古诗词

华清宫和杜舍人

薛能

五十年天子,离宫仰峻墙。wǔ shí nián tiān zi,lí gōng yǎng jùn qiáng。
登封时正泰,御宇日何长。dēng fēng shí zhèng tài,yù yǔ rì hé zhǎng。
上位先名实,中兴事宪章。shàng wèi xiān míng shí,zhōng xīng shì xiàn zhāng。
起戎轻甲胄,馀地复河湟。qǐ róng qīng jiǎ zhòu,yú dì fù hé huáng。
道降玄元祖,儒封孔子王。dào jiàng xuán yuán zǔ,rú fēng kǒng zi wáng。
因缘百司署,聚会一人汤。yīn yuán bǎi sī shǔ,jù huì yī rén tāng。
渭水波摇绿,秦山草半黄。wèi shuǐ bō yáo lǜ,qín shān cǎo bàn huáng。
马驯金勒细,鹰健玉铃锵。mǎ xùn jīn lēi xì,yīng jiàn yù líng qiāng。
下箭朱方满,鸣鞭皓腕攘。xià jiàn zhū fāng mǎn,míng biān hào wàn rǎng。
畋思获吕望,谏祗避周昌。tián sī huò lǚ wàng,jiàn zhī bì zhōu chāng。
兔迹贪前逐,枭心不早防。tù jì tān qián zhú,xiāo xīn bù zǎo fáng。
几添鹦鹉劝,先赐荔枝尝。jǐ tiān yīng wǔ quàn,xiān cì lì zhī cháng。
月锁千门静,天吹一笛凉。yuè suǒ qiān mén jìng,tiān chuī yī dí liáng。
细音摇羽佩,轻步宛霓裳。xì yīn yáo yǔ pèi,qīng bù wǎn ní shang。
祸乱基潜结,升平意遽忘。huò luàn jī qián jié,shēng píng yì jù wàng。
衣冠逃犬虏,鼙鼓动渔阳。yī guān táo quǎn lǔ,pí gǔ dòng yú yáng。
外戚心殊迫,中原事可量。wài qī xīn shū pò,zhōng yuán shì kě liàng。
血埋妃子艳,刃断禄儿肠。xuè mái fēi zi yàn,rèn duàn lù ér cháng。
近侍烟尘隔,前踪辇路荒。jìn shì yān chén gé,qián zōng niǎn lù huāng。
益知迷宠佞,遗恨丧贤良。yì zhī mí chǒng nìng,yí hèn sàng xián liáng。
北阙尊明主,南宫逊上皇。běi quē zūn míng zhǔ,nán gōng xùn shàng huáng。
禁清馀凤吹,池冷睡龙光。jìn qīng yú fèng chuī,chí lěng shuì lóng guāng。
祝寿山犹在,流年水共伤。zhù shòu shān yóu zài,liú nián shuǐ gòng shāng。
杜鹃魂厌蜀,蝴蝶梦悲壮。dù juān hún yàn shǔ,hú dié mèng bēi zhuàng。
雀卵遗雕栱,虫丝罥画梁。què luǎn yí diāo gǒng,chóng sī juàn huà liáng。
紫苔侵壁润,红树闭门芳。zǐ tái qīn bì rùn,hóng shù bì mén fāng。
守吏齐鸳瓦,耕民得翠珰。shǒu lì qí yuān wǎ,gēng mín dé cuì dāng。
登年昔酺乐,讲武旧兵场。dēng nián xī pú lè,jiǎng wǔ jiù bīng chǎng。
暮草深岩翠,幽花坠径香。mù cǎo shēn yán cuì,yōu huā zhuì jìng xiāng。
不堪垂白叟,行折御沟杨。bù kān chuí bái sǒu,xíng zhé yù gōu yáng。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

偶题

薛能

到处吟兼上马吟,总无愁恨自伤心。dào chù yín jiān shàng mǎ yín,zǒng wú chóu hèn zì shāng xīn。
无端梦得钧天乐,尽觉宫商不是音。wú duān mèng dé jūn tiān lè,jǐn jué gōng shāng bù shì yīn。

折杨柳十首其七

薛能

和风烟树九重城,夹路春阴十万营。hé fēng yān shù jiǔ zhòng chéng,jiā lù chūn yīn shí wàn yíng。
唯向边头不堪望,一株憔悴少人行。wéi xiàng biān tóu bù kān wàng,yī zhū qiáo cuì shǎo rén xíng。

题于公花园

薛能

含桃庄主后园深,繁实初成静扫阴。hán táo zhuāng zhǔ hòu yuán shēn,fán shí chū chéng jìng sǎo yīn。
若使明年花可待,应须恼破事花心。ruò shǐ míng nián huā kě dài,yīng xū nǎo pò shì huā xīn。

登城

薛能

偶作闲身上古城,路人遥望不相惊。ǒu zuò xián shēn shàng gǔ chéng,lù rén yáo wàng bù xiāng jīng。
无端将吏逡巡至,又作都头一队行。wú duān jiāng lì qūn xún zhì,yòu zuò dōu tóu yī duì xíng。

好客

薛能

好客连宵在醉乡,蜡烟红暖胜春光。hǎo kè lián xiāo zài zuì xiāng,là yān hóng nuǎn shèng chūn guāng。
谁人肯信山僧语,寒雨唯煎治气汤。shuí rén kěn xìn shān sēng yǔ,hán yǔ wéi jiān zhì qì tāng。

赠普恭禅师

薛能

一日迢迢每一餐,我心难伏我无难。yī rì tiáo tiáo měi yī cān,wǒ xīn nán fú wǒ wú nán。
南檐十月绳床暖,背卷真经向日看。nán yán shí yuè shéng chuáng nuǎn,bèi juǎn zhēn jīng xiàng rì kàn。

赠无表禅师

薛能

笠戴圆阴楚地棕,磬敲清响蜀山铜。lì dài yuán yīn chǔ dì zōng,qìng qiāo qīng xiǎng shǔ shān tóng。
秋来说偈寅朝殿,爽爽杨枝满手风。qiū lái shuō jì yín cháo diàn,shuǎng shuǎng yáng zhī mǎn shǒu fēng。

彭门偶题

薛能

淮王西舍固非夫,柳恽偏州未是都。huái wáng xī shě gù fēi fū,liǔ yùn piān zhōu wèi shì dōu。
直到春秋诸列国,拥旄才子也应无。zhí dào chūn qiū zhū liè guó,yōng máo cái zi yě yīng wú。

嘲赵璘其一

薛能

巡关每傍摴蒲局,望月还登乞巧楼。xún guān měi bàng chū pú jú,wàng yuè hái dēng qǐ qiǎo lóu。
第一莫教娇太过,缘人衣带上人头。dì yī mò jiào jiāo tài guò,yuán rén yī dài shàng rén tóu。

铜雀台

薛能

魏帝当时铜雀台,黄花深映棘丛开。wèi dì dāng shí tóng què tái,huáng huā shēn yìng jí cóng kāi。
人生富贵须回首,此地岂无歌舞来。rén shēng fù guì xū huí shǒu,cǐ dì qǐ wú gē wǔ lái。

春色满皇州

薛能

蔼蔼复悠悠,春归十二楼。ǎi ǎi fù yōu yōu,chūn guī shí èr lóu。
最明云里阙,先满日边州。zuì míng yún lǐ quē,xiān mǎn rì biān zhōu。
色媚青门外,光摇紫陌头。sè mèi qīng mén wài,guāng yáo zǐ mò tóu。
上林荣旧树,太液镜新流。shàng lín róng jiù shù,tài yè jìng xīn liú。
暖带祥烟起,清添瑞景浮。nuǎn dài xiáng yān qǐ,qīng tiān ruì jǐng fú。
阳和如启蛰,从此事芳游。yáng hé rú qǐ zhé,cóng cǐ shì fāng yóu。

新雪八韵

薛能

大雪满初晨,开门万象新。dà xuě mǎn chū chén,kāi mén wàn xiàng xīn。
龙钟鸡未起,萧索我何贫。lóng zhōng jī wèi qǐ,xiāo suǒ wǒ hé pín。
耀若花前境,清如物外身。yào ruò huā qián jìng,qīng rú wù wài shēn。
细飞斑户牖,乾洒乱松筠。xì fēi bān hù yǒu,qián sǎ luàn sōng yún。
正色凝高岭,随流助要津。zhèng sè níng gāo lǐng,suí liú zhù yào jīn。
鼎消微是滓,车碾半和尘。dǐng xiāo wēi shì zǐ,chē niǎn bàn hé chén。
茶兴留诗客,瓜情想戍人。chá xīng liú shī kè,guā qíng xiǎng shù rén。
终篇本无字,谁别胜阳春。zhōng piān běn wú zì,shuí bié shèng yáng chūn。

国学试风化下

薛能

霁阙露穹崇,含生仰圣聪。jì quē lù qióng chóng,hán shēng yǎng shèng cōng。
英明高比日,声教下如风。yīng míng gāo bǐ rì,shēng jiào xià rú fēng。
静发宸居内,低来品物中。jìng fā chén jū nèi,dī lái pǐn wù zhōng。
南薰歌自溥,北极响皆通。nán xūn gē zì pǔ,běi jí xiǎng jiē tōng。
蘋末看无状,人间觉有功。píng mò kàn wú zhuàng,rén jiān jué yǒu gōng。
因今委泥者,睹此忘途穷。yīn jīn wěi ní zhě,dǔ cǐ wàng tú qióng。

咏柳花

薛能

浮生失意频,起絮又飘沦。fú shēng shī yì pín,qǐ xù yòu piāo lún。
发自谁家树,飞来独院春。fā zì shuí jiā shù,fēi lái dú yuàn chūn。
朝容萦断砌,晴影过诸邻。cháo róng yíng duàn qì,qíng yǐng guò zhū lín。
乱掩宫中蝶,繁冲陌上人。luàn yǎn gōng zhōng dié,fán chōng mò shàng rén。
随波应到海,沾雨或依尘。suí bō yīng dào hǎi,zhān yǔ huò yī chén。
会向慈恩日,轻轻对此身。huì xiàng cí ēn rì,qīng qīng duì cǐ shēn。

一叶落

薛能

轻叶独悠悠,天高片影流。qīng yè dú yōu yōu,tiān gāo piàn yǐng liú。
随风来此地,何树落先秋。suí fēng lái cǐ dì,hé shù luò xiān qiū。
变色黄应近,辞林绿尚稠。biàn sè huáng yīng jìn,cí lín lǜ shàng chóu。
无双浮水面,孤绝落关头。wú shuāng fú shuǐ miàn,gū jué luò guān tóu。
乍减诚难觉,将凋势未休。zhà jiǎn chéng nán jué,jiāng diāo shì wèi xiū。
客心空自比,谁肯问新愁。kè xīn kōng zì bǐ,shuí kěn wèn xīn chóu。