔ níng。
带箭彩禽云外落,避雕寒兔月中惊。dài jiàn cǎi qín yún wài luò,bì diāo hán tù yuè zhōng jīng。
归来一路笙歌满,更有仙娥载酒迎。guī lái yī lù shēng gē mǎn,gèng yǒu xiān é zài jiǔ yíng。

题姑苏凌处士庄

韦庄

一簇林亭返照间,门当官道不曾关。yī cù lín tíng fǎn zhào jiān,mén dāng guān dào bù céng guān。
花深远岸黄莺闹,雨急春塘白鹭闲。huā shēn yuǎn àn huáng yīng nào,yǔ jí chūn táng bái lù xián。
载酒客寻吴苑寺,倚楼僧看洞庭山。zài jiǔ kè xún wú yuàn sì,yǐ lóu sēng kàn dòng tíng shān。
怪来话得仙中事,新有人从物外还。guài lái huà dé xiān zhōng shì,xīn yǒu rén cóng wù wài hái。

赠渔翁

韦庄

草衣荷笠鬓如霜,自说家编楚水阳。cǎo yī hé lì bìn rú shuāng,zì shuō jiā biān chǔ shuǐ yáng。
满岸秋风吹枳橘,绕陂烟雨种菰蒋。mǎn àn qiū fēng chuī zhǐ jú,rào bēi yān yǔ zhǒng gū jiǎng。
芦刀夜鲙红鳞腻,水甑朝蒸紫芋香。lú dāo yè kuài hóng lín nì,shuǐ zèng cháo zhēng zǐ yù xiāng。
曾向五湖期范蠡,尔来空阔久相忘。céng xiàng wǔ hú qī fàn lí,ěr lái kōng kuò jiǔ xiāng wàng。

过扬州

韦庄

当年人未识兵戈,处处青楼夜夜歌。dāng nián rén wèi shí bīng gē,chù chù qīng lóu yè yè gē。
花发洞中春日永,月明衣上好风多。huā fā dòng zhōng chūn rì yǒng,yuè míng yī shàng hǎo fēng duō。
淮王去后无鸡犬,炀帝归来葬绮罗。huái wáng qù hòu wú jī quǎn,yáng dì guī lái zàng qǐ luó。
二十四桥空寂寂,绿杨摧折旧官河。èr shí sì qiáo kōng jì jì,lǜ yáng cuī zhé jiù guān hé。

寄右省李起居

韦庄

已向鸳行接雁行,便应双拜紫薇郎。yǐ xiàng yuān xíng jiē yàn xíng,biàn yīng shuāng bài zǐ wēi láng。
才闻阙下徵书急,已觉回朝草诏忙。cái wén quē xià zhēng shū jí,yǐ jué huí cháo cǎo zhào máng。
白马似怜朱绂贵,彩衣遥惹御炉香。bái mǎ shì lián zhū fú guì,cǎi yī yáo rě yù lú xiāng。
多惭十载游梁客,未换青襟侍素王。duō cán shí zài yóu liáng kè,wèi huàn qīng jīn shì sù wáng。

酬吴秀才霅川相送

韦庄

一叶南浮去似飞,楚乡云水本无依。yī yè nán fú qù shì fēi,chǔ xiāng yún shuǐ běn wú yī。
离心不忍闻春鸟,病眼何堪送落晖。lí xīn bù rěn wén chūn niǎo,bìng yǎn hé kān sòng luò huī。
掺袂客从花下散,棹舟人向镜中归。càn mèi kè cóng huā xià sàn,zhào zhōu rén xiàng jìng zhōng guī。
夫君别我应惆怅,十五年来识素衣。fū jūn bié wǒ yīng chóu chàng,shí wǔ nián lái shí sù yī。