古诗词

下第有感

邵谒

古人有遗言,天地如掌阔。gǔ rén yǒu yí yán,tiān dì rú zhǎng kuò。
我行三十载,青云路未达。wǒ xíng sān shí zài,qīng yún lù wèi dá。
尝闻读书者,所贵免征伐。cháng wén dú shū zhě,suǒ guì miǎn zhēng fá。
谁知失意时,痛于刃伤骨。shuí zhī shī yì shí,tòng yú rèn shāng gǔ。
身如石上草,根蒂浅难活。shēn rú shí shàng cǎo,gēn dì qiǎn nán huó。
人人皆爱春,我独愁花发。rén rén jiē ài chūn,wǒ dú chóu huā fā。
如何归故山,相携采薇蕨。rú hé guī gù shān,xiāng xié cǎi wēi jué。

邵谒

邵谒 唐(约公元860年前后在世)字不详,广东韶州翁源人。 唐代“岭南五才子”之一。 生卒年均不详,约唐懿宗咸通初前后在世。 邵谒的作品>>

猜您喜欢

贞女墓

邵谒

生持节操心,死作坚贞鬼。shēng chí jié cāo xīn,sǐ zuò jiān zhēn guǐ。
至今坟上春,草木无花卉。zhì jīn fén shàng chūn,cǎo mù wú huā huì。

送友人江行

邵谒

送君若浪水,叠叠愁思起。sòng jūn ruò làng shuǐ,dié dié chóu sī qǐ。
梦魂如月明,相送秋江里。mèng hún rú yuè míng,xiāng sòng qiū jiāng lǐ。

汉宫井

邵谒

辘轳声绝离宫静,班姬几度照金井。lù lú shēng jué lí gōng jìng,bān jī jǐ dù zhào jīn jǐng。
梧桐老去残花开,犹似当时美人影。wú tóng lǎo qù cán huā kāi,yóu shì dāng shí měi rén yǐng。

邵谒

秦山渭水尚悠悠,如何草树迷宫阙。qín shān wèi shuǐ shàng yōu yōu,rú hé cǎo shù mí gōng quē。
繁华朱翠尽东流,唯有望楼对明月。fán huá zhū cuì jǐn dōng liú,wéi yǒu wàng lóu duì míng yuè。

紫阁峰

邵谒

壮国山河倚空碧,迥拔烟霞侵太白。zhuàng guó shān hé yǐ kōng bì,jiǒng bá yān xiá qīn tài bái。
绿崖下视千万寻,青天只据百馀尺。lǜ yá xià shì qiān wàn xún,qīng tiān zhǐ jù bǎi yú chǐ。

降巫诗

邵谒

青山山下少年郎,失意当时别故乡。qīng shān shān xià shǎo nián láng,shī yì dāng shí bié gù xiāng。
惆怅不堪回首望,隔溪遥见旧书堂。chóu chàng bù kān huí shǒu wàng,gé xī yáo jiàn jiù shū táng。

放歌行

邵谒

龟为秉灵亡,鱼为弄珠死。guī wèi bǐng líng wáng,yú wèi nòng zhū sǐ。
心中自有贼,莫怨任公子。xīn zhōng zì yǒu zéi,mò yuàn rèn gōng zi。
屈原若不贤,焉得沈湘水。qū yuán ruò bù xián,yān dé shěn xiāng shuǐ。

长安寒食

邵谒

春日照九衢,春风媚罗绮。chūn rì zhào jiǔ qú,chūn fēng mèi luó qǐ。
万骑出都门,拥在香尘里。wàn qí chū dōu mén,yōng zài xiāng chén lǐ。
莫辞吊枯骨,千载长如此。mò cí diào kū gǔ,qiān zài zhǎng rú cǐ。
安知今日身,不是昔时鬼。ān zhī jīn rì shēn,bù shì xī shí guǐ。
但看平地游,亦见摧辀死。dàn kàn píng dì yóu,yì jiàn cuī zhōu sǐ。

自叹

邵谒

春蚕未成茧,已贺箱笼实。chūn cán wèi chéng jiǎn,yǐ hè xiāng lóng shí。
蟢子徒有丝,终年不成匹。xǐ zi tú yǒu sī,zhōng nián bù chéng pǐ。
每念古人言,有得则有失。měi niàn gǔ rén yán,yǒu dé zé yǒu shī。
我命独如何,憔悴长如一。wǒ mìng dú rú hé,qiáo cuì zhǎng rú yī。
白日九衢中,幽独暗如漆。bái rì jiǔ qú zhōng,yōu dú àn rú qī。
流泉有枯时,穷贱无尽日。liú quán yǒu kū shí,qióng jiàn wú jǐn rì。
惆怅复惆怅,几回新月出。chóu chàng fù chóu chàng,jǐ huí xīn yuè chū。

送徐群宰望江

邵谒

古人力文学,所务安疲氓。gǔ rén lì wén xué,suǒ wù ān pí máng。
今人力文学,所务惟公卿。jīn rén lì wén xué,suǒ wù wéi gōng qīng。
大贤重邦本,屈迹官武城。dà xián zhòng bāng běn,qū jì guān wǔ chéng。
劝民勤机杼,自然国用并。quàn mín qín jī zhù,zì rán guó yòng bìng。
但见富贵者,知食不知耕。dàn jiàn fù guì zhě,zhī shí bù zhī gēng。
忽尔秋不熟,储廪焉得盈。hū ěr qiū bù shú,chǔ lǐn yān dé yíng。
贡艺既精苦,用心必公平。gòng yì jì jīng kǔ,yòng xīn bì gōng píng。
吾道不遗贤,霄汉期芳馨。wú dào bù yí xián,xiāo hàn qī fāng xīn。
一夫若有德,千古称其英。yī fū ruò yǒu dé,qiān gǔ chēng qí yīng。
陶潜虽理邑,崔烈徒台衡。táo qián suī lǐ yì,cuī liè tú tái héng。
浊者必恶清,瞽者必恶明。zhuó zhě bì è qīng,gǔ zhě bì è míng。
孤松自有色,岂夺众草荣。gū sōng zì yǒu sè,qǐ duó zhòng cǎo róng。
为刀若不利,焉得宰牛名。wèi dāo ruò bù lì,yān dé zǎi niú míng。
为丝若不直,焉得琴上声。wèi sī ruò bù zhí,yān dé qín shàng shēng。
好去立高节,重来振羽翎。hǎo qù lì gāo jié,zhòng lái zhèn yǔ líng。

秋夕

邵谒

万里凭梦归,骨肉皆在眼。wàn lǐ píng mèng guī,gǔ ròu jiē zài yǎn。
觉来益惆怅,不信长安远。jué lái yì chóu chàng,bù xìn zhǎng ān yuǎn。
人人但为农,我独常逢旱。rén rén dàn wèi nóng,wǒ dú cháng féng hàn。
恶命如漏卮,滴滴添不满。è mìng rú lòu zhī,dī dī tiān bù mǎn。
天末雁来时,一叫一肠断。tiān mò yàn lái shí,yī jiào yī cháng duàn。

览孟东野集

邵谒

蚌死留夜光,剑折留锋铓。bàng sǐ liú yè guāng,jiàn zhé liú fēng máng。
哲人归大夜,千古传圭璋。zhé rén guī dà yè,qiān gǔ chuán guī zhāng。
圭璋遍四海,人伦多变改。guī zhāng biàn sì hǎi,rén lún duō biàn gǎi。
题花花已无,玩月月犹在。tí huā huā yǐ wú,wán yuè yuè yóu zài。
不知天地间,白日几时昧。bù zhī tiān dì jiān,bái rì jǐ shí mèi。

论政

邵谒

贤哉三握发,为有天下忧。xián zāi sān wò fā,wèi yǒu tiān xià yōu。
孙弘不开阁,丙吉宁问牛。sūn hóng bù kāi gé,bǐng jí níng wèn niú。
内政由股肱,外政由诸侯。nèi zhèng yóu gǔ gōng,wài zhèng yóu zhū hóu。
股肱政若行,诸侯政自修。gǔ gōng zhèng ruò xíng,zhū hóu zhèng zì xiū。
一物不得所,蚁穴满山丘。yī wù bù dé suǒ,yǐ xué mǎn shān qiū。
莫言万木死,不因一叶秋。mò yán wàn mù sǐ,bù yīn yī yè qiū。
朱云若不直,汉帝终自由。zhū yún ruò bù zhí,hàn dì zhōng zì yóu。
子婴一失国,渭水东悠悠。zi yīng yī shī guó,wèi shuǐ dōng yōu yōu。

赠郑殷处士

邵谒

善琴不得听,嘉玉不得名。shàn qín bù dé tīng,jiā yù bù dé míng。
知音既已死,良匠亦未生。zhī yīn jì yǐ sǐ,liáng jiàng yì wèi shēng。
退居一河湄,山中物景清。tuì jū yī hé méi,shān zhōng wù jǐng qīng。
鱼沈池水碧,鹤去松枝轻。yú shěn chí shuǐ bì,hè qù sōng zhī qīng。
长材靡入用,大厦失巨楹。zhǎng cái mí rù yòng,dà shà shī jù yíng。
颜子不得禄,谁谓天道平。yán zi bù dé lù,shuí wèi tiān dào píng。

经安容先生旧居

邵谒

羽化留遗踪,千载踪难没。yǔ huà liú yí zōng,qiān zài zōng nán méi。
一泉岩下水,几度换明月。yī quán yán xià shuǐ,jǐ dù huàn míng yuè。
松老不改柯,龙久皆变骨。sōng lǎo bù gǎi kē,lóng jiǔ jiē biàn gǔ。
云雨有归时,鸡犬无还日。yún yǔ yǒu guī shí,jī quǎn wú hái rì。
至今青山中,寂寞桃花发。zhì jīn qīng shān zhōng,jì mò táo huā fā。
2912