古诗词

送赵明府还北

方干

故园终不住,剑鹤在扁舟。gù yuán zhōng bù zhù,jiàn hè zài biǎn zhōu。
尽室无馀俸,还家得白头。jǐn shì wú yú fèng,hái jiā dé bái tóu。
钟催吴岫晓,月绕渭河流。zhōng cuī wú xiù xiǎo,yuè rào wèi hé liú。
曾是栖安邑,恩期异日酬。céng shì qī ān yì,ēn qī yì rì chóu。
方干

方干

方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。 方干的作品>>

猜您喜欢

阳亭言事献漳州于使君

方干

重叠山前对酒樽,腾腾兀兀度朝昏。zhòng dié shān qián duì jiǔ zūn,téng téng wù wù dù cháo hūn。
平明疏磬白云寺,遥夜孤砧红叶村。píng míng shū qìng bái yún sì,yáo yè gū zhēn hóng yè cūn。
去鸟岂知烟树远,惊鱼应觉露荷翻。qù niǎo qǐ zhī yān shù yuǎn,jīng yú yīng jué lù hé fān。
旅人寄食逢黄菊,每见故人思故园。lǚ rén jì shí féng huáng jú,měi jiàn gù rén sī gù yuán。

海石榴

方干

亭际夭妍日日看,每朝颜色一般般。tíng jì yāo yán rì rì kàn,měi cháo yán sè yī bān bān。
满枝犹待春风力,数朵先欺腊雪寒。mǎn zhī yóu dài chūn fēng lì,shù duǒ xiān qī là xuě hán。
舞蝶似随歌拍转,游人只怕酒杯乾。wǔ dié shì suí gē pāi zhuǎn,yóu rén zhǐ pà jiǔ bēi qián。
久长年少应难得,忍不丛边到夜观。jiǔ zhǎng nián shǎo yīng nán dé,rěn bù cóng biān dào yè guān。

嘉兴许明府

方干

槜李转闻风教好,重门夜不上重关。zuì lǐ zhuǎn wén fēng jiào hǎo,zhòng mén yè bù shàng zhòng guān。
腰悬墨绶三年外,身去青云一步间。yāo xuán mò shòu sān nián wài,shēn qù qīng yún yī bù jiān。
勤苦字人酬帝力,从容对客问家山。qín kǔ zì rén chóu dì lì,cóng róng duì kè wèn jiā shān。
升沉路别情犹在,不忘乡中旧往还。shēng chén lù bié qíng yóu zài,bù wàng xiāng zhōng jiù wǎng hái。

再题路支使南亭

方干

行处避松兼碍石,即须门径落斜开。xíng chù bì sōng jiān ài shí,jí xū mén jìng luò xié kāi。
爱邀旧友看渔钓,贪听新禽驻酒杯。ài yāo jiù yǒu kàn yú diào,tān tīng xīn qín zhù jiǔ bēi。
树影不随明月去,溪声常送落花来。shù yǐng bù suí míng yuè qù,xī shēng cháng sòng luò huā lái。
睡时分得江淹梦,五色毫端弄逸才。shuì shí fēn dé jiāng yān mèng,wǔ sè háo duān nòng yì cái。

路支使小池

方干

广狭偶然非制定,犹将方寸像沧溟。guǎng xiá ǒu rán fēi zhì dìng,yóu jiāng fāng cùn xiàng cāng míng。
一泓春水无多浪,数尺晴天几个星。yī hóng chūn shuǐ wú duō làng,shù chǐ qíng tiān jǐ gè xīng。
露满玉盘当半夜,匣开金镜在中庭。lù mǎn yù pán dāng bàn yè,xiá kāi jīn jìng zài zhōng tíng。
主人垂钓常来此,虽把鱼竿醉未醒。zhǔ rén chuí diào cháng lái cǐ,suī bǎ yú gān zuì wèi xǐng。

哭江西处士陈陶

方干

寿尽天年命不通,钓溪吟月便成翁。shòu jǐn tiān nián mìng bù tōng,diào xī yín yuè biàn chéng wēng。
虽云挂剑来坟上,亦恐藏书在壁中。suī yún guà jiàn lái fén shàng,yì kǒng cáng shū zài bì zhōng。
巢父精灵归大夜,客儿才调振遗风。cháo fù jīng líng guī dà yè,kè ér cái diào zhèn yí fēng。
南华至理须齐物,生死即应无异同。nán huá zhì lǐ xū qí wù,shēng sǐ jí yīng wú yì tóng。

越中言事二首

方干

异术闲和合圣明,湖光浩气共澄清。yì shù xián hé hé shèng míng,hú guāng hào qì gòng chéng qīng。
郭中云吐啼猿寺,山上花藏调角城。guō zhōng yún tǔ tí yuán sì,shān shàng huā cáng diào jiǎo chéng。
香起荷湾停棹饮,丝垂柳陌约鞭行。xiāng qǐ hé wān tíng zhào yǐn,sī chuí liǔ mò yuē biān xíng。
游人今日又明日,不觉镜中新发生。yóu rén jīn rì yòu míng rì,bù jué jìng zhōng xīn fā shēng。

越中言事二首

方干

云霞水木共苍苍,元化分功秀一方。yún xiá shuǐ mù gòng cāng cāng,yuán huà fēn gōng xiù yī fāng。
百里湖波轻撼月,五更军角慢吹霜。bǎi lǐ hú bō qīng hàn yuè,wǔ gèng jūn jiǎo màn chuī shuāng。
沙边贾客喧鱼市,岛上潜夫醉笋庄。shā biān jiǎ kè xuān yú shì,dǎo shàng qián fū zuì sǔn zhuāng。
终岁逍遥仁术内,无名甘老买臣乡。zhōng suì xiāo yáo rén shù nèi,wú míng gān lǎo mǎi chén xiāng。

题龙瑞观兼呈徐尊师

方干

或雨或云常不定,地灵云雨自无时。huò yǔ huò yún cháng bù dìng,dì líng yún yǔ zì wú shí。
世人莫识神方字,仙鸟偏栖药树枝。shì rén mò shí shén fāng zì,xiān niǎo piān qī yào shù zhī。
远壑度年如晦暝,阴溪入夏有凌澌。yuǎn hè dù nián rú huì míng,yīn xī rù xià yǒu líng sī。
此中唯有师知我,未得寻师即梦师。cǐ zhōng wéi yǒu shī zhī wǒ,wèi dé xún shī jí mèng shī。

送陈秀才将游霅上便议北归

方干

婆娑恋酒山花尽,绕缭还家水路通。pó suō liàn jiǔ shān huā jǐn,rào liáo hái jiā shuǐ lù tōng。
转楫拟从青草岸,吹帆犹是白蘋风。zhuǎn jí nǐ cóng qīng cǎo àn,chuī fān yóu shì bái píng fēng。
淮边欲暝军鼙急,洛下先寒苑树空。huái biān yù míng jūn pí jí,luò xià xiān hán yuàn shù kōng。
诗句因余更孤峭,书题不合忘江东。shī jù yīn yú gèng gū qiào,shū tí bù hé wàng jiāng dōng。

送吴彦融赴举

方干

用心精至自无疑,千万人中似汝稀。yòng xīn jīng zhì zì wú yí,qiān wàn rén zhōng shì rǔ xī。
上国才将五字去,全家便待一枝归。shàng guó cái jiāng wǔ zì qù,quán jiā biàn dài yī zhī guī。
西陵柳路摇鞭尽,北固潮程挂席飞。xī líng liǔ lù yáo biān jǐn,běi gù cháo chéng guà xí fēi。
想见明年榜前事,当时分散著来衣。xiǎng jiàn míng nián bǎng qián shì,dāng shí fēn sàn zhù lái yī。

同萧山陈长官

方干

坐看南北与西东,远近无非礼义中。zuò kàn nán běi yǔ xī dōng,yuǎn jìn wú fēi lǐ yì zhōng。
一县繁花香送雨,五株垂柳绿牵风。yī xiàn fán huā xiāng sòng yǔ,wǔ zhū chuí liǔ lǜ qiān fēng。
寒涛背海喧还静,驿路穿林断复通。hán tāo bèi hǎi xuān hái jìng,yì lù chuān lín duàn fù tōng。
仲叔受恩多感恋,裴回却怕酒壶空。zhòng shū shòu ēn duō gǎn liàn,péi huí què pà jiǔ hú kōng。

送何道者

方干

何事忽来还忽去,孤云不定鹤情高。hé shì hū lái hái hū qù,gū yún bù dìng hè qíng gāo。
真经与术添年寿,灵药分功入鬓毛。zhēn jīng yǔ shù tiān nián shòu,líng yào fēn gōng rù bìn máo。
必拟一身生羽翼,终看陆地作波涛。bì nǐ yī shēn shēng yǔ yì,zhōng kàn lù dì zuò bō tāo。
遍寻岩洞求仙者,即恐无人似尔曹。biàn xún yán dòng qiú xiān zhě,jí kǒng wú rén shì ěr cáo。

酬将作于少监

方干

由来至宝出毫端,五色炎光照室寒。yóu lái zhì bǎo chū háo duān,wǔ sè yán guāng zhào shì hán。
仰望孤峰知耸峻,前临积水见波澜。yǎng wàng gū fēng zhī sǒng jùn,qián lín jī shuǐ jiàn bō lán。
冰丝织络经心久,瑞玉雕磨措手难。bīng sī zhī luò jīng xīn jiǔ,ruì yù diāo mó cuò shǒu nán。
不是散斋兼拭目,寻常未便借人看。bù shì sàn zhāi jiān shì mù,xún cháng wèi biàn jiè rén kàn。

雪中寄殷道士

方干

大片纷纷小片轻,雨和风击更纵横。dà piàn fēn fēn xiǎo piàn qīng,yǔ hé fēng jī gèng zòng héng。
园林入夜寒光动,窗户凌晨湿气生。yuán lín rù yè hán guāng dòng,chuāng hù líng chén shī qì shēng。
蔽野吞村飘未歇,摧巢压竹密无声。bì yě tūn cūn piāo wèi xiē,cuī cháo yā zhú mì wú shēng。
山阴道士吟多兴,六出花边五字成。shān yīn dào shì yín duō xīng,liù chū huā biān wǔ zì chéng。