古诗词

黄河

薛能

何处发昆仑,连乾复浸坤。hé chù fā kūn lún,lián qián fù jìn kūn。
波浑经雁塞,声振自龙门。bō hún jīng yàn sāi,shēng zhèn zì lóng mén。
岸裂新冲势,滩馀旧落痕。àn liè xīn chōng shì,tān yú jiù luò hén。
横沟通海上,远色尽山根。héng gōu tōng hǎi shàng,yuǎn sè jǐn shān gēn。
勇逗三峰坼,雄标四渎尊。yǒng dòu sān fēng chè,xióng biāo sì dú zūn。
湾中秋景树,阔外夕阳村。wān zhōng qiū jǐng shù,kuò wài xī yáng cūn。
沫乱知鱼呴,槎来见鸟蹲。mò luàn zhī yú xǔ,chá lái jiàn niǎo dūn。
飞沙当白日,凝雾接黄昏。fēi shā dāng bái rì,níng wù jiē huáng hūn。
润可资农亩,清能表帝恩。rùn kě zī nóng mǔ,qīng néng biǎo dì ēn。
雨吟堪极目,风度想惊魂。yǔ yín kān jí mù,fēng dù xiǎng jīng hún。
显瑞龟曾出,阴灵伯固存。xiǎn ruì guī céng chū,yīn líng bó gù cún。
盘涡寒渐急,浅濑暑微温。pán wō hán jiàn jí,qiǎn lài shǔ wēi wēn。
九曲终柔胜,常流可暗吞。jiǔ qū zhōng róu shèng,cháng liú kě àn tūn。
人间无博望,谁复到穷源。rén jiān wú bó wàng,shuí fù dào qióng yuán。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

洛下寓怀

薛能

胡为遭遇孰为官,朝野君亲各自欢。hú wèi zāo yù shú wèi guān,cháo yě jūn qīn gè zì huān。
敢向官途争虎首,尚嫌身累爱猪肝。gǎn xiàng guān tú zhēng hǔ shǒu,shàng xián shēn lèi ài zhū gān。
冰霜谷口晨樵远,星火炉边夜坐寒。bīng shuāng gǔ kǒu chén qiáo yuǎn,xīng huǒ lú biān yè zuò hán。
唯有报恩心未剖,退居犹欲佩芄兰。wéi yǒu bào ēn xīn wèi pōu,tuì jū yóu yù pèi wán lán。

题平湖

薛能

平湖湖畔雨晴新,南北东西不隔尘。píng hú hú pàn yǔ qíng xīn,nán běi dōng xī bù gé chén。
映野烟波浮动日,损花风雨寂寥春。yìng yě yān bō fú dòng rì,sǔn huā fēng yǔ jì liáo chūn。
山无俗路藏高士,岸泊仙舟忆主人。shān wú sú lù cáng gāo shì,àn pō xiān zhōu yì zhǔ rén。
那得载来都未保,此心离此甚情亲。nà dé zài lái dōu wèi bǎo,cǐ xīn lí cǐ shén qíng qīn。

平阳寓怀

薛能

晋国风流阻洳川,家家弦管路岐边。jìn guó fēng liú zǔ rù chuān,jiā jiā xián guǎn lù qí biān。
曾为郡职随分竹,亦作歌词乞采莲。céng wèi jùn zhí suí fēn zhú,yì zuò gē cí qǐ cǎi lián。
北榭远峰闲即望,西湖残景醉常眠。běi xiè yuǎn fēng xián jí wàng,xī hú cán jǐng zuì cháng mián。
墙花此日休回避,不是当时恶少年。qiáng huā cǐ rì xiū huí bì,bù shì dāng shí è shǎo nián。

留题汾上旧居

薛能

乡园一别五年归,回首人间总祸机。xiāng yuán yī bié wǔ nián guī,huí shǒu rén jiān zǒng huò jī。
尚胜邻翁常寂寞,敢嫌裘马未轻肥。shàng shèng lín wēng cháng jì mò,gǎn xián qiú mǎ wèi qīng féi。
尘颜不见应消落,庭树曾栽已合围。chén yán bù jiàn yīng xiāo luò,tíng shù céng zāi yǐ hé wéi。
难说累牵还却去,可怜榆柳尚依依。nán shuō lèi qiān hái què qù,kě lián yú liǔ shàng yī yī。

怀汾上旧居

薛能

素汾千载傍吾家,常忆衡门对浣纱。sù fén qiān zài bàng wú jiā,cháng yì héng mén duì huàn shā。
好事喜逢投宿客,刈田因得自生瓜。hǎo shì xǐ féng tóu sù kè,yì tián yīn dé zì shēng guā。
山头鼓笛阴沈庙,陌上薪蒸突兀车。shān tóu gǔ dí yīn shěn miào,mò shàng xīn zhēng tū wù chē。
投暗作珠何所用,被人专拟害灵蛇。tóu àn zuò zhū hé suǒ yòng,bèi rén zhuān nǐ hài líng shé。

送同儒大德归柏梯寺

薛能

柏梯还拟谢微官,遥拟千峰送法兰。bǎi tī hái nǐ xiè wēi guān,yáo nǐ qiān fēng sòng fǎ lán。
行径未曾青石断,拂床终有白云残。xíng jìng wèi céng qīng shí duàn,fú chuáng zhōng yǒu bái yún cán。
京尘濯后三衣洁,山舍禅初万象安。jīng chén zhuó hòu sān yī jié,shān shě chán chū wàn xiàng ān。
薇蕨纵多师莫踏,我心犹欲尽图看。wēi jué zòng duō shī mò tà,wǒ xīn yóu yù jǐn tú kàn。

春日使府寓怀二首

薛能

一想流年百事惊,已抛渔父戴尘缨。yī xiǎng liú nián bǎi shì jīng,yǐ pāo yú fù dài chén yīng。
青春背我堂堂去,白发欺人故故生。qīng chūn bèi wǒ táng táng qù,bái fā qī rén gù gù shēng。
道困古来应有分,诗传身后亦何荣。dào kùn gǔ lái yīng yǒu fēn,shī chuán shēn hòu yì hé róng。
谁怜合负清朝力,独把风骚破郑声。shuí lián hé fù qīng cháo lì,dú bǎ fēng sāo pò zhèng shēng。

春日使府寓怀二首

薛能

平生无解亦无操,永日书生坐独劳。píng shēng wú jiě yì wú cāo,yǒng rì shū shēng zuò dú láo。
唯觉宦情如水薄,不知人事有山高。wéi jué huàn qíng rú shuǐ báo,bù zhī rén shì yǒu shān gāo。
孤心好直迍犹强,病发慵梳痒更搔。gū xīn hǎo zhí zhūn yóu qiáng,bìng fā yōng shū yǎng gèng sāo。
何事故溪归未得,几抛清浅泛红桃。hé shì gù xī guī wèi dé,jǐ pāo qīng qiǎn fàn hóng táo。

许州题德星亭

薛能

瀵水南流东有堤,堤边亭是武陵溪。fèn shuǐ nán liú dōng yǒu dī,dī biān tíng shì wǔ líng xī。
槎松配石堪僧坐,蕊杏含春欲鸟啼。chá sōng pèi shí kān sēng zuò,ruǐ xìng hán chūn yù niǎo tí。
高树月生沧海外,远郊山在夕阳西。gāo shù yuè shēng cāng hǎi wài,yuǎn jiāo shān zài xī yáng xī。
频来不似军从事,只戴纱巾曳杖藜。pín lái bù shì jūn cóng shì,zhǐ dài shā jīn yè zhàng lí。

送人归上党

薛能

燕台基壤穴狐蛇,计拙因循岁月赊。yàn tái jī rǎng xué hú shé,jì zhuō yīn xún suì yuè shē。
兵革未销王在镐,桑蚕临熟客还家。bīng gé wèi xiāo wáng zài gǎo,sāng cán lín shú kè hái jiā。
霏微对岸漳边雨,堆阜邻疆蓟北沙。fēi wēi duì àn zhāng biān yǔ,duī fù lín jiāng jì běi shā。
若到长平战场地,为求遗镞辟魔邪。ruò dào zhǎng píng zhàn chǎng dì,wèi qiú yí zú pì mó xié。

春日重游平湖

薛能

湖上春风发管弦,须临三十此离筵。hú shàng chūn fēng fā guǎn xián,xū lín sān shí cǐ lí yán。
离人忽有重来日,游女初非旧少年。lí rén hū yǒu zhòng lái rì,yóu nǚ chū fēi jiù shǎo nián。
官职已辜疲瘵望,诗名空被后生传。guān zhí yǐ gū pí zhài wàng,shī míng kōng bèi hòu shēng chuán。
啼莺莫惜蹉跎恨,闲事听吟一两篇。tí yīng mò xī cuō tuó hèn,xián shì tīng yín yī liǎng piān。

并州

薛能

少年流落在并州,裘脱文君取次游。shǎo nián liú luò zài bìng zhōu,qiú tuō wén jūn qǔ cì yóu。
携挈共过芳草渡,登临齐凭绿杨楼。xié qiè gòng guò fāng cǎo dù,dēng lín qí píng lǜ yáng lóu。
庭前蛱蝶春方好,床上樗蒲宿未收。tíng qián jiá dié chūn fāng hǎo,chuáng shàng chū pú sù wèi shōu。
坊号偃松人在否,饼炉南畔曲西头。fāng hào yǎn sōng rén zài fǒu,bǐng lú nán pàn qū xī tóu。

相国陇西公南征能以留务独宿府城作

薛能

吾君贤相事南征,独宿军厨负请缨。wú jūn xián xiāng shì nán zhēng,dú sù jūn chú fù qǐng yīng。
灯室卧孤如怨别,月阶簪草似临行。dēng shì wò gū rú yuàn bié,yuè jiē zān cǎo shì lín xíng。
高墉撼铎思巴栈,老木嘷风念野营。gāo yōng hàn duó sī bā zhàn,lǎo mù háo fēng niàn yě yíng。
殊忆好僧招不及,夜来仓卒锁严城。shū yì hǎo sēng zhāo bù jí,yè lái cāng zú suǒ yán chéng。

早春书事

薛能

百蛮降伏委三秦,锦里风回岁已新。bǎi mán jiàng fú wěi sān qín,jǐn lǐ fēng huí suì yǐ xīn。
渠滥水泉花巷湿,日销冰雪柳营春。qú làn shuǐ quán huā xiàng shī,rì xiāo bīng xuě liǔ yíng chūn。
何年道胜苏群物,尽室天涯是旅人。hé nián dào shèng sū qún wù,jǐn shì tiān yá shì lǚ rén。
焚却蜀书宜不读,武侯无可律余身。fén què shǔ shū yí bù dú,wǔ hóu wú kě lǜ yú shēn。

春日书怀

薛能

伯牙琴绝岂求知,往往情牵自有诗。bó yá qín jué qǐ qiú zhī,wǎng wǎng qíng qiān zì yǒu shī。
垄月正当寒食夜,春阴初过海棠时。lǒng yuè zhèng dāng hán shí yè,chūn yīn chū guò hǎi táng shí。
耽书未必酬良相,断酒唯堪作老师。dān shū wèi bì chóu liáng xiāng,duàn jiǔ wéi kān zuò lǎo shī。
多病不任衣更薄,东风台上莫相吹。duō bìng bù rèn yī gèng báo,dōng fēng tái shàng mò xiāng chuī。