古诗词

个人三十韵

吴融

袅袅复盈盈,何年坠玉京。niǎo niǎo fù yíng yíng,hé nián zhuì yù jīng。
见人还道姓,羞客不称名。jiàn rén hái dào xìng,xiū kè bù chēng míng。
故事谙金谷,新居近石城。gù shì ān jīn gǔ,xīn jū jìn shí chéng。
脸横秋水溢,眉拂远山晴。liǎn héng qiū shuǐ yì,méi fú yuǎn shān qíng。
粉薄涂云母,簪寒篸水晶。fěn báo tú yún mǔ,zān hán cǎn shuǐ jīng。
催来两桨送,怕起五丝萦。cuī lái liǎng jiǎng sòng,pà qǐ wǔ sī yíng。
髻学盘桓绾,床依宛转成。jì xué pán huán wǎn,chuáng yī wǎn zhuǎn chéng。
博山凝雾重,油壁隐车轻。bó shān níng wù zhòng,yóu bì yǐn chē qīng。
额点梅花样,心通棘刺情。é diǎn méi huā yàng,xīn tōng jí cì qíng。
搔头邀顾遇,约指到平生。sāo tóu yāo gù yù,yuē zhǐ dào píng shēng。
鱼网徐徐襞,螺卮浅浅倾。yú wǎng xú xú bì,luó zhī qiǎn qiǎn qīng。
芙蓉褥已展,豆蔻水休更。fú róng rù yǐ zhǎn,dòu kòu shuǐ xiū gèng。
赵女怜胶腻,丁娘爱烛明。zhào nǚ lián jiāo nì,dīng niáng ài zhú míng。
炷香龙荐脑,辟魇虎输精。zhù xiāng lóng jiàn nǎo,pì yǎn hǔ shū jīng。
管咽参差韵,弦嘈倰僜声。guǎn yàn cān chà yùn,xián cáo lèng chēng shēng。
花残春寂寂,月落漏丁丁。huā cán chūn jì jì,yuè luò lòu dīng dīng。
柳絮联章敏,椒花属思清。liǔ xù lián zhāng mǐn,jiāo huā shǔ sī qīng。
剪罗成彩字,销蜡脱珠缨。jiǎn luó chéng cǎi zì,xiāo là tuō zhū yīng。
邂逅当投佩,难难莫拊楹。xiè hòu dāng tóu pèi,nán nán mò fǔ yíng。
熨来身热定,舐得面痕平。yùn lái shēn rè dìng,shì dé miàn hén píng。
匣镜金螭怒,帘旌绣兽狞。xiá jìng jīn chī nù,lián jīng xiù shòu níng。
颈长堪鹤并,腰细任蜂争。jǐng zhǎng kān hè bìng,yāo xì rèn fēng zhēng。
滴泪泉饶竭,论心石未贞。dī lèi quán ráo jié,lùn xīn shí wèi zhēn。
必双成凤去,岂独化蝉鸣。bì shuāng chéng fèng qù,qǐ dú huà chán míng。
书远肠空断,楼高胆易惊。shū yuǎn cháng kōng duàn,lóu gāo dǎn yì jīng。
数钱红带结,斗草茜裙盛。shù qián hóng dài jié,dòu cǎo qiàn qún shèng。
袂柳阑干小,侵波略彴横。mèi liǔ lán gàn xiǎo,qīn bō lüè zhuó héng。
夜愁遥寄雁,晓梦半和莺。yè chóu yáo jì yàn,xiǎo mèng bàn hé yīng。
翼只思鹣比,根长羡藕并。yì zhǐ sī jiān bǐ,gēn zhǎng xiàn ǒu bìng。
可怜衣带缓,休赋重行行。kě lián yī dài huǎn,xiū fù zhòng xíng xíng。
吴融

吴融

吴融,唐代诗人。字子华,越州山阴(今浙江绍兴)人。吴融生于唐宣宗大中四年(850),卒于唐昭宗天复三年(903),享年五十四岁。他生当晚唐后期,一个较前期更为混乱、矛盾、黑暗的时代,他死后三年,曾经盛极一时的大唐帝国也就走入历史了,因此,吴融可以说是整个大唐帝国走向灭亡的见证者之一。 吴融的作品>>

猜您喜欢

南迁途中作七首登七盘岭二首

吴融

才非贾傅亦迁官,五月驱羸上七盘。cái fēi jiǎ fù yì qiān guān,wǔ yuè qū léi shàng qī pán。
从此自知身计定,不能回首望长安。cóng cǐ zì zhī shēn jì dìng,bù néng huí shǒu wàng zhǎng ān。

南迁途中作七首登七盘岭二首

吴融

七盘岭上一长号,将谓青天鉴郁陶。qī pán lǐng shàng yī zhǎng hào,jiāng wèi qīng tiān jiàn yù táo。
近日青天都不鉴,七盘应是未高高。jìn rì qīng tiān dōu bù jiàn,qī pán yīng shì wèi gāo gāo。

南迁途中作七首渡汉江初尝鳊鱼有作

吴融

啸父知机先忆鱼,季鹰无事已思鲈。xiào fù zhī jī xiān yì yú,jì yīng wú shì yǐ sī lú。
自惭初识查头味,正是栖栖哭阮涂。zì cán chū shí chá tóu wèi,zhèng shì qī qī kū ruǎn tú。

南迁途中作七首溪翁

吴融

饭稻羹菰晓复昏,碧滩声里长诸孙。fàn dào gēng gū xiǎo fù hūn,bì tān shēng lǐ zhǎng zhū sūn。
应嗟独上涔阳客,排比椒浆奠楚魂。yīng jiē dú shàng cén yáng kè,pái bǐ jiāo jiāng diàn chǔ hún。

南迁途中作七首寄友人

吴融

惊魂往往坐疑飘,便好为文慰寂寥。jīng hún wǎng wǎng zuò yí piāo,biàn hǎo wèi wén wèi jì liáo。
若待清湘葬鱼了,纵然招得不堪招。ruò dài qīng xiāng zàng yú le,zòng rán zhāo dé bù kān zhāo。

南迁途中作七首涂中偶怀

吴融

无路能酬国士恩,短亭寂寂到黄昏。wú lù néng chóu guó shì ēn,duǎn tíng jì jì dào huáng hūn。
回肠一寸危如线,赖得商山未有猿。huí cháng yī cùn wēi rú xiàn,lài dé shāng shān wèi yǒu yuán。

南迁途中作七首访贯休上人

吴融

休公为我设兰汤,方便教人学洗肠。xiū gōng wèi wǒ shè lán tāng,fāng biàn jiào rén xué xǐ cháng。
自觉尘缨顿潇洒,南行不复问沧浪。zì jué chén yīng dùn xiāo sǎ,nán xíng bù fù wèn cāng làng。

鸳鸯

吴融

翠翘红颈覆金衣,滩上双双去又归。cuì qiào hóng jǐng fù jīn yī,tān shàng shuāng shuāng qù yòu guī。
长短死生无两处,可怜黄鹄爱分飞。zhǎng duǎn sǐ shēng wú liǎng chù,kě lián huáng gǔ ài fēn fēi。

酬僧

吴融

玉堂全不限常朝,卧待重城宿雾销。yù táng quán bù xiàn cháng cháo,wò dài zhòng chéng sù wù xiāo。
翻忆故山深雪里,满炉枯柏带烟烧。fān yì gù shān shēn xuě lǐ,mǎn lú kū bǎi dài yān shāo。

买带花樱桃

吴融

粉红轻浅靓妆新,和露和烟别近邻。fěn hóng qīng qiǎn jìng zhuāng xīn,hé lù hé yān bié jìn lín。
万一有情应有恨,一年荣落两家春。wàn yī yǒu qíng yīng yǒu hèn,yī nián róng luò liǎng jiā chūn。

海棠二首

吴融

太尉园林两树春,年年奔走探花人。tài wèi yuán lín liǎng shù chūn,nián nián bēn zǒu tàn huā rén。
今来独倚荆山看,回首长安落战尘。jīn lái dú yǐ jīng shān kàn,huí shǒu zhǎng ān luò zhàn chén。

海棠二首

吴融

云绽霞铺锦水头,占春颜色最风流。yún zhàn xiá pù jǐn shuǐ tóu,zhàn chūn yán sè zuì fēng liú。
若教更近天街种,马上多逢醉五侯。ruò jiào gèng jìn tiān jiē zhǒng,mǎ shàng duō féng zuì wǔ hóu。

送僧上峡归东蜀

吴融

巴字江流一棹回,紫袈裟是禁中裁。bā zì jiāng liú yī zhào huí,zǐ jiā shā shì jìn zhōng cái。
如从十二峰前过,莫赋佳人殊未来。rú cóng shí èr fēng qián guò,mò fù jiā rén shū wèi lái。

秋色

吴融

染不成乾画未销,霏霏拂拂又迢迢。rǎn bù chéng qián huà wèi xiāo,fēi fēi fú fú yòu tiáo tiáo。
曾从建业城边路,蔓草寒烟锁六朝。céng cóng jiàn yè chéng biān lù,màn cǎo hán yān suǒ liù cháo。

自讽

吴融

本是沧洲把钓人,无端三署接清尘。běn shì cāng zhōu bǎ diào rén,wú duān sān shǔ jiē qīng chén。
从来不解长流涕,也渡湘漓作逐臣。cóng lái bù jiě zhǎng liú tì,yě dù xiāng lí zuò zhú chén。