古诗词

晚春

刘希夷

佳人眠洞房,回首见垂杨。jiā rén mián dòng fáng,huí shǒu jiàn chuí yáng。
寒尽鸳鸯被,春生玳瑁床。hán jǐn yuān yāng bèi,chūn shēng dài mào chuáng。
庭阴幕青霭,帘影散红芳。tíng yīn mù qīng ǎi,lián yǐng sàn hóng fāng。
寄语同心伴,迎春且薄妆。jì yǔ tóng xīn bàn,yíng chūn qiě báo zhuāng。

刘希夷

刘希夷 (约651-?) 唐诗人。 一名庭芝,字延之(一作庭芝),汉族,汝州(今河南省汝州市)人。 上元进士,善弹琵琶。其诗以歌行见长,多写闺情,辞意柔婉华丽,且多感伤情调。《代悲白头吟》有“年年岁岁花相似,岁岁年年人不同”句,相传其舅宋之问欲据为已有,希夷不允,之问竟遣人用土囊将他压死。延之少有文华,落魄不拘常格,后为人所害,死时年未三十。原有集,已失传。 刘希夷的作品>>

猜您喜欢

代悲白头翁

刘希夷

洛阳城东桃李花,飞来飞去落谁家?luò yáng chéng dōng táo lǐ huā,fēi lái fēi qù luò shuí jiā?
洛阳女儿惜颜色,坐见落花长叹息。luò yáng nǚ ér xī yán sè,zuò jiàn luò huā zhǎng tàn xī。
今年花落颜色改,明年花开复谁在?jīn nián huā luò yán sè gǎi,míng nián huā kāi fù shuí zài?
已见松柏摧为薪,更闻桑田变成海。yǐ jiàn sōng bǎi cuī wèi xīn,gèng wén sāng tián biàn chéng hǎi。
古人无复洛城东,今人还对落花风。gǔ rén wú fù luò chéng dōng,jīn rén hái duì luò huā fēng。
年年岁岁花相似,岁岁年年人不同。nián nián suì suì huā xiāng shì,suì suì nián nián rén bù tóng。
寄言全盛红颜子,应怜半死白头翁。jì yán quán shèng hóng yán zi,yīng lián bàn sǐ bái tóu wēng。
此翁白头真可怜,伊昔红颜美少年。cǐ wēng bái tóu zhēn kě lián,yī xī hóng yán měi shǎo nián。
公子王孙芳树下,清歌妙舞落花前。gōng zi wáng sūn fāng shù xià,qīng gē miào wǔ luò huā qián。
光禄池台文锦绣,将军楼阁画神仙。guāng lù chí tái wén jǐn xiù,jiāng jūn lóu gé huà shén xiān。
一朝卧病无相识,三春行乐在谁边?yī cháo wò bìng wú xiāng shí,sān chūn xíng lè zài shuí biān?
宛转蛾眉能几时?须臾鹤发乱如丝。wǎn zhuǎn é méi néng jǐ shí?xū yú hè fā luàn rú sī。
但看古来歌舞地,惟有黄昏鸟雀悲。dàn kàn gǔ lái gē wǔ dì,wéi yǒu huáng hūn niǎo què bēi。

入塞

刘希夷

将军陷虏围,边务息戎机。jiāng jūn xiàn lǔ wéi,biān wù xī róng jī。
霜雪交河尽,旌旗入塞飞。shuāng xuě jiāo hé jǐn,jīng qí rù sāi fēi。
晓光随马度,春色伴人归。xiǎo guāng suí mǎ dù,chūn sè bàn rén guī。
课绩朝明主,临轩拜武威。kè jì cháo míng zhǔ,lín xuān bài wǔ wēi。

览镜

刘希夷

青楼挂明镜,临照不胜悲。qīng lóu guà míng jìng,lín zhào bù shèng bēi。
白发今如此,人生能几时。bái fā jīn rú cǐ,rén shēng néng jǐ shí。
秋风下山路,明月上春期。qiū fēng xià shān lù,míng yuè shàng chūn qī。
叹息君恩尽,容颜不可思。tàn xī jūn ēn jǐn,róng yán bù kě sī。

送友人之新丰

刘希夷

日暮秋风起,关山断别情。rì mù qiū fēng qǐ,guān shān duàn bié qíng。
泪随黄叶下,愁向绿樽生。lèi suí huáng yè xià,chóu xiàng lǜ zūn shēng。
野路归骖转,河洲宿鸟惊。yě lù guī cān zhuǎn,hé zhōu sù niǎo jīng。
宾游宽旅宴,王事促严程。bīn yóu kuān lǚ yàn,wáng shì cù yán chéng。

饯李秀才赴举

刘希夷

鸿鹄振羽翮,翻飞入帝乡。hóng gǔ zhèn yǔ hé,fān fēi rù dì xiāng。
朝鸣集银树,暝宿下金塘。cháo míng jí yín shù,míng sù xià jīn táng。
日月天门近,风烟夜路长。rì yuè tiān mén jìn,fēng yān yè lù zhǎng。
自怜穷浦雁,岁岁不随阳。zì lián qióng pǔ yàn,suì suì bù suí yáng。

初度岭过韶州灵鹫广果二寺其寺院相接故同诗一首

刘希夷

五岭分鸢徼,三天峙鹫峰。wǔ lǐng fēn yuān jiǎo,sān tiān zhì jiù fēng。
法堂因嶂起,香阁与岩重。fǎ táng yīn zhàng qǐ,xiāng gé yǔ yán zhòng。
寒水千寻壑,禅林万丈松。hán shuǐ qiān xún hè,chán lín wàn zhàng sōng。
日将轻影殿,风闲响传钟。rì jiāng qīng yǐng diàn,fēng xián xiǎng chuán zhōng。
佛帐珠幡绕,经函宝印封。fú zhàng zhū fān rào,jīng hán bǎo yìn fēng。
野鸣初化鹤,岸上欲降龙。yě míng chū huà hè,àn shàng yù jiàng lóng。
北牖泉埃散,南阶石癣浓。běi yǒu quán āi sàn,nán jiē shí xuǎn nóng。
净花山木槿,真蒂水芙蓉。jìng huā shān mù jǐn,zhēn dì shuǐ fú róng。
古塔留奇制,残碑纪胜踪。gǔ tǎ liú qí zhì,cán bēi jì shèng zōng。
一音三界路,十善百灵恭。yī yīn sān jiè lù,shí shàn bǎi líng gōng。
流窜同飘萚,登临暂杖筇。liú cuàn tóng piāo tuò,dēng lín zàn zhàng qióng。
摄衣趋福地,跪膝对真容。shè yī qū fú dì,guì xī duì zhēn róng。
忽似毗耶偈,还如舍卫逢。hū shì pí yé jì,hái rú shě wèi féng。
宿心常恳恳,尔日更颙颙。sù xīn cháng kěn kěn,ěr rì gèng yóng yóng。
苦业暥前际,危光迫下舂。kǔ yè yàn qián jì,wēi guāng pò xià chōng。
已知空假色,犹念吉除凶。yǐ zhī kōng jiǎ sè,yóu niàn jí chú xiōng。
覆护如无爽,归飞庶可从。fù hù rú wú shuǎng,guī fēi shù kě cóng。

故园置酒

刘希夷

酒熟人须饮,春还鬓已秋。jiǔ shú rén xū yǐn,chūn hái bìn yǐ qiū。
愿逢千日醉,得缓百年忧。yuàn féng qiān rì zuì,dé huǎn bǎi nián yōu。
旧里多青草,新知尽白头。jiù lǐ duō qīng cǎo,xīn zhī jǐn bái tóu。
风前灯易灭,川上月难留。fēng qián dēng yì miè,chuān shàng yuè nán liú。
卒卒周姬旦,栖栖鲁孔丘。zú zú zhōu jī dàn,qī qī lǔ kǒng qiū。
平生能几日,不及且遨游。píng shēng néng jǐ rì,bù jí qiě áo yóu。

晚憩南阳旅馆

刘希夷

旅馆何年废,征夫此日过。lǚ guǎn hé nián fèi,zhēng fū cǐ rì guò。
途穷人自哭,春至鸟还歌。tú qióng rén zì kū,chūn zhì niǎo hái gē。
行路新知少,荒田古径多。xíng lù xīn zhī shǎo,huāng tián gǔ jìng duō。
池篁覆丹谷,坟树绕清波。chí huáng fù dān gǔ,fén shù rào qīng bō。
日照蓬阴转,风微野气和。rì zhào péng yīn zhuǎn,fēng wēi yě qì hé。
伤心不可去,回首怨如何。shāng xīn bù kě qù,huí shǒu yuàn rú hé。

北邙篇

刘希夷

南桥昏晓人万万,北邙新故冢千千。nán qiáo hūn xiǎo rén wàn wàn,běi máng xīn gù zhǒng qiān qiān。
自为骄奢彼都邑,何图零落此山颠。zì wèi jiāo shē bǐ dōu yì,hé tú líng luò cǐ shān diān。
不知虚魄寻归路,但见僵尸委墓田。bù zhī xū pò xún guī lù,dàn jiàn jiāng shī wěi mù tián。
青松乐饮无容色,白骨生苔有岁年。qīng sōng lè yǐn wú róng sè,bái gǔ shēng tái yǒu suì nián。
地久青松摧为薪,天长白骨化为尘。dì jiǔ qīng sōng cuī wèi xīn,tiān zhǎng bái gǔ huà wèi chén。
碧山明月徒自晓,黄居闇室不知晨。bì shān míng yuè tú zì xiǎo,huáng jū àn shì bù zhī chén。
汉家城郭帝王州,晋国衣冠车马流。hàn jiā chéng guō dì wáng zhōu,jìn guó yī guān chē mǎ liú。
金谷青春珠绮舞,铜阶碧树玉人游。jīn gǔ qīng chūn zhū qǐ wǔ,tóng jiē bì shù yù rén yóu。
云起清盈骄画阁,水堂明迥弄仙舟。yún qǐ qīng yíng jiāo huà gé,shuǐ táng míng jiǒng nòng xiān zhōu。
始忆断歌催一代,俄悲长夜历千秋。shǐ yì duàn gē cuī yī dài,é bēi zhǎng yè lì qiān qiū。
秋枫至兮冬雪明,春两息兮夏云生。qiū fēng zhì xī dōng xuě míng,chūn liǎng xī xī xià yún shēng。
墨池沙枯通草蔓,妆楼瓦尽向林倾。mò chí shā kū tōng cǎo màn,zhuāng lóu wǎ jǐn xiàng lín qīng。
古箧重书宜笔迹,路台鹤胃若弦声。gǔ qiè zhòng shū yí bǐ jì,lù tái hè wèi ruò xián shēng。
不信草经延暮齿,惟求青史列虚名。bù xìn cǎo jīng yán mù chǐ,wéi qiú qīng shǐ liè xū míng。
呜呼哀哉洛阳道,相思相望蓬莱岛。wū hū āi zāi luò yáng dào,xiāng sī xiāng wàng péng lái dǎo。
玉颜晖晖并是春,人发青青未尝老。yù yán huī huī bìng shì chūn,rén fā qīng qīng wèi cháng lǎo。
星帘卷兮月窗开,镜花摇兮山树回。xīng lián juǎn xī yuè chuāng kāi,jìng huā yáo xī shān shù huí。
仙衣窈窕风吹去,雨盖霏微舞绕来。xiān yī yǎo tiǎo fēng chuī qù,yǔ gài fēi wēi wǔ rào lái。
与君携手三山顶,如何冥寞九泉台。yǔ jūn xié shǒu sān shān dǐng,rú hé míng mò jiǔ quán tái。

死马赋

刘希夷

连山四望何高高,良马本代君子劳;lián shān sì wàng hé gāo gāo,liáng mǎ běn dài jūn zi láo;
燕地冰坚伤冻骨,胡天霜落缩寒毛。yàn dì bīng jiān shāng dòng gǔ,hú tiān shuāng luò suō hán máo。
愿君回来乡山道,道傍青青饶美草;yuàn jūn huí lái xiāng shān dào,dào bàng qīng qīng ráo měi cǎo;
鞭策寻途未敢迷,希君少留养疲老。biān cè xún tú wèi gǎn mí,xī jūn shǎo liú yǎng pí lǎo。
君其去去途未穷,悲鸣羸卧此山中;jūn qí qù qù tú wèi qióng,bēi míng léi wò cǐ shān zhōng;
桃花零落三春月,桂枝摧折九秋风。táo huā líng luò sān chūn yuè,guì zhī cuī zhé jiǔ qiū fēng。
昔是浮光疑曳练,常时蹑景如流电;xī shì fú guāng yí yè liàn,cháng shí niè jǐng rú liú diàn;
长楸尘闇形影遥,上策日明踪迹遍。zhǎng qiū chén àn xíng yǐng yáo,shàng cè rì míng zōng jì biàn。
汉女弹弦怨离别,楚王兴歌苦征战;hàn nǚ dàn xián yuàn lí bié,chǔ wáng xīng gē kǔ zhēng zhàn;
赤血沾君君不知,白骨辞君君不见。chì xuè zhān jūn jūn bù zhī,bái gǔ cí jūn jūn bù jiàn。
少年驰射出幽并,高秋摇落重横行;shǎo nián chí shè chū yōu bìng,gāo qiū yáo luò zhòng héng xíng;
云中想见游龙影,月下思闻飞鹊声。yún zhōng xiǎng jiàn yóu lóng yǐng,yuè xià sī wén fēi què shēng。
千里相思浩如失,一代英雄从此毕;qiān lǐ xiāng sī hào rú shī,yī dài yīng xióng cóng cǐ bì;
盐车垂耳不知年,妆楼画眉宁记日?yán chē chuí ěr bù zhī nián,zhuāng lóu huà méi níng jì rì?
高门待封杳无期,迁乔题柱即长辞;gāo mén dài fēng yǎo wú qī,qiān qiáo tí zhù jí zhǎng cí;
八骏驰名终已矣,千金买骨复何时?bā jùn chí míng zhōng yǐ yǐ,qiān jīn mǎi gǔ fù hé shí?

江上羁情

刘希夷

独下三江路,飘如一叶浮。dú xià sān jiāng lù,piāo rú yī yè fú。
卧查冲险洑,欹树压平流。wò chá chōng xiǎn fú,yī shù yā píng liú。
岸枝时冒挽,潬沙或碍舟。àn zhī shí mào wǎn,shàn shā huò ài zhōu。
出没见帆影,远近闻棹讴。chū méi jiàn fān yǐng,yuǎn jìn wén zhào ōu。
浦花春似雪,江气晓如秋。pǔ huā chūn shì xuě,jiāng qì xiǎo rú qiū。
白云乖帝里,舟徼。bái yún guāi dì lǐ,zhōu jiǎo。

独鹤篇

刘希夷

西山日没人独归,东江月明鹤孤飞。xī shān rì méi rén dú guī,dōng jiāng yuè míng hè gū fēi。
秋风四起声切切,边心一听泪霏霏。qiū fēng sì qǐ shēng qiè qiè,biān xīn yī tīng lèi fēi fēi。
嵩岳灵泉摇玉羽,蓬丘仙雾下金衣。sōng yuè líng quán yáo yù yǔ,péng qiū xiān wù xià jīn yī。
自怜流落烦岁暮,唯有悲凉人事非。zì lián liú luò fán suì mù,wéi yǒu bēi liáng rén shì fēi。

谒诸葛祠

刘希夷

孤云何其高,明月不可系。gū yún hé qí gāo,míng yuè bù kě xì。
灼灼抱此心,与世自泾渭。zhuó zhuó bào cǐ xīn,yǔ shì zì jīng wèi。
释来从所欢,感乱亦歔欷。shì lái cóng suǒ huān,gǎn luàn yì xū xī。
咨惟今之人,窃国未云耻。zī wéi jīn zhī rén,qiè guó wèi yún chǐ。
白首入吴市,秋风恐燕水。bái shǒu rù wú shì,qiū fēng kǒng yàn shuǐ。
区区袁与曹,等是刺客耳。qū qū yuán yǔ cáo,děng shì cì kè ěr。
而我于其间,秉义不敢坠。ér wǒ yú qí jiān,bǐng yì bù gǎn zhuì。
袁音回衡飙,清义动幽邃。yuán yīn huí héng biāo,qīng yì dòng yōu suì。
天心固难亮,吾独信所履。tiān xīn gù nán liàng,wú dú xìn suǒ lǚ。
溶溶日间云,漠漠点寒砌。róng róng rì jiān yún,mò mò diǎn hán qì。
饥鼯堕苍瓦,澹薄公所憩。jī wú duò cāng wǎ,dàn báo gōng suǒ qì。
静然想英姿,孤怀亦差?。jìng rán xiǎng yīng zī,gū huái yì chà。

将军行

刘希夷

将军辟辕门,耿介当风立。jiāng jūn pì yuán mén,gěng jiè dāng fēng lì。
诸将欲言事,逡巡不敢入。zhū jiāng yù yán shì,qūn xún bù gǎn rù。
剑气射云天,鼓声振原隰。jiàn qì shè yún tiān,gǔ shēng zhèn yuán xí。
黄尘塞路起,走马追兵急。huáng chén sāi lù qǐ,zǒu mǎ zhuī bīng jí。
弯弓从此去,飞箭如雨集。wān gōng cóng cǐ qù,fēi jiàn rú yǔ jí。
截围一百里,斩首五千级。jié wéi yī bǎi lǐ,zhǎn shǒu wǔ qiān jí。
代马流血死,胡人抱鞍泣。dài mǎ liú xuè sǐ,hú rén bào ān qì。
古来养甲兵,有事常讨袭。gǔ lái yǎng jiǎ bīng,yǒu shì cháng tǎo xí。
乘我庙堂运,坐使干戈戢。chéng wǒ miào táng yùn,zuò shǐ gàn gē jí。
献凯归京师,军容何翕习。xiàn kǎi guī jīng shī,jūn róng hé xī xí。

春女行

刘希夷

春女颜如玉,怨歌阳春曲。chūn nǚ yán rú yù,yuàn gē yáng chūn qū。
巫山春树红,沅湘春草绿。wū shān chūn shù hóng,yuán xiāng chūn cǎo lǜ。
自怜妖艳姿,妆成独见时。zì lián yāo yàn zī,zhuāng chéng dú jiàn shí。
愁心伴杨柳,春尽乱如丝。chóu xīn bàn yáng liǔ,chūn jǐn luàn rú sī。
目极千馀里,悠悠春江水。mù jí qiān yú lǐ,yōu yōu chūn jiāng shuǐ。
频想玉关人,愁卧金闺里。pín xiǎng yù guān rén,chóu wò jīn guī lǐ。
尚言春花落,不知秋风起。shàng yán chūn huā luò,bù zhī qiū fēng qǐ。
娇爱犹未终,悲凉从此始。jiāo ài yóu wèi zhōng,bēi liáng cóng cǐ shǐ。
忆昔楚王宫,玉楼妆粉红。yì xī chǔ wáng gōng,yù lóu zhuāng fěn hóng。
纤腰弄明月,长袖舞春风。xiān yāo nòng míng yuè,zhǎng xiù wǔ chūn fēng。
容华委西山,光阴不可还。róng huá wěi xī shān,guāng yīn bù kě hái。
桑林变东海,富贵今何在?sāng lín biàn dōng hǎi,fù guì jīn hé zài?
寄言桃李容,胡为闺閤重。jì yán táo lǐ róng,hú wèi guī gé zhòng。
但看楚王墓,唯有数株松。dàn kàn chǔ wáng mù,wéi yǒu shù zhū sōng。
38123