古诗词

赠峨嵋山弹琴李处士

韦庄

峨嵋山下能琴客,似醉似狂人不测。é méi shān xià néng qín kè,shì zuì shì kuáng rén bù cè。
何须见我眼偏青,未见我身头已白。hé xū jiàn wǒ yǎn piān qīng,wèi jiàn wǒ shēn tóu yǐ bái。
茫茫四海本无家,一片愁云扬秋碧。máng máng sì hǎi běn wú jiā,yī piàn chóu yún yáng qiū bì。
壶中醉卧日月明,世上长游天地窄。hú zhōng zuì wò rì yuè míng,shì shàng zhǎng yóu tiān dì zhǎi。
晋朝叔夜旧相知,蜀郡文君小来识。jìn cháo shū yè jiù xiāng zhī,shǔ jùn wén jūn xiǎo lái shí。
后生常建彼何人,赠我篇章苦雕刻。hòu shēng cháng jiàn bǐ hé rén,zèng wǒ piān zhāng kǔ diāo kè。
名卿名相尽知音,遇酒遇琴无间隔。míng qīng míng xiāng jǐn zhī yīn,yù jiǔ yù qín wú jiān gé。
如今世乱独翛然,天外鸿飞招不得。rú jīn shì luàn dú xiāo rán,tiān wài hóng fēi zhāo bù dé。
余今正泣杨朱泪,八月边城风刮地。yú jīn zhèng qì yáng zhū lèi,bā yuè biān chéng fēng guā dì。
霓旌绛旆忽相寻,为我尊前横绿绮。ní jīng jiàng pèi hū xiāng xún,wèi wǒ zūn qián héng lǜ qǐ。
一弹猛雨随手来,再弹白雪连天起。yī dàn měng yǔ suí shǒu lái,zài dàn bái xuě lián tiān qǐ。
凄凄清清松上风,咽咽幽幽陇头水。qī qī qīng qīng sōng shàng fēng,yàn yàn yōu yōu lǒng tóu shuǐ。
吟蜂绕树去不来,别鹤引雏飞又止。yín fēng rào shù qù bù lái,bié hè yǐn chú fēi yòu zhǐ。
锦麟不动惟侧头,白马仰听空竖耳。jǐn lín bù dòng wéi cè tóu,bái mǎ yǎng tīng kōng shù ěr。
广陵故事无人知,古人不说今人疑。guǎng líng gù shì wú rén zhī,gǔ rén bù shuō jīn rén yí。
子期子野俱不见,乌啼鬼哭空伤悲。zi qī zi yě jù bù jiàn,wū tí guǐ kū kōng shāng bēi。
坐中词客悄无语,帘外月华庭欲午。zuò zhōng cí kè qiāo wú yǔ,lián wài yuè huá tíng yù wǔ。
为君吟作听琴歌,为我留名系仙谱。wèi jūn yín zuò tīng qín gē,wèi wǒ liú míng xì xiān pǔ。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

洪州送僧游福建

韦庄

八月风波似鼓鼙,可堪波上各东西。bā yuè fēng bō shì gǔ pí,kě kān bō shàng gè dōng xī。
殷勤早作归来计,莫恋猿声住建溪。yīn qín zǎo zuò guī lái jì,mò liàn yuán shēng zhù jiàn xī。

闻回戈军

韦庄

上将鏖兵又欲旋,翠华巡幸已三年。shàng jiāng áo bīng yòu yù xuán,cuì huá xún xìng yǐ sān nián。
营中不用栽杨柳,愿戴儒冠为控弦。yíng zhōng bù yòng zāi yáng liǔ,yuàn dài rú guān wèi kòng xián。

南邻公子

韦庄

南邻公子夜归声,数炬银灯隔竹明。nán lín gōng zi yè guī shēng,shù jù yín dēng gé zhú míng。
醉凭马鬃扶不起,更邀红袖出门迎。zuì píng mǎ zōng fú bù qǐ,gèng yāo hóng xiù chū mén yíng。

忆小女银娘

韦庄

睦州江上水门西,荡桨扬帆各解携。mù zhōu jiāng shàng shuǐ mén xī,dàng jiǎng yáng fān gè jiě xié。
今日天涯夜深坐,断肠偏忆阿银犁。jīn rì tiān yá yè shēn zuò,duàn cháng piān yì ā yín lí。

女仆阿汪

韦庄

念尔辛勤岁已深,乱离相失又相寻。niàn ěr xīn qín suì yǐ shēn,luàn lí xiāng shī yòu xiāng xún。
他年待我门如市,报尔千金与万金。tā nián dài wǒ mén rú shì,bào ěr qiān jīn yǔ wàn jīn。

河清县河亭

韦庄

由来多感莫凭高,竟日衷肠似有刀。yóu lái duō gǎn mò píng gāo,jìng rì zhōng cháng shì yǒu dāo。
人事任成陵与谷,大河东去自滔滔。rén shì rèn chéng líng yǔ gǔ,dà hé dōng qù zì tāo tāo。

钟陵夜阑作

韦庄

钟陵风雪夜将深,坐对寒江独苦吟。zhōng líng fēng xuě yè jiāng shēn,zuò duì hán jiāng dú kǔ yín。
流落天涯谁见问,少卿应识子卿心。liú luò tiān yá shuí jiàn wèn,shǎo qīng yīng shí zi qīng xīn。

悼杨氏妓琴弦

韦庄

魂归寥廓魄归烟,只住人间十八年。hún guī liáo kuò pò guī yān,zhǐ zhù rén jiān shí bā nián。
昨日施僧裙带上,断肠犹系琵琶弦。zuó rì shī sēng qún dài shàng,duàn cháng yóu xì pí pá xián。

残花

韦庄

江头沉醉泥斜晖,却向花前恸哭归。jiāng tóu chén zuì ní xié huī,què xiàng huā qián tòng kū guī。
惆怅一年春又去,碧云芳草两依依。chóu chàng yī nián chūn yòu qù,bì yún fāng cǎo liǎng yī yī。

春愁

韦庄

自有春愁正断魂,不堪芳草思王孙。zì yǒu chūn chóu zhèng duàn hún,bù kān fāng cǎo sī wáng sūn。
落花寂寂黄昏雨,深院无人独倚门。luò huā jì jì huáng hūn yǔ,shēn yuàn wú rén dú yǐ mén。

摇落

韦庄

摇落秋天酒易醒,凄凄长似别离情。yáo luò qiū tiān jiǔ yì xǐng,qī qī zhǎng shì bié lí qíng。
黄昏倚柱不归去,肠断绿荷风雨声。huáng hūn yǐ zhù bù guī qù,cháng duàn lǜ hé fēng yǔ shēng。

令狐亭

韦庄

若非天上神仙宅,须是人间将相家。ruò fēi tiān shàng shén xiān zhái,xū shì rén jiān jiāng xiāng jiā。
想得当时好烟月,管弦吹杀后庭花。xiǎng dé dāng shí hǎo yān yuè,guǎn xián chuī shā hòu tíng huā。

江上别李秀才

韦庄

前年相送灞陵春,今日天涯各避秦。qián nián xiāng sòng bà líng chūn,jīn rì tiān yá gè bì qín。
莫向尊前惜沉醉,与君俱是异乡人。mò xiàng zūn qián xī chén zuì,yǔ jūn jù shì yì xiāng rén。

渔塘十六韵

韦庄

洛水分馀脉,穿岩出石棱。luò shuǐ fēn yú mài,chuān yán chū shí léng。
碧经岚气重,清带露华澄。bì jīng lán qì zhòng,qīng dài lù huá chéng。
莹澈通三岛,岩梧积万层。yíng chè tōng sān dǎo,yán wú jī wàn céng。
巢由应共到,刘阮想同登。cháo yóu yīng gòng dào,liú ruǎn xiǎng tóng dēng。
壁峻苔如画,山昏雾似蒸。bì jùn tái rú huà,shān hūn wù shì zhēng。
撼松衣有雪,题石砚生冰。hàn sōng yī yǒu xuě,tí shí yàn shēng bīng。
路熟云中客,名留域外僧。lù shú yún zhōng kè,míng liú yù wài sēng。
饥猿寻落橡,斗鼠堕高藤。jī yuán xún luò xiàng,dòu shǔ duò gāo téng。
崄树临溪亚,残莎带岸崩。xiǎn shù lín xī yà,cán shā dài àn bēng。
持竿聊藉草,待月好垂罾。chí gān liáo jí cǎo,dài yuè hǎo chuí zēng。
对景思任父,开图想不兴。duì jǐng sī rèn fù,kāi tú xiǎng bù xīng。
晚风轻浪叠,暮雨湿烟凝。wǎn fēng qīng làng dié,mù yǔ shī yān níng。
似泛灵槎出,如迎羽客升。shì fàn líng chá chū,rú yíng yǔ kè shēng。
仙源终不测,胜概自相仍。xiān yuán zhōng bù cè,shèng gài zì xiāng réng。
欲别诚堪恋,长归又未能。yù bié chéng kān liàn,zhǎng guī yòu wèi néng。
他时操史笔,为尔著良称。tā shí cāo shǐ bǐ,wèi ěr zhù liáng chēng。

和薛先辈见寄初秋寓怀即事之作二十韵

韦庄

玉律初移候,清风乍远襟。yù lǜ chū yí hòu,qīng fēng zhà yuǎn jīn。
一声蝉到耳,千炬火然心。yī shēng chán dào ěr,qiān jù huǒ rán xīn。
岳静云堆翠,楼高日半沈。yuè jìng yún duī cuì,lóu gāo rì bàn shěn。
引愁憎暮角,惊梦怯残砧。yǐn chóu zēng mù jiǎo,jīng mèng qiè cán zhēn。
露白凝湘簟,风篁韵蜀琴。lù bái níng xiāng diàn,fēng huáng yùn shǔ qín。
鸟喧从果烂,阶净任苔侵。niǎo xuān cóng guǒ làn,jiē jìng rèn tái qīn。
柿叶添红景,槐柯减绿阴。shì yè tiān hóng jǐng,huái kē jiǎn lǜ yīn。
采珠逢宝窟,阅石见瑶林。cǎi zhū féng bǎo kū,yuè shí jiàn yáo lín。
鲁殿铿寒玉,苔山激碎金。lǔ diàn kēng hán yù,tái shān jī suì jīn。
郤堂流桂景,陈巷集车音。xì táng liú guì jǐng,chén xiàng jí chē yīn。
名自张华显,词因葛亮吟。míng zì zhāng huá xiǎn,cí yīn gé liàng yín。
水深龙易失,天远鹤难寻。shuǐ shēn lóng yì shī,tiān yuǎn hè nán xún。
鉴貌宁惭乐,论才岂谢任。jiàn mào níng cán lè,lùn cái qǐ xiè rèn。
义心孤剑直,学海怒涛深。yì xīn gū jiàn zhí,xué hǎi nù tāo shēn。
既睹文兼质,翻疑古在今。jì dǔ wén jiān zhì,fān yí gǔ zài jīn。
惭闻纡绿绶,即候挂朝簪。cán wén yū lǜ shòu,jí hòu guà cháo zān。
晚树连秋坞,斜阳映暮岑。wǎn shù lián qiū wù,xié yáng yìng mù cén。
夜虫方唧唧,疲马正骎骎。yè chóng fāng jī jī,pí mǎ zhèng qīn qīn。
托迹同吴燕,依仁似越禽。tuō jì tóng wú yàn,yī rén shì yuè qín。
会随仙羽化,香蚁且同斟。huì suí xiān yǔ huà,xiāng yǐ qiě tóng zhēn。