古诗词

华清宫和杜舍人

薛能

五十年天子,离宫仰峻墙。wǔ shí nián tiān zi,lí gōng yǎng jùn qiáng。
登封时正泰,御宇日何长。dēng fēng shí zhèng tài,yù yǔ rì hé zhǎng。
上位先名实,中兴事宪章。shàng wèi xiān míng shí,zhōng xīng shì xiàn zhāng。
起戎轻甲胄,馀地复河湟。qǐ róng qīng jiǎ zhòu,yú dì fù hé huáng。
道降玄元祖,儒封孔子王。dào jiàng xuán yuán zǔ,rú fēng kǒng zi wáng。
因缘百司署,聚会一人汤。yīn yuán bǎi sī shǔ,jù huì yī rén tāng。
渭水波摇绿,秦山草半黄。wèi shuǐ bō yáo lǜ,qín shān cǎo bàn huáng。
马驯金勒细,鹰健玉铃锵。mǎ xùn jīn lēi xì,yīng jiàn yù líng qiāng。
下箭朱方满,鸣鞭皓腕攘。xià jiàn zhū fāng mǎn,míng biān hào wàn rǎng。
畋思获吕望,谏祗避周昌。tián sī huò lǚ wàng,jiàn zhī bì zhōu chāng。
兔迹贪前逐,枭心不早防。tù jì tān qián zhú,xiāo xīn bù zǎo fáng。
几添鹦鹉劝,先赐荔枝尝。jǐ tiān yīng wǔ quàn,xiān cì lì zhī cháng。
月锁千门静,天吹一笛凉。yuè suǒ qiān mén jìng,tiān chuī yī dí liáng。
细音摇羽佩,轻步宛霓裳。xì yīn yáo yǔ pèi,qīng bù wǎn ní shang。
祸乱基潜结,升平意遽忘。huò luàn jī qián jié,shēng píng yì jù wàng。
衣冠逃犬虏,鼙鼓动渔阳。yī guān táo quǎn lǔ,pí gǔ dòng yú yáng。
外戚心殊迫,中原事可量。wài qī xīn shū pò,zhōng yuán shì kě liàng。
血埋妃子艳,刃断禄儿肠。xuè mái fēi zi yàn,rèn duàn lù ér cháng。
近侍烟尘隔,前踪辇路荒。jìn shì yān chén gé,qián zōng niǎn lù huāng。
益知迷宠佞,遗恨丧贤良。yì zhī mí chǒng nìng,yí hèn sàng xián liáng。
北阙尊明主,南宫逊上皇。běi quē zūn míng zhǔ,nán gōng xùn shàng huáng。
禁清馀凤吹,池冷睡龙光。jìn qīng yú fèng chuī,chí lěng shuì lóng guāng。
祝寿山犹在,流年水共伤。zhù shòu shān yóu zài,liú nián shuǐ gòng shāng。
杜鹃魂厌蜀,蝴蝶梦悲壮。dù juān hún yàn shǔ,hú dié mèng bēi zhuàng。
雀卵遗雕栱,虫丝罥画梁。què luǎn yí diāo gǒng,chóng sī juàn huà liáng。
紫苔侵壁润,红树闭门芳。zǐ tái qīn bì rùn,hóng shù bì mén fāng。
守吏齐鸳瓦,耕民得翠珰。shǒu lì qí yuān wǎ,gēng mín dé cuì dāng。
登年昔酺乐,讲武旧兵场。dēng nián xī pú lè,jiǎng wǔ jiù bīng chǎng。
暮草深岩翠,幽花坠径香。mù cǎo shēn yán cuì,yōu huā zhuì jìng xiāng。
不堪垂白叟,行折御沟杨。bù kān chuí bái sǒu,xíng zhé yù gōu yáng。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

戏瞻相

薛能

失意蹉跎到旧游,见吹杨柳便遮羞。shī yì cuō tuó dào jiù yóu,jiàn chuī yáng liǔ biàn zhē xiū。
瞻相赵女休相拽,不及人前诈摆头。zhān xiāng zhào nǚ xiū xiāng zhuāi,bù jí rén qián zhà bǎi tóu。

赠解诗歌人

薛能

同有诗情自合亲,不须歌调更含颦。tóng yǒu shī qíng zì hé qīn,bù xū gē diào gèng hán pín。
朝天御史非韩寿,莫窃香来带累人。cháo tiān yù shǐ fēi hán shòu,mò qiè xiāng lái dài lèi rén。

赠韦氏歌人二首

薛能

弦管声凝发唱高,几人心地暗伤刀。xián guǎn shēng níng fā chàng gāo,jǐ rén xīn dì àn shāng dāo。
思量更有何堪比,王母新开一树桃。sī liàng gèng yǒu hé kān bǐ,wáng mǔ xīn kāi yī shù táo。

赠韦氏歌人二首

薛能

一曲新声惨画堂,可能心事忆周郎。yī qū xīn shēng cǎn huà táng,kě néng xīn shì yì zhōu láng。
朝来为客频开口,绽尽桃花几许香。cháo lái wèi kè pín kāi kǒu,zhàn jǐn táo huā jǐ xǔ xiāng。

加阶

薛能

二年中散似稽康,此日无功换宠光。èr nián zhōng sàn shì jī kāng,cǐ rì wú gōng huàn chǒng guāng。
唯有一般酬圣主,胜于东晋是文章。wéi yǒu yī bān chóu shèng zhǔ,shèng yú dōng jìn shì wén zhāng。

野园

薛能

野园无鼓又无旗,鞍马传杯用柳枝。yě yuán wú gǔ yòu wú qí,ān mǎ chuán bēi yòng liǔ zhī。
娇养翠娥无怕惧,插人头上任风吹。jiāo yǎng cuì é wú pà jù,chā rén tóu shàng rèn fēng chuī。

郊亭

薛能

郊亭宴罢欲回车,满郭传呼调角初。jiāo tíng yàn bà yù huí chē,mǎn guō chuán hū diào jiǎo chū。
尚拥笙歌归未得,笑娥扶著醉尚书。shàng yōng shēng gē guī wèi dé,xiào é fú zhù zuì shàng shū。

老僧

薛能

清瘦形容八十馀,匏悬篱落似村居。qīng shòu xíng róng bā shí yú,páo xuán lí luò shì cūn jū。
劝师莫羡人间有,幸是元无免破除。quàn shī mò xiàn rén jiān yǒu,xìng shì yuán wú miǎn pò chú。

僧窗

薛能

不悟时机滞有馀,近来为事更乖疏。bù wù shí jī zhì yǒu yú,jìn lái wèi shì gèng guāi shū。
朱轮皂盖蹉跎尽,犹爱明窗好读书。zhū lún zào gài cuō tuó jǐn,yóu ài míng chuāng hǎo dú shū。

题平等院

薛能

十里城中一院僧,各持巾钵事南能。shí lǐ chéng zhōng yī yuàn sēng,gè chí jīn bō shì nán néng。
还应笑我功名客,未解嫌官学大乘。hái yīng xiào wǒ gōng míng kè,wèi jiě xián guān xué dà chéng。

影灯夜二首

薛能

偃王灯塔古徐州,二十年来乐事休。yǎn wáng dēng tǎ gǔ xú zhōu,èr shí nián lái lè shì xiū。
此日将军心似海,四更身领万人游。cǐ rì jiāng jūn xīn shì hǎi,sì gèng shēn lǐng wàn rén yóu。

影灯夜二首

薛能

十万军城百万灯,酥油香暖夜如烝。shí wàn jūn chéng bǎi wàn dēng,sū yóu xiāng nuǎn yè rú zhēng。
红妆满地烟光好,只恐笙歌引上升。hóng zhuāng mǎn dì yān guāng hǎo,zhǐ kǒng shēng gē yǐn shàng shēng。

许州旌节到作

薛能

两地旌旗拥一身,半缘伤旧半荣新。liǎng dì jīng qí yōng yī shēn,bàn yuán shāng jiù bàn róng xīn。
州人若忆将军面,写取雕堂报国真。zhōu rén ruò yì jiāng jūn miàn,xiě qǔ diāo táng bào guó zhēn。

重游通波亭

薛能

十年抛掷故园花,最忆红桃竹外斜。shí nián pāo zhì gù yuán huā,zuì yì hóng táo zhú wài xié。
此日郊亭心乍喜,败榆芳草似还家。cǐ rì jiāo tíng xīn zhà xǐ,bài yú fāng cǎo shì hái jiā。

戏舸

薛能

远舸冲开一路萍,岸傍偷上小茅亭。yuǎn gě chōng kāi yī lù píng,àn bàng tōu shàng xiǎo máo tíng。
游人莫觅杯盘分,此地才应聚德星。yóu rén mò mì bēi pán fēn,cǐ dì cái yīng jù dé xīng。