古诗词

古宴曲

于濆

雉扇合蓬莱,朝车回紫陌。zhì shàn hé péng lái,cháo chē huí zǐ mò。
重门集嘶马,言宴金张宅。zhòng mén jí sī mǎ,yán yàn jīn zhāng zhái。
燕娥奉卮酒,低鬟若无力。yàn é fèng zhī jiǔ,dī huán ruò wú lì。
十户手胼胝,凤凰钗一只。shí hù shǒu pián zhī,fèng huáng chāi yī zhǐ。
高楼齐下视,日照罗衣色。gāo lóu qí xià shì,rì zhào luó yī sè。
笑指负薪人,不信生中国。xiào zhǐ fù xīn rén,bù xìn shēng zhōng guó。

于濆

唐京兆长安人,字子漪。武宗时始就试,曾游边塞。懿宗咸通二年登进士第,官终泗州判官。工诗,尤长于古风,颇有针砭时弊之作。 于濆的作品>>

猜您喜欢

恨从军

于濆

不嫁白衫儿,爱君新紫衣。bù jià bái shān ér,ài jūn xīn zǐ yī。
早知遽相别,何用假光辉。zǎo zhī jù xiāng bié,hé yòng jiǎ guāng huī。
已闻都万骑,又道出重围。yǐ wén dōu wàn qí,yòu dào chū zhòng wéi。
一轴金装字,致君终不归。yī zhóu jīn zhuāng zì,zhì jūn zhōng bù guī。

青楼曲

于濆

青楼临大道,一上一回老。qīng lóu lín dà dào,yī shàng yī huí lǎo。
所思终不来,极目伤春草。suǒ sī zhōng bù lái,jí mù shāng chūn cǎo。

塞下曲

于濆

紫塞晓屯兵,黄沙披甲卧。zǐ sāi xiǎo tún bīng,huáng shā pī jiǎ wò。
战鼓声未齐,乌鸢已相贺。zhàn gǔ shēng wèi qí,wū yuān yǐ xiāng hè。
燕然山上云,半是离乡魂。yàn rán shān shàng yún,bàn shì lí xiāng hún。
卫霍待富贵,岂能无乾坤。wèi huò dài fù guì,qǐ néng wú qián kūn。

山村晓思

于濆

开门省禾黍,邻翁水头住。kāi mén shěng hé shǔ,lín wēng shuǐ tóu zhù。
今朝南涧波,昨夜西川雨。jīn cháo nán jiàn bō,zuó yè xī chuān yǔ。
牧童披短蓑,腰笛期烟渚。mù tóng pī duǎn suō,yāo dí qī yān zhǔ。
不问水边人,骑牛傍山去。bù wèn shuǐ biān rén,qí niú bàng shān qù。

马嵬驿

于濆

常经马嵬驿,见说坡前客。cháng jīng mǎ wéi yì,jiàn shuō pō qián kè。
一从屠贵妃,生女愁倾国。yī cóng tú guì fēi,shēng nǚ chóu qīng guó。
是日芙蓉花,不如秋草色。shì rì fú róng huā,bù rú qiū cǎo sè。
当时嫁匹夫,不妨得头白。dāng shí jià pǐ fū,bù fáng dé tóu bái。

苦辛

于濆

垄上扶犁儿,手种腹长饥。lǒng shàng fú lí ér,shǒu zhǒng fù zhǎng jī。
窗下抛梭女,手织身无衣。chuāng xià pāo suō nǚ,shǒu zhī shēn wú yī。
我愿燕赵姝,化为嫫母姿。wǒ yuàn yàn zhào shū,huà wèi mó mǔ zī。
一笑不值钱,自然家国肥。yī xiào bù zhí qián,zì rán jiā guó féi。

野蚕

于濆

野蚕食青桑,吐丝亦成茧。yě cán shí qīng sāng,tǔ sī yì chéng jiǎn。
无功及生人,何异偷饱暖。wú gōng jí shēng rén,hé yì tōu bǎo nuǎn。
我愿均尔丝,化为寒者衣。wǒ yuàn jūn ěr sī,huà wèi hán zhě yī。

秦原览古

于濆

耕者戮力地,龙虎曾角逐。gēng zhě lù lì dì,lóng hǔ céng jiǎo zhú。
火德道将亨,夜逢蛇母哭。huǒ dé dào jiāng hēng,yè féng shé mǔ kū。
昔日望夷宫,是处寻桑谷。xī rì wàng yí gōng,shì chù xún sāng gǔ。
汉祖竟为龙,赵高徒指鹿。hàn zǔ jìng wèi lóng,zhào gāo tú zhǐ lù。
当时行路人,已合伤心目。dāng shí xíng lù rén,yǐ hé shāng xīn mù。
汉祚又千年,秦原草还绿。hàn zuò yòu qiān nián,qín yuán cǎo hái lǜ。

南越谣

于濆

迢迢东南天,巨浸无津壖。tiáo tiáo dōng nán tiān,jù jìn wú jīn ruán。
雄风卷昏雾,干戈满楼船。xióng fēng juǎn hūn wù,gàn gē mǎn lóu chuán。
此时尉佗心,儿童待幽燕。cǐ shí wèi tuó xīn,ér tóng dài yōu yàn。
三寸陆贾舌,万里汉山川。sān cùn lù jiǎ shé,wàn lǐ hàn shān chuān。
若令交趾货,尽生虞芮田。ruò lìng jiāo zhǐ huò,jǐn shēng yú ruì tián。
天意苟如此,遐人谁肯怜。tiān yì gǒu rú cǐ,xiá rén shuí kěn lián。

述己叹

于濆

不长不成人,及长老逼身。bù zhǎng bù chéng rén,jí zhǎng lǎo bī shēn。
履善本求乐,及善尤苦辛。lǚ shàn běn qiú lè,jí shàn yóu kǔ xīn。
如何幽并儿,一箭取功勋。rú hé yōu bìng ér,yī jiàn qǔ gōng xūn。

辽阳行

于濆

辽阳在何处,妾欲随君去。liáo yáng zài hé chù,qiè yù suí jūn qù。
义合齐死生,本不夸机杼。yì hé qí sǐ shēng,běn bù kuā jī zhù。
谁能守空闺,虚问辽阳路。shuí néng shǒu kōng guī,xū wèn liáo yáng lù。

旅馆秋思

于濆

旅馆坐孤寂,出门成苦吟。lǚ guǎn zuò gū jì,chū mén chéng kǔ yín。
何事觉归晚,黄花秋意深。hé shì jué guī wǎn,huáng huā qiū yì shēn。
寒蝶恋衰草,轸我离乡心。hán dié liàn shuāi cǎo,zhěn wǒ lí xiāng xīn。
更见庭前树,南枝巢宿禽。gèng jiàn tíng qián shù,nán zhī cháo sù qín。

长城

于濆

秦皇岂无德,蒙氏非不武。qín huáng qǐ wú dé,méng shì fēi bù wǔ。
岂将版筑功,万里遮胡虏。qǐ jiāng bǎn zhù gōng,wàn lǐ zhē hú lǔ。
团沙世所难,作垒明知苦。tuán shā shì suǒ nán,zuò lěi míng zhī kǔ。
死者倍堪伤,僵尸犹抱杵。sǐ zhě bèi kān shāng,jiāng shī yóu bào chǔ。
十年居上郡,四海谁为主。shí nián jū shàng jùn,sì hǎi shuí wèi zhǔ。
纵使骨为尘,冤名不入土。zòng shǐ gǔ wèi chén,yuān míng bù rù tǔ。

田翁叹

于濆

手植千树桑,文杏作中梁。shǒu zhí qiān shù sāng,wén xìng zuò zhōng liáng。
频年徭役重,尽属富家郎。pín nián yáo yì zhòng,jǐn shǔ fù jiā láng。
富家田业广,用此买金章。fù jiā tián yè guǎng,yòng cǐ mǎi jīn zhāng。
昨日门前过,轩车满垂杨。zuó rì mén qián guò,xuān chē mǎn chuí yáng。
归来说向家,儿孙竟咨嗟。guī lái shuō xiàng jiā,ér sūn jìng zī jiē。
不见千树桑,一浦芙蓉花。bù jiàn qiān shù sāng,yī pǔ fú róng huā。

沙场夜

于濆

城上更声发,城下杵声歇。chéng shàng gèng shēng fā,chéng xià chǔ shēng xiē。
征人烧断蓬,对泣沙中月。zhēng rén shāo duàn péng,duì qì shā zhōng yuè。
耕牛朝挽甲,战马夜衔铁。gēng niú cháo wǎn jiǎ,zhàn mǎ yè xián tiě。
士卒浣戎衣,交河水为血。shì zú huàn róng yī,jiāo hé shuǐ wèi xuè。
轻裘两都客,洞房愁宿别。qīng qiú liǎng dōu kè,dòng fáng chóu sù bié。
何况远辞家,生死犹未决。hé kuàng yuǎn cí jiā,shēng sǐ yóu wèi jué。
2612