古诗词

黄河

薛能

何处发昆仑,连乾复浸坤。hé chù fā kūn lún,lián qián fù jìn kūn。
波浑经雁塞,声振自龙门。bō hún jīng yàn sāi,shēng zhèn zì lóng mén。
岸裂新冲势,滩馀旧落痕。àn liè xīn chōng shì,tān yú jiù luò hén。
横沟通海上,远色尽山根。héng gōu tōng hǎi shàng,yuǎn sè jǐn shān gēn。
勇逗三峰坼,雄标四渎尊。yǒng dòu sān fēng chè,xióng biāo sì dú zūn。
湾中秋景树,阔外夕阳村。wān zhōng qiū jǐng shù,kuò wài xī yáng cūn。
沫乱知鱼呴,槎来见鸟蹲。mò luàn zhī yú xǔ,chá lái jiàn niǎo dūn。
飞沙当白日,凝雾接黄昏。fēi shā dāng bái rì,níng wù jiē huáng hūn。
润可资农亩,清能表帝恩。rùn kě zī nóng mǔ,qīng néng biǎo dì ēn。
雨吟堪极目,风度想惊魂。yǔ yín kān jí mù,fēng dù xiǎng jīng hún。
显瑞龟曾出,阴灵伯固存。xiǎn ruì guī céng chū,yīn líng bó gù cún。
盘涡寒渐急,浅濑暑微温。pán wō hán jiàn jí,qiǎn lài shǔ wēi wēn。
九曲终柔胜,常流可暗吞。jiǔ qū zhōng róu shèng,cháng liú kě àn tūn。
人间无博望,谁复到穷源。rén jiān wú bó wàng,shuí fù dào qióng yuán。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

投杜舍人

薛能

床上新诗诏草和,栏边清酒落花多。chuáng shàng xīn shī zhào cǎo hé,lán biān qīng jiǔ luò huā duō。
闲消白日舍人宿,梦觉紫薇山鸟过。xián xiāo bái rì shě rén sù,mèng jué zǐ wēi shān niǎo guò。
春刻几分添禁漏,夏桐初叶满庭柯。chūn kè jǐ fēn tiān jìn lòu,xià tóng chū yè mǎn tíng kē。
风骚委地苦无主,此事圣君终若何。fēng sāo wěi dì kǔ wú zhǔ,cǐ shì shèng jūn zhōng ruò hé。

献仆射相公

薛能

清如冰雪重如山,百辟严趋礼绝攀。qīng rú bīng xuě zhòng rú shān,bǎi pì yán qū lǐ jué pān。
强虏外闻应丧胆,平人相见尽开颜。qiáng lǔ wài wén yīng sàng dǎn,píng rén xiāng jiàn jǐn kāi yán。
朝廷有道青春好,门馆无私白日闲。cháo tíng yǒu dào qīng chūn hǎo,mén guǎn wú sī bái rì xián。
致却垂衣更何事,几多诗句咏关关。zhì què chuí yī gèng hé shì,jǐ duō shī jù yǒng guān guān。

上盐铁尚书

薛能

南宫环雉隔嚣尘,况值清斋宿大臣。nán gōng huán zhì gé xiāo chén,kuàng zhí qīng zhāi sù dà chén。
城绝鼓钟更点后,雨凉烟树月华新。chéng jué gǔ zhōng gèng diǎn hòu,yǔ liáng yān shù yuè huá xīn。
檐前漱晓穹苍碧,庭下眠秋沆瀣津。yán qián shù xiǎo qióng cāng bì,tíng xià mián qiū hàng xiè jīn。
闻说务闲心更静,此时忧国合求人。wén shuō wù xián xīn gèng jìng,cǐ shí yōu guó hé qiú rén。

汉南春望

薛能

独寻春色上高台,三月皇州驾未回。dú xún chūn sè shàng gāo tái,sān yuè huáng zhōu jià wèi huí。
几处松筠烧后死,谁家桃李乱中开。jǐ chù sōng yún shāo hòu sǐ,shuí jiā táo lǐ luàn zhōng kāi。
奸邪用法原非法,唱和求才不是才。jiān xié yòng fǎ yuán fēi fǎ,chàng hé qiú cái bù shì cái。
自古浮云蔽白日,洗天风雨几时来。zì gǔ fú yún bì bái rì,xǐ tiān fēng yǔ jǐ shí lái。

晚春

薛能

恶怜风景极交亲,每恨年年作瘦人。è lián fēng jǐng jí jiāo qīn,měi hèn nián nián zuò shòu rén。
卧晚不曾抛好夜,情多唯欲哭残春。wò wǎn bù céng pāo hǎo yè,qíng duō wéi yù kū cán chūn。
阴成杏叶才通日,雨著杨花已污尘。yīn chéng xìng yè cái tōng rì,yǔ zhù yáng huā yǐ wū chén。
无限后期知有在,只愁烦作总戎身。wú xiàn hòu qī zhī yǒu zài,zhǐ chóu fán zuò zǒng róng shēn。

将赴镇过太康县有题

薛能

才入东郊便太康,自听何暮岂龚黄。cái rù dōng jiāo biàn tài kāng,zì tīng hé mù qǐ gōng huáng。
晴村透日桑榆影,晓露湿秋禾黍香。qíng cūn tòu rì sāng yú yǐng,xiǎo lù shī qiū hé shǔ xiāng。
十万旌旗移巨镇,几多輗軏负孤庄。shí wàn jīng qí yí jù zhèn,jǐ duō ní yuè fù gū zhuāng。
时人欲识征东将,看取欃枪落太荒。shí rén yù shí zhēng dōng jiāng,kàn qǔ chán qiāng luò tài huāng。

彭门解嘲二首

薛能

呜呜吹角贰师营,落日身闲笑傲行。wū wū chuī jiǎo èr shī yíng,luò rì shēn xián xiào ào xíng。
尽觉文章尊万事,却嫌官职剩双旌。jǐn jué wén zhāng zūn wàn shì,què xián guān zhí shèng shuāng jīng。
终休未拟降低屈,忽遇还须致太平。zhōng xiū wèi nǐ jiàng dī qū,hū yù hái xū zhì tài píng。
频上水楼谁会我,泗滨浮磬是同声。pín shàng shuǐ lóu shuí huì wǒ,sì bīn fú qìng shì tóng shēng。

彭门解嘲二首

薛能

伤禽栖后意犹惊,偶向黐竿脱此生。shāng qín qī hòu yì yóu jīng,ǒu xiàng chī gān tuō cǐ shēng。
身外不思簪组事,耳中唯要管弦声。shēn wài bù sī zān zǔ shì,ěr zhōng wéi yào guǎn xián shēng。
耽吟乍可妨时务,浅饮无因致宿酲。dān yín zhà kě fáng shí wù,qiǎn yǐn wú yīn zhì sù chéng。
秦客莫嘲瓜戍远,水风潇洒是彭城。qín kè mò cháo guā shù yuǎn,shuǐ fēng xiāo sǎ shì péng chéng。

清河泛舟

薛能

都人层立似山丘,坐啸将军拥棹游。dōu rén céng lì shì shān qiū,zuò xiào jiāng jūn yōng zhào yóu。
绕郭烟波浮泗水,一船丝竹载凉州。rào guō yān bō fú sì shuǐ,yī chuán sī zhú zài liáng zhōu。
城中睹望皆丹雘,旗里惊飞尽白鸥。chéng zhōng dǔ wàng jiē dān wò,qí lǐ jīng fēi jǐn bái ōu。
儒将不须夸郤縠,未闻诗句解风流。rú jiāng bù xū kuā xì hú,wèi wén shī jù jiě fēng liú。

新竹

薛能

柳营茅土倦粗材,因向山家乞翠栽。liǔ yíng máo tǔ juàn cū cái,yīn xiàng shān jiā qǐ cuì zāi。
清露便教终夜滴,好风疑是故园来。qīng lù biàn jiào zhōng yè dī,hǎo fēng yí shì gù yuán lái。
栏边匠去朱犹湿,溉后虫浮穴暗开。lán biān jiàng qù zhū yóu shī,gài hòu chóng fú xué àn kāi。
他日会应威凤至,莫辞公府受尘埃。tā rì huì yīng wēi fèng zhì,mò cí gōng fǔ shòu chén āi。

晚春

薛能

征东留滞一年年,又向军前遇火前。zhēng dōng liú zhì yī nián nián,yòu xiàng jūn qián yù huǒ qián。
画出鹢舟宜祓禊,镂成鸡卵有秋千。huà chū yì zhōu yí fú xì,lòu chéng jī luǎn yǒu qiū qiān。
澄明烟水孤城立,狼藉风花落日眠。chéng míng yān shuǐ gū chéng lì,láng jí fēng huā luò rì mián。
赖指清和樱笋熟,不然愁杀暮春天。lài zhǐ qīng hé yīng sǔn shú,bù rán chóu shā mù chūn tiān。

题彭祖楼

薛能

新晴天状湿融融,徐国滩声上下洪。xīn qíng tiān zhuàng shī róng róng,xú guó tān shēng shàng xià hóng。
极目澄鲜无限景,入怀轻好可怜风。jí mù chéng xiān wú xiàn jǐng,rù huái qīng hǎo kě lián fēng。
身防潦倒师彭祖,妓拥登临愧谢公。shēn fáng lǎo dào shī péng zǔ,jì yōng dēng lín kuì xiè gōng。
谁致此楼潜惠我,万家残照在河东。shuí zhì cǐ lóu qián huì wǒ,wàn jiā cán zhào zài hé dōng。

汉庙祈雨回阳春亭有怀

薛能

南荣轩槛接城闉,适罢祈农此访春。nán róng xuān kǎn jiē chéng yīn,shì bà qí nóng cǐ fǎng chūn。
九九已从南至尽,芊芊初傍北篱新。jiǔ jiǔ yǐ cóng nán zhì jǐn,qiān qiān chū bàng běi lí xīn。
池中水是前秋雨,陌上风惊自古尘。chí zhōng shuǐ shì qián qiū yǔ,mò shàng fēng jīng zì gǔ chén。
欲召罗敷倾一盏,乘闲言语不容人。yù zhào luó fū qīng yī zhǎn,chéng xián yán yǔ bù róng rén。

送李倍秀才

薛能

南朝才子尚途穷,毕竟应须问叶公。nán cháo cái zi shàng tú qióng,bì jìng yīng xū wèn yè gōng。
书剑伴身离泗上,雪风吹面立船中。shū jiàn bàn shēn lí sì shàng,xuě fēng chuī miàn lì chuán zhōng。
家园枣熟归圭窦,会府槐疏试射弓。jiā yuán zǎo shú guī guī dòu,huì fǔ huái shū shì shè gōng。
相顾日偏留不得,夜深聊欲一杯同。xiāng gù rì piān liú bù dé,yè shēn liáo yù yī bēi tóng。

重游德星亭感事

薛能

颍水川中枕水台,当时难别此重来。yǐng shuǐ chuān zhōng zhěn shuǐ tái,dāng shí nán bié cǐ zhòng lái。
舟沈土岸生新草,诗映纱笼有薄埃。zhōu shěn tǔ àn shēng xīn cǎo,shī yìng shā lóng yǒu báo āi。
事系兴亡人少到,地当今古我迟回。shì xì xīng wáng rén shǎo dào,dì dāng jīn gǔ wǒ chí huí。
残阳照树明于旭,犹向池边把酒杯。cán yáng zhào shù míng yú xù,yóu xiàng chí biān bǎ jiǔ bēi。