古诗词

忆舍弟

于逖

衰门少兄弟,兄弟唯两人。shuāi mén shǎo xiōng dì,xiōng dì wéi liǎng rén。
饥寒各流浪,感念伤我神。jī hán gè liú làng,gǎn niàn shāng wǒ shén。
夏期秋未来,安知无他因。xià qī qiū wèi lái,ān zhī wú tā yīn。
不怨别天长,但愿见尔身。bù yuàn bié tiān zhǎng,dàn yuàn jiàn ěr shēn。
茫茫天地间,万类各有亲。máng máng tiān dì jiān,wàn lèi gè yǒu qīn。
安知汝与我,乖隔同胡秦。ān zhī rǔ yǔ wǒ,guāi gé tóng hú qín。
何时对形影,愤懑当共陈。hé shí duì xíng yǐng,fèn mèn dāng gòng chén。

于逖

于逖[唐](约公元七四九年前后在世)字、里、生卒年均不详,约唐玄宗天宝中前后在世。生平事迹亦无考。仅知他能诗,李白有诗相赠,亦与元结友善。逖著有传奇集闻奇录及灵应录传世。《太平广记》有灵应传一篇,唐代丛书亦题于逖作。 于逖的作品>>

猜您喜欢

野外行

于逖

老病无乐事,岁秋悲更长。lǎo bìng wú lè shì,suì qiū bēi gèng zhǎng。
穷郊日萧索,生意已苍黄。qióng jiāo rì xiāo suǒ,shēng yì yǐ cāng huáng。
小弟发亦白,两男俱不强。xiǎo dì fā yì bái,liǎng nán jù bù qiáng。
有才且未达,况我非贤良。yǒu cái qiě wèi dá,kuàng wǒ fēi xián liáng。
幸以朽钝姿,野外老风霜。xìng yǐ xiǔ dùn zī,yě wài lǎo fēng shuāng。
寒鸦噪晚景,乔木思故乡。hán yā zào wǎn jǐng,qiáo mù sī gù xiāng。
魏人宅蓬池,结网伫鳣鲂。wèi rén zhái péng chí,jié wǎng zhù zhān fáng。
水清鱼不来,岁暮空彷徨。shuǐ qīng yú bù lái,suì mù kōng páng huáng。