古诗词

咏史诗杜邮

胡曾

自古功成祸亦侵,武安冤向杜邮深。zì gǔ gōng chéng huò yì qīn,wǔ ān yuān xiàng dù yóu shēn。
五湖烟月无穷水,何事迁延到陆沈。wǔ hú yān yuè wú qióng shuǐ,hé shì qiān yán dào lù shěn。
胡曾

胡曾

胡曾,唐代诗人。邵阳(今属湖南)人。生卒年、字号不详(约840—?),十分爱好游历。咸通中,举进士不第,滞留长安。咸通十二年(871),路岩为剑南西川节度使,召为掌书记。乾符元年(874),复为剑南西川节度使高骈掌书记。乾符五年,高骈徙荆南节度使,又从赴荆南,后终老故乡。 胡曾的作品>>

猜您喜欢

咏史诗云梦

胡曾

汉祖听谗不可防,伪游韩信果罹殃。hàn zǔ tīng chán bù kě fáng,wěi yóu hán xìn guǒ lí yāng。
十年辛苦平天下,何事生擒入帝乡。shí nián xīn kǔ píng tiān xià,hé shì shēng qín rù dì xiāng。

咏史诗高阳

胡曾

路入高阳感郦生,逢时长揖便论兵。lù rù gāo yáng gǎn lì shēng,féng shí zhǎng yī biàn lùn bīng。
最怜伏轼东游日,下尽齐王七十城。zuì lián fú shì dōng yóu rì,xià jǐn qí wáng qī shí chéng。

咏史诗四皓庙

胡曾

四皓忘机饮碧松,石岩云殿隐高踪。sì hào wàng jī yǐn bì sōng,shí yán yún diàn yǐn gāo zōng。
不知俱出龙楼后,多在商山第几重。bù zhī jù chū lóng lóu hòu,duō zài shāng shān dì jǐ zhòng。

咏史诗霸陵

胡曾

原头日落雪边云,犹放韩卢逐兔群。yuán tóu rì luò xuě biān yún,yóu fàng hán lú zhú tù qún。
况是四方无事日,霸陵谁识旧将军。kuàng shì sì fāng wú shì rì,bà líng shuí shí jiù jiāng jūn。

咏史诗昆明池

胡曾

欲出昆明万里师,汉皇习战此穿池。yù chū kūn míng wàn lǐ shī,hàn huáng xí zhàn cǐ chuān chí。
如何一面图攻取,不念生灵气力疲。rú hé yī miàn tú gōng qǔ,bù niàn shēng líng qì lì pí。

咏史诗回中

胡曾

武皇无路及昆丘,青鸟西沈陇树秋。wǔ huáng wú lù jí kūn qiū,qīng niǎo xī shěn lǒng shù qiū。
欲问生前躬祀日,几烦龙驾到泾州。yù wèn shēng qián gōng sì rì,jǐ fán lóng jià dào jīng zhōu。

咏史诗东门

胡曾

何人知足反田庐,玉管东门饯二疏。hé rén zhī zú fǎn tián lú,yù guǎn dōng mén jiàn èr shū。
岂是不荣天子禄,后贤那使久闲居。qǐ shì bù róng tiān zi lù,hòu xián nà shǐ jiǔ xián jū。

咏史诗射熊馆

胡曾

汉帝荒唐不解忧,大夸田猎废农收。hàn dì huāng táng bù jiě yōu,dà kuā tián liè fèi nóng shōu。
子云徒献长杨赋,肯念高皇沐雨秋。zi yún tú xiàn zhǎng yáng fù,kěn niàn gāo huáng mù yǔ qiū。

咏史诗昆阳

胡曾

师克由来在协和,萧王兵马固无多。shī kè yóu lái zài xié hé,xiāo wáng bīng mǎ gù wú duō。
谁知大敌昆阳败,却笑前朝困楚歌。shuí zhī dà dí kūn yáng bài,què xiào qián cháo kùn chǔ gē。

咏史诗七里滩

胡曾

七里青滩映碧层,九天星象感严陵。qī lǐ qīng tān yìng bì céng,jiǔ tiān xīng xiàng gǎn yán líng。
钓鱼台上无丝竹,不是高人谁解登。diào yú tái shàng wú sī zhú,bù shì gāo rén shuí jiě dēng。

咏史诗颍川

胡曾

古贤高尚不争名,行止由来动杳冥。gǔ xián gāo shàng bù zhēng míng,xíng zhǐ yóu lái dòng yǎo míng。
今日浪为千里客,看花惭上德星亭。jīn rì làng wèi qiān lǐ kè,kàn huā cán shàng dé xīng tíng。

咏史诗江夏

胡曾

黄祖才非长者俦,祢衡珠碎此江头。huáng zǔ cái fēi zhǎng zhě chóu,mí héng zhū suì cǐ jiāng tóu。
今来鹦鹉洲边过,惟有无情碧水流。jīn lái yīng wǔ zhōu biān guò,wéi yǒu wú qíng bì shuǐ liú。

咏史诗官渡

胡曾

本初屈指定中华,官渡相持勒虎牙。běn chū qū zhǐ dìng zhōng huá,guān dù xiāng chí lēi hǔ yá。
若使许攸财用足,山河争得属曹家。ruò shǐ xǔ yōu cái yòng zú,shān hé zhēng dé shǔ cáo jiā。

咏史诗灞岸

胡曾

长安城外白云秋,萧索悲风灞水流。zhǎng ān chéng wài bái yún qiū,xiāo suǒ bēi fēng bà shuǐ liú。
因想汉朝离乱日,仲宣从此向荆州。yīn xiǎng hàn cháo lí luàn rì,zhòng xuān cóng cǐ xiàng jīng zhōu。

咏史诗濡须桥

胡曾

徒向濡须欲受降,英雄才略独无双。tú xiàng rú xū yù shòu jiàng,yīng xióng cái lüè dú wú shuāng。
天心不与金陵便,高步何由得渡江。tiān xīn bù yǔ jīn líng biàn,gāo bù hé yóu dé dù jiāng。
141«45678910