古诗词

送赵明府还北

方干

故园终不住,剑鹤在扁舟。gù yuán zhōng bù zhù,jiàn hè zài biǎn zhōu。
尽室无馀俸,还家得白头。jǐn shì wú yú fèng,hái jiā dé bái tóu。
钟催吴岫晓,月绕渭河流。zhōng cuī wú xiù xiǎo,yuè rào wèi hé liú。
曾是栖安邑,恩期异日酬。céng shì qī ān yì,ēn qī yì rì chóu。
方干

方干

方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。 方干的作品>>

猜您喜欢

宋从事

方干

出众仙才是谪仙,裁霞曳绣一篇篇。chū zhòng xiān cái shì zhé xiān,cái xiá yè xiù yī piān piān。
虽将洁白酬知己,自有风流助少年。suī jiāng jié bái chóu zhī jǐ,zì yǒu fēng liú zhù shǎo nián。
欹枕卧吟荷叶雨,持杯坐醉菊花天。yī zhěn wò yín hé yè yǔ,chí bēi zuò zuì jú huā tiān。
冥搜太苦神应乏,心在虚无更那边。míng sōu tài kǔ shén yīng fá,xīn zài xū wú gèng nà biān。

送杭州李员外

方干

政成何用满三年,上界群仙待谪仙。zhèng chéng hé yòng mǎn sān nián,shàng jiè qún xiān dài zhé xiān。
便赴新恩归紫禁,还从旧路上青天。biàn fù xīn ēn guī zǐ jìn,hái cóng jiù lù shàng qīng tiān。
笙歌怨咽当离席,更漏丁东在画船。shēng gē yuàn yàn dāng lí xí,gèng lòu dīng dōng zài huà chuán。
必恐驻班留立位,前程一步是炉烟。bì kǒng zhù bān liú lì wèi,qián chéng yī bù shì lú yān。

赠李支使

方干

药成平地是寥天,三十人中最少年。yào chéng píng dì shì liáo tiān,sān shí rén zhōng zuì shǎo nián。
白雪振声来辇下,青云开路到床前。bái xuě zhèn shēng lái niǎn xià,qīng yún kāi lù dào chuáng qián。
公卿位近应翘足,荀宋才微可拍肩。gōng qīng wèi jìn yīng qiào zú,xún sòng cái wēi kě pāi jiān。
一等孔门为弟子,愚儒独自赋归田。yī děng kǒng mén wèi dì zi,yú rú dú zì fù guī tián。

卢卓

方干

常闻画石不画水,画水至难君得名。cháng wén huà shí bù huà shuǐ,huà shuǐ zhì nán jūn dé míng。
海色未将蓝汁染,笔锋犹傍墨花行。hǎi sè wèi jiāng lán zhī rǎn,bǐ fēng yóu bàng mò huā xíng。
散吞高下应无岸,斜蹙东南势欲倾。sàn tūn gāo xià yīng wú àn,xié cù dōng nán shì yù qīng。
坐久神迷不能决,却疑身在小蓬瀛。zuò jiǔ shén mí bù néng jué,què yí shēn zài xiǎo péng yíng。

废宅

方干

主人何处独裴回,流水自流花自开。zhǔ rén hé chù dú péi huí,liú shuǐ zì liú huā zì kāi。
若见故交皆散去,即应新燕不归来。ruò jiàn gù jiāo jiē sàn qù,jí yīng xīn yàn bù guī lái。
入门缭绕穿荒竹,坐石逡巡染绿苔。rù mén liáo rào chuān huāng zhú,zuò shí qūn xún rǎn lǜ tái。
应是曾经恶风雨,修桐半折损琴材。yīng shì céng jīng è fēng yǔ,xiū tóng bàn zhé sǔn qín cái。

题宝林山禅院

方干

山捧亭台郭绕山,遥盘苍翠到山巅。shān pěng tíng tái guō rào shān,yáo pán cāng cuì dào shān diān。
岩中古井虽通海,窟里阴云不上天。yán zhōng gǔ jǐng suī tōng hǎi,kū lǐ yīn yún bù shàng tiān。
罗列众星依木末,周回万室在檐前。luó liè zhòng xīng yī mù mò,zhōu huí wàn shì zài yán qián。
我来可要归禅老,一寸寒灰已达玄。wǒ lái kě yào guī chán lǎo,yī cùn hán huī yǐ dá xuán。

题越州

方干

清邃林亭指画开,幽岩别派像天台。qīng suì lín tíng zhǐ huà kāi,yōu yán bié pài xiàng tiān tái。
坐牵蕉叶题诗句,醉触藤花落酒杯。zuò qiān jiāo yè tí shī jù,zuì chù téng huā luò jiǔ bēi。
白鸟不归山里去,红鳞多自镜中来。bái niǎo bù guī shān lǐ qù,hóng lín duō zì jìng zhōng lái。
终年此地为吟伴,早起寻君薄暮回。zhōng nián cǐ dì wèi yín bàn,zǎo qǐ xún jūn báo mù huí。

题龟山穆上人院

方干

修持百法过半百,日往月来心更坚。xiū chí bǎi fǎ guò bàn bǎi,rì wǎng yuè lái xīn gèng jiān。
床上水云随坐夏,林西山月伴行禅。chuáng shàng shuǐ yún suí zuò xià,lín xī shān yuè bàn xíng chán。
寒蜩远韵来窗里,白鸟斜行起砌边。hán tiáo yuǎn yùn lái chuāng lǐ,bái niǎo xié xíng qǐ qì biān。
我爱寻师师访我,只应寻访是因缘。wǒ ài xún shī shī fǎng wǒ,zhǐ yīng xún fǎng shì yīn yuán。

赠美人四首

方干

直缘多艺用心劳,心路玲珑格调高。zhí yuán duō yì yòng xīn láo,xīn lù líng lóng gé diào gāo。
舞袖低徊真蛱蝶,朱唇深浅假樱桃。wǔ xiù dī huái zhēn jiá dié,zhū chún shēn qiǎn jiǎ yīng táo。
粉胸半掩疑晴雪,醉眼斜回小样刀。fěn xiōng bàn yǎn yí qíng xuě,zuì yǎn xié huí xiǎo yàng dāo。
才会雨云须别去,语惭不及琵琶槽。cái huì yǔ yún xū bié qù,yǔ cán bù jí pí pá cáo。

赠美人四首

方干

严冬忽作看花日,盛暑翻为见雪时。yán dōng hū zuò kàn huā rì,shèng shǔ fān wèi jiàn xuě shí。
坐上弄娇声不转,尊前掩笑意难知。zuò shàng nòng jiāo shēng bù zhuǎn,zūn qián yǎn xiào yì nán zhī。
含歌媚盼如桃叶,妙舞轻盈似柳枝。hán gē mèi pàn rú táo yè,miào wǔ qīng yíng shì liǔ zhī。
年几未多犹怯在,些些私语怕人疑。nián jǐ wèi duō yóu qiè zài,xiē xiē sī yǔ pà rén yí。

赠美人四首

方干

酒蕴天然自性灵,人间有艺总关情。jiǔ yùn tiān rán zì xìng líng,rén jiān yǒu yì zǒng guān qíng。
剥葱十指转筹疾,舞柳细腰随拍轻。bō cōng shí zhǐ zhuǎn chóu jí,wǔ liǔ xì yāo suí pāi qīng。
常恐胸前春雪释,惟愁座上庆云生。cháng kǒng xiōng qián chūn xuě shì,wéi chóu zuò shàng qìng yún shēng。
若教梅尉无仙骨,争得仙娥驻玉京。ruò jiào méi wèi wú xiān gǔ,zhēng dé xiān é zhù yù jīng。

赠美人四首

方干

昔日仙人今玉人,深冬相见亦如春。xī rì xiān rén jīn yù rén,shēn dōng xiāng jiàn yì rú chūn。
倍酬金价微含笑,才发歌声早动尘。bèi chóu jīn jià wēi hán xiào,cái fā gē shēng zǎo dòng chén。
昔岁曾为萧史伴,今朝应作宋家邻。xī suì céng wèi xiāo shǐ bàn,jīn cháo yīng zuò sòng jiā lín。
百年别后知谁在,须遣丹青画取真。bǎi nián bié hòu zhī shuí zài,xū qiǎn dān qīng huà qǔ zhēn。

听段处士弹琴

方干

几年调弄七条丝,元化分功十指知。jǐ nián diào nòng qī tiáo sī,yuán huà fēn gōng shí zhǐ zhī。
泉迸幽音离石底,松含细韵在霜枝。quán bèng yōu yīn lí shí dǐ,sōng hán xì yùn zài shuāng zhī。
窗中顾兔初圆夜,竹上寒蝉尽散时。chuāng zhōng gù tù chū yuán yè,zhú shàng hán chán jǐn sàn shí。
唯有此时心更静,声声可作后人师。wéi yǒu cǐ shí xīn gèng jìng,shēng shēng kě zuò hòu rén shī。

初归镜中寄陈端公

方干

去岁离家今岁归,孤帆梦向鸟前飞。qù suì lí jiā jīn suì guī,gū fān mèng xiàng niǎo qián fēi。
必知芦笋侵沙井,兼被藤花占石矶。bì zhī lú sǔn qīn shā jǐng,jiān bèi téng huā zhàn shí jī。
云岛采茶常失路,雪龛中酒不关扉。yún dǎo cǎi chá cháng shī lù,xuě kān zhōng jiǔ bù guān fēi。
故交若问逍遥事,玄冕何曾胜苇衣。gù jiāo ruò wèn xiāo yáo shì,xuán miǎn hé céng shèng wěi yī。

再题龙泉寺上方

方干

牛斗正齐群木末,鸟行横截众山腰。niú dòu zhèng qí qún mù mò,niǎo xíng héng jié zhòng shān yāo。
路盘砌下兼穿竹,井在岩头亦统潮。lù pán qì xià jiān chuān zhú,jǐng zài yán tóu yì tǒng cháo。
海岸四更看日出,石房三月任花烧。hǎi àn sì gèng kàn rì chū,shí fáng sān yuè rèn huā shāo。
未能割得繁华去,难向此中甘寂寥。wèi néng gē dé fán huá qù,nán xiàng cǐ zhōng gān jì liáo。