古诗词

咏史诗杜邮

胡曾

自古功成祸亦侵,武安冤向杜邮深。zì gǔ gōng chéng huò yì qīn,wǔ ān yuān xiàng dù yóu shēn。
五湖烟月无穷水,何事迁延到陆沈。wǔ hú yān yuè wú qióng shuǐ,hé shì qiān yán dào lù shěn。
胡曾

胡曾

胡曾,唐代诗人。邵阳(今属湖南)人。生卒年、字号不详(约840—?),十分爱好游历。咸通中,举进士不第,滞留长安。咸通十二年(871),路岩为剑南西川节度使,召为掌书记。乾符元年(874),复为剑南西川节度使高骈掌书记。乾符五年,高骈徙荆南节度使,又从赴荆南,后终老故乡。 胡曾的作品>>

猜您喜欢

草檄答南蛮有咏

胡曾

辞天出塞阵云空,雾卷霞开万里通。cí tiān chū sāi zhèn yún kōng,wù juǎn xiá kāi wàn lǐ tōng。
亲受虎符安宇宙,誓将龙剑定英雄。qīn shòu hǔ fú ān yǔ zhòu,shì jiāng lóng jiàn dìng yīng xióng。
残霜敢冒高悬日,秋叶争禁大段风。cán shuāng gǎn mào gāo xuán rì,qiū yè zhēng jìn dà duàn fēng。
为报南蛮须屏迹,不同蜀将武侯功。wèi bào nán mán xū píng jì,bù tóng shǔ jiāng wǔ hóu gōng。

寒食都门作

胡曾

二年寒食住京华,寓目春风万万家。èr nián hán shí zhù jīng huá,yù mù chūn fēng wàn wàn jiā。
金络马衔原上草,玉颜人折路傍花。jīn luò mǎ xián yuán shàng cǎo,yù yán rén zhé lù bàng huā。
轩车竞出红尘合,冠盖争回白日斜。xuān chē jìng chū hóng chén hé,guān gài zhēng huí bái rì xié。
谁念都门两行泪,故园寥落在长沙。shuí niàn dōu mén liǎng xíng lèi,gù yuán liáo luò zài zhǎng shā。

交河塞下曲

胡曾

交河冰薄日迟迟,汉将思家感别离。jiāo hé bīng báo rì chí chí,hàn jiāng sī jiā gǎn bié lí。
塞北草生苏武泣,陇西云起李陵悲。sāi běi cǎo shēng sū wǔ qì,lǒng xī yún qǐ lǐ líng bēi。
晓侵雉堞乌先觉,春入关山雁独知。xiǎo qīn zhì dié wū xiān jué,chūn rù guān shān yàn dú zhī。
何处疲兵心最苦,夕阳楼上笛声时。hé chù pí bīng xīn zuì kǔ,xī yáng lóu shàng dí shēng shí。

早发潜水驿谒郎中员外

胡曾

半床秋月一声鸡,万里行人费马蹄。bàn chuáng qiū yuè yī shēng jī,wàn lǐ xíng rén fèi mǎ tí。
青野雾销凝晋洞,碧山烟散避秦溪。qīng yě wù xiāo níng jìn dòng,bì shān yān sàn bì qín xī。
楼台稍辨乌城外,更漏微闻鹤柱西。lóu tái shāo biàn wū chéng wài,gèng lòu wēi wén hè zhù xī。
已是大仙怜后进,不应来向武陵迷。yǐ shì dà xiān lián hòu jìn,bù yīng lái xiàng wǔ líng mí。

赠渔者

胡曾

不愧人间万户侯,子孙相继老扁舟。bù kuì rén jiān wàn hù hóu,zi sūn xiāng jì lǎo biǎn zhōu。
往来南越谙鲛室,生长东吴识蜃楼。wǎng lái nán yuè ān jiāo shì,shēng zhǎng dōng wú shí shèn lóu。
自为钓竿能遣闷,不因萱草解销忧。zì wèi diào gān néng qiǎn mèn,bù yīn xuān cǎo jiě xiāo yōu。
羡君独得逃名趣,身外无机任白头。xiàn jūn dú dé táo míng qù,shēn wài wú jī rèn bái tóu。

自岭下泛鹢到清远峡作

胡曾

乘船浮鹢下韶水,绝境方知在岭南。chéng chuán fú yì xià sháo shuǐ,jué jìng fāng zhī zài lǐng nán。
薜荔雨馀山自黛,蒹葭烟尽岛如蓝。bì lì yǔ yú shān zì dài,jiān jiā yān jǐn dǎo rú lán。
旦游萧帝新松寺,夜宿嫦娥桂影潭。dàn yóu xiāo dì xīn sōng sì,yè sù cháng é guì yǐng tán。
不为箧中书未献,便来兹地结茅庵。bù wèi qiè zhōng shū wèi xiàn,biàn lái zī dì jié máo ān。

题周瑜将军庙

胡曾

共说生前国步难,山川龙战血漫漫。gòng shuō shēng qián guó bù nán,shān chuān lóng zhàn xuè màn màn。
交锋魏帝旌旗退,委任君王社稷安。jiāo fēng wèi dì jīng qí tuì,wěi rèn jūn wáng shè jì ān。
庭际雨馀春草长,庙前风起晚光残。tíng jì yǔ yú chūn cǎo zhǎng,miào qián fēng qǐ wǎn guāng cán。
功勋碑碣今何在,不得当时一字看。gōng xūn bēi jié jīn hé zài,bù dé dāng shí yī zì kàn。

戏妻族语不正

胡曾

呼十却为石,唤针将作真。hū shí què wèi shí,huàn zhēn jiāng zuò zhēn。
忽然云雨至,总道是天因。hū rán yún yǔ zhì,zǒng dào shì tiān yīn。

咏史诗洛阳

胡曾

石勒童年有战机,洛阳长啸倚门时。shí lēi tóng nián yǒu zhàn jī,luò yáng zhǎng xiào yǐ mén shí。
晋朝不是王夷甫,大智何由得预知。jìn cháo bù shì wáng yí fǔ,dà zhì hé yóu dé yù zhī。

咏史诗乌江

胡曾

争帝图王势已倾,八千兵散楚歌声。zhēng dì tú wáng shì yǐ qīng,bā qiān bīng sàn chǔ gē shēng。
乌江不是无船渡,耻向东吴再起兵。wū jiāng bù shì wú chuán dù,chǐ xiàng dōng wú zài qǐ bīng。

咏史诗章华台

胡曾

茫茫衰草没章华,因笑灵王昔好奢。máng máng shuāi cǎo méi zhāng huá,yīn xiào líng wáng xī hǎo shē。
台土未干箫管绝,可怜身死野人家。tái tǔ wèi gàn xiāo guǎn jué,kě lián shēn sǐ yě rén jiā。

咏史诗细腰宫

胡曾

楚王辛苦战无功,国破城荒霸业空。chǔ wáng xīn kǔ zhàn wú gōng,guó pò chéng huāng bà yè kōng。
唯有青春花上露,至今犹泣细腰宫。wéi yǒu qīng chūn huā shàng lù,zhì jīn yóu qì xì yāo gōng。

咏史诗沙苑

胡曾

冯翊南边宿雾开,行人一步一裴回。féng yì nán biān sù wù kāi,xíng rén yī bù yī péi huí。
谁知此地凋残柳,尽是高欢败后栽。shuí zhī cǐ dì diāo cán liǔ,jǐn shì gāo huān bài hòu zāi。

咏史诗石城

胡曾

古郢云开白雪楼,汉江还绕石城流。gǔ yǐng yún kāi bái xuě lóu,hàn jiāng hái rào shí chéng liú。
何人知道寥天月,曾向朱门送莫愁。hé rén zhī dào liáo tiān yuè,céng xiàng zhū mén sòng mò chóu。

咏史诗荆山

胡曾

抱玉岩前桂叶稠,碧溪寒水至今流。bào yù yán qián guì yè chóu,bì xī hán shuǐ zhì jīn liú。
空山落日猿声叫,疑是荆人哭未休。kōng shān luò rì yuán shēng jiào,yí shì jīng rén kū wèi xiū。
1411234567»