古诗词

履春冰

舒元舆

投迹清冰上,凝光动早春。tóu jì qīng bīng shàng,níng guāng dòng zǎo chūn。
兢兢愁陷履,步步怯移身。jīng jīng chóu xiàn lǚ,bù bù qiè yí shēn。
鸟照微生水,狐听或过人。niǎo zhào wēi shēng shuǐ,hú tīng huò guò rén。
细迁形外影,轻蹑镜中轮。xì qiān xíng wài yǐng,qīng niè jìng zhōng lún。
咫尺忧偏远,危疑惧已频。zhǐ chǐ yōu piān yuǎn,wēi yí jù yǐ pín。
愿坚容足分,莫使独惊神。yuàn jiān róng zú fēn,mò shǐ dú jīng shén。
舒元舆

舒元舆

舒元舆(791-835)字升远。婺州东阳上卢泉塘北人(又说浙江婺州兰溪垷坦人),其先祖曾任东阳郡守,祖父舒缜,授兰溪医学学训导、学正父敬之,母薛氏,其为长子。唐代大臣、诗人,唐元和八年(813)进士,初仕即以干练知名。曾任刑、兵两部侍郎,唐文宗时期两位宰相之一(兰溪历史上第一位官至宰相的人),另一宰相为李训,擅长写文章,有著作《舒元舆集》等,有作品被收录于《全唐诗》。舒元舆曾作《牡丹赋》,时人认为写得好。后来唐文宗赏牡丹时,吟诵其中词句,为舒元舆落泪哀悼。 舒元舆的作品>>

猜您喜欢

献李观察

舒元舆

湘江舞罢忽成悲,便脱蛮靴出绛帷。xiāng jiāng wǔ bà hū chéng bēi,biàn tuō mán xuē chū jiàng wéi。
谁是蔡邕琴酒客,魏公怀旧嫁文姬。shuí shì cài yōng qín jiǔ kè,wèi gōng huái jiù jià wén jī。

八月五日中部官舍读唐历天宝已来追怆故事

舒元舆

将寻国朝事,静读柳芳历。jiāng xún guó cháo shì,jìng dú liǔ fāng lì。
八月日之五,开卷忽感激。bā yuè rì zhī wǔ,kāi juǎn hū gǎn jī。
正当天宝末,抚事坐追惜。zhèng dāng tiān bǎo mò,fǔ shì zuò zhuī xī。
仰思圣明帝,贻祸在肘腋。yǎng sī shèng míng dì,yí huò zài zhǒu yè。
杨李盗吏权,贪残日狼籍。yáng lǐ dào lì quán,tān cán rì láng jí。
燕戎伺其便,百万奋长戟。yàn róng cì qí biàn,bǎi wàn fèn zhǎng jǐ。
两河连烟尘,二京成瓦砾。liǎng hé lián yān chén,èr jīng chéng wǎ lì。
生人死欲尽,揳业犹不息。shēng rén sǐ yù jǐn,xiē yè yóu bù xī。
肃宗传宝图,寇难连年击。sù zōng chuán bǎo tú,kòu nán lián nián jī。
天地方开泰,铸鼎成继述。tiān dì fāng kāi tài,zhù dǐng chéng jì shù。
万国哭龙衮,悲思动蛮貊。wàn guó kū lóng gǔn,bēi sī dòng mán mò。
自此千秋节,不复动金石。zì cǐ qiān qiū jié,bù fù dòng jīn shí。
悲风扬霜天,穗帷冷尘席。bēi fēng yáng shuāng tiān,suì wéi lěng chén xí。
零落太平老,东西乱离客。líng luò tài píng lǎo,dōng xī luàn lí kè。
往往为余言,呜咽泪双滴。wǎng wǎng wèi yú yán,wū yàn lèi shuāng dī。
况当近塞地,哀吹起边笛。kuàng dāng jìn sāi dì,āi chuī qǐ biān dí。
抚几观陈文,使我心不怿。fǔ jǐ guān chén wén,shǐ wǒ xīn bù yì。
花萼笑繁华,温泉树容碧。huā è xiào fán huá,wēn quán shù róng bì。
霓裳烟云尽,梨园风雨隔。ní shang yān yún jǐn,lí yuán fēng yǔ gé。
露囊与金镜,东逝惊波溺。lù náng yǔ jīn jìng,dōng shì jīng bō nì。
昔闻欢娱事,今日成惨戚。xī wén huān yú shì,jīn rì chéng cǎn qī。
神仙不可求,剑玺苔文积。shén xiān bù kě qiú,jiàn xǐ tái wén jī。
万古长恨端,萧萧泰陵陌。wàn gǔ zhǎng hèn duān,xiāo xiāo tài líng mò。

坊州按狱

舒元舆

中部接戎塞,顽山四周遭。zhōng bù jiē róng sāi,wán shān sì zhōu zāo。
风冷木长瘦,石硗人亦劳。fēng lěng mù zhǎng shòu,shí qiāo rén yì láo。
牧守苟怀仁,痒之时为搔。mù shǒu gǒu huái rén,yǎng zhī shí wèi sāo。
其爱如赤子,始得无啼号。qí ài rú chì zi,shǐ dé wú tí hào。
奈何贪狼心,润屋沈脂膏。nài hé tān láng xīn,rùn wū shěn zhī gāo。
攫搏如猛虎,吞噬若狂獒。jué bó rú měng hǔ,tūn shì ruò kuáng áo。
山秃逾高采,水穷益深捞。shān tū yú gāo cǎi,shuǐ qióng yì shēn lāo。
龟鱼即绝迹,鹿兔无遗毛。guī yú jí jué jì,lù tù wú yí máo。
氓苦税外缗,吏忧笑中刀。máng kǔ shuì wài mín,lì yōu xiào zhōng dāo。
大君明四目,烛之洞秋毫。dà jūn míng sì mù,zhú zhī dòng qiū háo。
眷兹一州命,虑齐坠波涛。juàn zī yī zhōu mìng,lǜ qí zhuì bō tāo。
临轩诏小臣,汝往穷贪饕。lín xuān zhào xiǎo chén,rǔ wǎng qióng tān tāo。
分明举公法,为我缓穷骚。fēn míng jǔ gōng fǎ,wèi wǒ huǎn qióng sāo。
小臣诚小心,奉命如煎熬。xiǎo chén chéng xiǎo xīn,fèng mìng rú jiān áo。
饮冰不待夕,驱马凌晨皋。yǐn bīng bù dài xī,qū mǎ líng chén gāo。
及此督簿书,游词出狴牢。jí cǐ dū bù shū,yóu cí chū bì láo。
门墙见狼狈,案牍闻腥臊。mén qiáng jiàn láng bèi,àn dú wén xīng sāo。
探情与之言,变态如奸猱。tàn qíng yǔ zhī yán,biàn tài rú jiān náo。
真非既巧饰,伪意乃深韬。zhēn fēi jì qiǎo shì,wěi yì nǎi shēn tāo。
去恶犹农夫,稂莠须耘耨。qù è yóu nóng fū,láng yǒu xū yún nòu。
恢恢布疏网,罪者何由逃。huī huī bù shū wǎng,zuì zhě hé yóu táo。
自顾孱钝姿,利器非能操。zì gù càn dùn zī,lì qì fēi néng cāo。
六旬始归奏,霜落秋原蒿。liù xún shǐ guī zòu,shuāng luò qiū yuán hāo。
寄谢守土臣,努力清郡曹。jì xiè shǒu tǔ chén,nǔ lì qīng jùn cáo。
须知听甚卑,勿谓天之高。xū zhī tīng shén bēi,wù wèi tiān zhī gāo。

桥山怀古

舒元舆

轩辕厌代千万秋,渌波浩荡东南流。xuān yuán yàn dài qiān wàn qiū,lù bō hào dàng dōng nán liú。
今来古往无不死,独有天地长悠悠。jīn lái gǔ wǎng wú bù sǐ,dú yǒu tiān dì zhǎng yōu yōu。
我乘驿骑到中部,古闻此地为渠搜。wǒ chéng yì qí dào zhōng bù,gǔ wén cǐ dì wèi qú sōu。
桥山突兀在其左,荒榛交锁寒风愁。qiáo shān tū wù zài qí zuǒ,huāng zhēn jiāo suǒ hán fēng chóu。
神仙天下亦如此,况我戚促同蜉蝣。shén xiān tiān xià yì rú cǐ,kuàng wǒ qī cù tóng fú yóu。
谁言衣冠葬其下,不见弓剑何人收。shuí yán yī guān zàng qí xià,bù jiàn gōng jiàn hé rén shōu。
哀喧叫笑牧童戏,阴天月落狐狸游。āi xuān jiào xiào mù tóng xì,yīn tiān yuè luò hú lí yóu。
却思皇坟立人极,车轮马迹无不周。què sī huáng fén lì rén jí,chē lún mǎ jì wú bù zhōu。
洞庭张乐降玄鹤,涿鹿大战摧蚩尤。dòng tíng zhāng lè jiàng xuán hè,zhuō lù dà zhàn cuī chī yóu。
知勇神天不自大,风后力牧输长筹。zhī yǒng shén tiān bù zì dà,fēng hòu lì mù shū zhǎng chóu。
襄城迷路问童子,帝乡归去无人留。xiāng chéng mí lù wèn tóng zi,dì xiāng guī qù wú rén liú。
崆峒求道失遗迹,荆山铸鼎馀荒丘。kōng dòng qiú dào shī yí jì,jīng shān zhù dǐng yú huāng qiū。
君不见黄龙飞去山下路,断髯成草风飕飕。jūn bù jiàn huáng lóng fēi qù shān xià lù,duàn rán chéng cǎo fēng sōu sōu。

坊州按狱苏氏庄记室二贤自鄜州走马相访留连数日发后独坐寂寞因成诗寄之

舒元舆

十年一相见,世俗信多岐。shí nián yī xiāng jiàn,shì sú xìn duō qí。
云雨易分散,山川长间之。yún yǔ yì fēn sàn,shān chuān zhǎng jiān zhī。
我衔凤阙恩,按狱桥山陲。wǒ xián fèng quē ēn,àn yù qiáo shān chuí。
君在龙骧府,掌奏羽檄词。jūn zài lóng xiāng fǔ,zhǎng zòu yǔ xí cí。
相去百馀里,魂梦自相驰。xiāng qù bǎi yú lǐ,hún mèng zì xiāng chí。
形容在胸臆,书札通相思。xíng róng zài xiōng yì,shū zhá tōng xiāng sī。
烦君爱我深,轻车忽载脂。fán jūn ài wǒ shēn,qīng chē hū zài zhī。
塞门秋色老,霜气方凝姿。sāi mén qiū sè lǎo,shuāng qì fāng níng zī。
此地少平川,冈阜相参差。cǐ dì shǎo píng chuān,gāng fù xiāng cān chà。
谁知路非远,行者多云疲。shuí zhī lù fēi yuǎn,xíng zhě duō yún pí。
君能犯劲风,信宿凌欹危。jūn néng fàn jìn fēng,xìn sù líng yī wēi。
情亲不自倦,下马开双眉。qíng qīn bù zì juàn,xià mǎ kāi shuāng méi。
相对坐沉吟,屈指惊岁时。xiāng duì zuò chén yín,qū zhǐ jīng suì shí。
万事且莫问,一杯欣共持。wàn shì qiě mò wèn,yī bēi xīn gòng chí。
阳乌忽西倾,明蟾挂高枝。yáng wū hū xī qīng,míng chán guà gāo zhī。
卷帘引瑶玉,灭烛临霜墀。juǎn lián yǐn yáo yù,miè zhú lín shuāng chí。
中庭有疏芦,淅淅闻风吹。zhōng tíng yǒu shū lú,xī xī wén fēng chuī。
长河卷云色,凝碧无瑕疵。zhǎng hé juǎn yún sè,níng bì wú xiá cī。
一言开我怀,旷然澹希夷。yī yán kāi wǒ huái,kuàng rán dàn xī yí。
悠悠夜方永,冷思偏相宜。yōu yōu yè fāng yǒng,lěng sī piān xiāng yí。
眉睫无他人,与君闲解题。méi jié wú tā rén,yǔ jūn xián jiě tí。
陶然叩寂寞,更请吟清诗。táo rán kòu jì mò,gèng qǐng yín qīng shī。
得意且忘言,何况竹与丝。dé yì qiě wàng yán,hé kuàng zhú yǔ sī。
顷刻过三夕,起坐轻四肢。qǐng kè guò sān xī,qǐ zuò qīng sì zhī。
明朝告行去,惨然还别离。míng cháo gào xíng qù,cǎn rán hái bié lí。
出门送君去,君马扬金羁。chū mén sòng jūn qù,jūn mǎ yáng jīn jī。
回来坐空堂,寂寞无人知。huí lái zuò kōng táng,jì mò wú rén zhī。
重重碧云合,何处寻佳期。zhòng zhòng bì yún hé,hé chù xún jiā qī。

题李阳冰玉箸篆词

舒元舆

斯去千年,冰生唐时。sī qù qiān nián,bīng shēng táng shí。
冰复去矣,后来者谁。bīng fù qù yǐ,hòu lái zhě shuí。
后千年有人,谁来待之。hòu qiān nián yǒu rén,shuí lái dài zhī。
后千年无人,篆止于斯。hòu qiān nián wú rén,zhuàn zhǐ yú sī。
呜呼主人,为吾宝之。wū hū zhǔ rén,wèi wú bǎo zhī。