古诗词

江南行

许昼

江南萧洒地,本自与君宜。jiāng nán xiāo sǎ dì,běn zì yǔ jūn yí。
固节还同我,虚心欲待谁。gù jié hái tóng wǒ,xū xīn yù dài shuí。
涧泉傍借响,山木共含滋。jiàn quán bàng jiè xiǎng,shān mù gòng hán zī。
粉腻虫难篆,丛疏鸟易窥。fěn nì chóng nán zhuàn,cóng shū niǎo yì kuī。
尽应逢野渡,中忽见村祠。jǐn yīng féng yě dù,zhōng hū jiàn cūn cí。
叶扫秋空静,根横古堑危。yè sǎo qiū kōng jìng,gēn héng gǔ qiàn wēi。
影迷寒霭里,声出夜风时。yǐng mí hán ǎi lǐ,shēng chū yè fēng shí。
客棹深深过,人家远远移。kè zhào shēn shēn guò,rén jiā yuǎn yuǎn yí。
游边曾结念,到此数题诗。yóu biān céng jié niàn,dào cǐ shù tí shī。
莫恨成龙晚,成龙会有期。mò hèn chéng lóng wǎn,chéng lóng huì yǒu qī。

许昼

生卒年不详。睢阳(今河南商丘南)人。性躁急,与吴融、独孤损为知己。昭宗天复四年(904)登进士第。与朱全忠子号大卿郎君者友善,尝饮于朱全忠洛阳私第,醉后失态,全忠怒欲械之。大卿窃知,先遣人告知,遂逃奔河北。后不知所终。事迹见《唐摭言》卷三与卷一一、《唐诗纪事》卷六七。昼工诗,尤擅五言。《全唐诗》存诗2首。 许昼的作品>>

猜您喜欢

中秋月

许昼

应是蟾宫别有情,每逢秋半倍澄清。yīng shì chán gōng bié yǒu qíng,měi féng qiū bàn bèi chéng qīng。
清光不向此中见,白发争教何处生?qīng guāng bù xiàng cǐ zhōng jiàn,bái fā zhēng jiào hé chù shēng?
闲地占将真可惜,幽窗分得始为明。xián dì zhàn jiāng zhēn kě xī,yōu chuāng fēn dé shǐ wèi míng。
殷勤好长来年桂,莫遣平人道不平。yīn qín hǎo zhǎng lái nián guì,mò qiǎn píng rén dào bù píng。