古诗词

韩琮

秋草河兰起阵云,凉州唯向管弦闻。qiū cǎo hé lán qǐ zhèn yún,liáng zhōu wéi xiàng guǎn xián wén。
豺狼毳幕三千帐,貔虎金戈十万军。chái láng cuì mù sān qiān zhàng,pí hǔ jīn gē shí wàn jūn。
候骑北来惊有说,戍楼西望悔为文。hòu qí běi lái jīng yǒu shuō,shù lóu xī wàng huǐ wèi wén。
昭阳亦待平安火,谁握旌旗不见勋。zhāo yáng yì dài píng ān huǒ,shuí wò jīng qí bù jiàn xūn。
韩琮

韩琮

唐人,字成封,一作代封。穆宗长庆四年进士。武宗会昌中,为陈许王茂元节度判官。登朝为司封员外郎。宣宗大中五年,迁户部郎中。擢中书舍人。十二年,出为湖南观察使。军乱,被逐。懿宗咸通中,仕至右散骑常侍。工诗。有集。 韩琮的作品>>

猜您喜欢

韩琮

折柳歌中得翠条,远移金殿种青霄。zhé liǔ gē zhōng dé cuì tiáo,yuǎn yí jīn diàn zhǒng qīng xiāo。
上阳宫女含声送,不忿先归舞细腰。shàng yáng gōng nǚ hán shēng sòng,bù fèn xiān guī wǔ xì yāo。

杨柳枝·词

韩琮

枝斗纤腰叶斗眉,春来无处不如丝。zhī dòu xiān yāo yè dòu méi,chūn lái wú chù bù rú sī。
霸陵原上多离别,少有长条拂地垂。bà líng yuán shàng duō lí bié,shǎo yǒu zhǎng tiáo fú dì chuí。

杂曲歌辞杨柳枝

韩琮

梁苑隋堤事已空,万条犹舞旧春风。liáng yuàn suí dī shì yǐ kōng,wàn tiáo yóu wǔ jiù chūn fēng。
那堪更想千年后,谁见杨花入汉宫。nà kān gèng xiǎng qiān nián hòu,shuí jiàn yáng huā rù hàn gōng。

牡丹

韩琮

残花何处藏,尽在牡丹房。cán huā hé chù cáng,jǐn zài mǔ dān fáng。
嫩蕊包金粉,重葩结绣囊。nèn ruǐ bāo jīn fěn,zhòng pā jié xiù náng。
云凝巫峡梦,帘闭景阳妆。yún níng wū xiá mèng,lián bì jǐng yáng zhuāng。
应恨年华促,迟迟待日长。yīng hèn nián huá cù,chí chí dài rì zhǎng。

兴平县野中得落星石移置县斋

韩琮

的的堕芊苍,茫茫不记年。de de duò qiān cāng,máng máng bù jì nián。
几逢疑虎将,应逐犯牛仙。jǐ féng yí hǔ jiāng,yīng zhú fàn niú xiān。
择地依兰畹,题诗间锦钱。zé dì yī lán wǎn,tí shī jiān jǐn qián。
何时成五色,却上女娲天。hé shí chéng wǔ sè,què shàng nǚ wā tiān。

题商山店

韩琮

商山驿路几经过,未到仙娥见谢娥。shāng shān yì lù jǐ jīng guò,wèi dào xiān é jiàn xiè é。
红锦机头抛皓腕,绿云鬟下送横波。hóng jǐn jī tóu pāo hào wàn,lǜ yún huán xià sòng héng bō。
佯嗔阿母留宾客,暗为王孙换绮罗。yáng chēn ā mǔ liú bīn kè,àn wèi wáng sūn huàn qǐ luó。
碧涧门前一条水,岂知平地有天河。bì jiàn mén qián yī tiáo shuǐ,qǐ zhī píng dì yǒu tiān hé。

韩琮

竞持飘忽意何穷,为盛为衰半不同。jìng chí piāo hū yì hé qióng,wèi shèng wèi shuāi bàn bù tóng。
偃草喜逢新雨后,鸣条愁听晓霜中。yǎn cǎo xǐ féng xīn yǔ hòu,míng tiáo chóu tīng xiǎo shuāng zhōng。
凉飞玉管来秦甸,暗袅花枝入楚宫。liáng fēi yù guǎn lái qín diān,àn niǎo huā zhī rù chǔ gōng。
莫见东风便无定,满帆还有济川功。mò jiàn dōng fēng biàn wú dìng,mǎn fān hái yǒu jì chuān gōng。

韩琮

深惹离情霭落晖,如车如盖早依依。shēn rě lí qíng ǎi luò huī,rú chē rú gài zǎo yī yī。
山头触石应常在,天际从龙自不归。shān tóu chù shí yīng cháng zài,tiān jì cóng lóng zì bù guī。
莫向隙窗笼夜月,好来仙洞湿行衣。mò xiàng xì chuāng lóng yè yuè,hǎo lái xiān dòng shī xíng yī。
春风淡荡无心后,见说襄王梦亦稀。chūn fēng dàn dàng wú xīn hòu,jiàn shuō xiāng wáng mèng yì xī。

韩琮

长随圣泽堕尧天,濯遍幽兰叶叶鲜。zhǎng suí shèng zé duò yáo tiān,zhuó biàn yōu lán yè yè xiān。
才喜轻尘销陌上,已愁新月到阶前。cái xǐ qīng chén xiāo mò shàng,yǐ chóu xīn yuè dào jiē qián。
文腾要地成非久,珠缀秋荷偶得圆。wén téng yào dì chéng fēi jiǔ,zhū zhuì qiū hé ǒu dé yuán。
几处花枝抱离恨,晓风残月正潸然。jǐ chù huā zhī bào lí hèn,xiǎo fēng cán yuè zhèng shān rán。

韩琮

应是行云未拟归,变成春态媚晴晖。yīng shì xíng yún wèi nǐ guī,biàn chéng chūn tài mèi qíng huī。
深如绮色斜分阁,碎似花光散满衣。shēn rú qǐ sè xié fēn gé,suì shì huā guāng sàn mǎn yī。
天际欲销重惨淡,镜中闲照正依稀。tiān jì yù xiāo zhòng cǎn dàn,jìng zhōng xián zhào zhèng yī xī。
晓来何处低临水,无限鸳鸯妒不飞。xiǎo lái hé chù dī lín shuǐ,wú xiàn yuān yāng dù bù fēi。

颍亭

韩琮

颍上新亭瞰一川,几重旧址敞幽关。yǐng shàng xīn tíng kàn yī chuān,jǐ zhòng jiù zhǐ chǎng yōu guān。
寒声北下当轩水,翠影西来扑槛山。hán shēng běi xià dāng xuān shuǐ,cuì yǐng xī lái pū kǎn shān。
远目静随孤鹤去,高情常共白云闲。yuǎn mù jìng suí gū hè qù,gāo qíng cháng gòng bái yún xián。
知君久负巢由志,早晚相忘寂寞间。zhī jūn jiǔ fù cháo yóu zhì,zǎo wǎn xiāng wàng jì mò jiān。

咏马

韩琮

曾经伯乐识长鸣,不似龙行不敢行。céng jīng bó lè shí zhǎng míng,bù shì lóng xíng bù gǎn xíng。
金埒未登嘶若是,盐车犹驾瘦何惊。jīn liè wèi dēng sī ruò shì,yán chē yóu jià shòu hé jīng。
难逢王济知音癖,欲就燕昭买骏名。nán féng wáng jì zhī yīn pǐ,yù jiù yàn zhāo mǎi jùn míng。
早晚飞黄引同皂,碧云天上作鸾鸣。zǎo wǎn fēi huáng yǐn tóng zào,bì yún tiān shàng zuò luán míng。

题圭峰下长孙家林亭

韩琮

赵国林亭二百年,绿苔如毯葛如烟。zhào guó lín tíng èr bǎi nián,lǜ tái rú tǎn gé rú yān。
闲期竹色摇霜看,醉惜松声枕月眠。xián qī zhú sè yáo shuāng kàn,zuì xī sōng shēng zhěn yuè mián。
出树圭峰寒压坐,入篱沙濑碧流天。chū shù guī fēng hán yā zuò,rù lí shā lài bì liú tiān。
明知富贵非身物,莫为金章堕地仙。míng zhī fù guì fēi shēn wù,mò wèi jīn zhāng duò dì xiān。

牡丹

韩琮

桃时杏日不争浓,叶帐阴成始放红。táo shí xìng rì bù zhēng nóng,yè zhàng yīn chéng shǐ fàng hóng。
晓艳远分金掌露,暮香深惹玉堂风。xiǎo yàn yuǎn fēn jīn zhǎng lù,mù xiāng shēn rě yù táng fēng。
名移兰杜千年后,贵擅笙歌百醉中。míng yí lán dù qiān nián hòu,guì shàn shēng gē bǎi zuì zhōng。
如梦如仙忽零落,暮霞何处绿屏空。rú mèng rú xiān hū líng luò,mù xiá hé chù lǜ píng kōng。

韩琮

阴云拂地散丝轻,长得为霖济物名。yīn yún fú dì sàn sī qīng,zhǎng dé wèi lín jì wù míng。
夜浦涨归天堑阔,春风洒入御沟平。yè pǔ zhǎng guī tiān qiàn kuò,chūn fēng sǎ rù yù gōu píng。
轩车几处归频湿,罗绮何人去欲生。xuān chē jǐ chù guī pín shī,luó qǐ hé rén qù yù shēng。
不及流他荷叶上,似珠无数转分明。bù jí liú tā hé yè shàng,shì zhū wú shù zhuǎn fēn míng。
2312