古诗词

和崔侍御日用游开化寺阁

吴少微

左宪多才雄,故人尤鸷鹗。zuǒ xiàn duō cái xióng,gù rén yóu zhì è。
护赠单于使,休轺太原郭。hù zèng dān yú shǐ,xiū yáo tài yuán guō。
馆次厌烦歊,清怀寻寂寞。guǎn cì yàn fán xiāo,qīng huái xún jì mò。
西缘十里馀,北上开化阁。xī yuán shí lǐ yú,běi shàng kāi huà gé。
初入云树间,冥蒙未昭廓。chū rù yún shù jiān,míng méng wèi zhāo kuò。
渐出栏榥外,万里秋景焯。jiàn chū lán huàng wài,wàn lǐ qiū jǐng chāo。
岁晏风落山,天寒水归壑。suì yàn fēng luò shān,tiān hán shuǐ guī hè。
览物颂幽景,三乘动玄钥。lǎn wù sòng yōu jǐng,sān chéng dòng xuán yào。
但敷利解言,永用忘昏著。dàn fū lì jiě yán,yǒng yòng wàng hūn zhù。
吴少微

吴少微

唐新安人。进士及第。武则天长安中为晋阳尉。韦嗣立荐为右台监察御史。与富嘉谟友善,病中闻嘉谟死,甚悲恸,寻卒。长于诗文,与嘉谟属词皆以经典为本,时称吴富体或富吴体。有集。 吴少微的作品>>

猜您喜欢

哭富嘉谟

吴少微

吾友适不死,于戏社稷臣。wú yǒu shì bù sǐ,yú xì shè jì chén。
直禄非造利,长怀大庇人。zhí lù fēi zào lì,zhǎng huái dà bì rén。
乃通承明籍,遘此敦牂春。nǎi tōng chéng míng jí,gòu cǐ dūn zāng chūn。
药厉其可畏,皇穹故匪仁。yào lì qí kě wèi,huáng qióng gù fěi rén。
畴昔与夫子,孰云异天伦。chóu xī yǔ fū zi,shú yún yì tiān lún。
同病一相失,茫茫不重陈。tóng bìng yī xiāng shī,máng máng bù zhòng chén。
子之文章在,其殆尼父新。zi zhī wén zhāng zài,qí dài ní fù xīn。
鼓兴斡河岳,贞词毒鬼神。gǔ xīng wò hé yuè,zhēn cí dú guǐ shén。
可悲不可朽,车輤没荒榛。kě bēi bù kě xiǔ,chē qiàn méi huāng zhēn。
圣主贤为宝,吁兹大国贫。shèng zhǔ xián wèi bǎo,xū zī dà guó pín。

古意

吴少微

洛阳芳树向春开,洛阳女儿平旦来。luò yáng fāng shù xiàng chūn kāi,luò yáng nǚ ér píng dàn lái。
流车走马纷相催,折芳瑶华向曲台。liú chē zǒu mǎ fēn xiāng cuī,zhé fāng yáo huá xiàng qū tái。
曲台自有千万行,重花累叶间垂杨。qū tái zì yǒu qiān wàn xíng,zhòng huā lèi yè jiān chuí yáng。
北林朝日境明光,南国微风苏合香。běi lín cháo rì jìng míng guāng,nán guó wēi fēng sū hé xiāng。
可怜窈窕女,不作邯郸娼。kě lián yǎo tiǎo nǚ,bù zuò hán dān chāng。
妙舞轻回拂长袖,高歌浩唱发清商。miào wǔ qīng huí fú zhǎng xiù,gāo gē hào chàng fā qīng shāng。
歌终舞罢欢无极,乐往悲来长叹息。gē zhōng wǔ bà huān wú jí,lè wǎng bēi lái zhǎng tàn xī。
阳春白日不少留,红荣碧树无颜色。yáng chūn bái rì bù shǎo liú,hóng róng bì shù wú yán sè。
碧树风花先春度,珠帘粉泽无人顾。bì shù fēng huā xiān chūn dù,zhū lián fěn zé wú rén gù。
如何年少忽迟暮,坐见明月与白露。rú hé nián shǎo hū chí mù,zuò jiàn míng yuè yǔ bái lù。
明月白露夜已寒,香衣锦带空珊珊。míng yuè bái lù yè yǐ hán,xiāng yī jǐn dài kōng shān shān。
今日阳春一妙曲,凤皇楼上与君弹。jīn rì yáng chūn yī miào qū,fèng huáng lóu shàng yǔ jūn dàn。

相和歌辞怨歌行

吴少微

城南有怨妇,含怨倚兰丛。chéng nán yǒu yuàn fù,hán yuàn yǐ lán cóng。
自谓二八时,歌舞入汉宫。zì wèi èr bā shí,gē wǔ rù hàn gōng。
皇恩弄幸玉堂中。huáng ēn nòng xìng yù táng zhōng。
绿陌黄花催夜酒,锦衣罗袂逐春风。lǜ mò huáng huā cuī yè jiǔ,jǐn yī luó mèi zhú chūn fēng。
建章西宫焕若神,燕赵美女二千人。jiàn zhāng xī gōng huàn ruò shén,yàn zhào měi nǚ èr qiān rén。
君王厌德不忘新,况群艳冶纷来陈。jūn wáng yàn dé bù wàng xīn,kuàng qún yàn yě fēn lái chén。
是时别君不再见,三十三春长信殿。shì shí bié jūn bù zài jiàn,sān shí sān chūn zhǎng xìn diàn。
长信重门昼掩关,清房晓帐幽且闲。zhǎng xìn zhòng mén zhòu yǎn guān,qīng fáng xiǎo zhàng yōu qiě xián。
绮窗虫网氛尘色,文轩莺对桃李颜。qǐ chuāng chóng wǎng fēn chén sè,wén xuān yīng duì táo lǐ yán。
天王贵宫不贮老,浩然泪陨今来还。tiān wáng guì gōng bù zhù lǎo,hào rán lèi yǔn jīn lái hái。
自怜转晚暮,试逐佳游芳草路。zì lián zhuǎn wǎn mù,shì zhú jiā yóu fāng cǎo lù。
小腰丽女夺人奇,金鞍少年曾不顾。xiǎo yāo lì nǚ duó rén qí,jīn ān shǎo nián céng bù gù。
归来谁为夫。guī lái shuí wèi fū。
请谢西家妇,莫辞先醉解罗襦。qǐng xiè xī jiā fù,mò cí xiān zuì jiě luó rú。

相和歌辞长门怨

吴少微

月出映曾城,孤圜上太清。yuè chū yìng céng chéng,gū huán shàng tài qīng。
君王春爱歇,枕席凉风生。jūn wáng chūn ài xiē,zhěn xí liáng fēng shēng。
怨咽不能寝,踟蹰步前楹。yuàn yàn bù néng qǐn,chí chú bù qián yíng。
空阶白露色,百草寒虫鸣。kōng jiē bái lù sè,bǎi cǎo hán chóng míng。
念昔金房里,犹嫌玉座轻。niàn xī jīn fáng lǐ,yóu xián yù zuò qīng。
如何娇所误,长夜泣恩情。rú hé jiāo suǒ wù,zhǎng yè qì ēn qíng。