古诗词

奉和圣制答张说扈从南出鼠雀谷之作

王丘

襟带三秦接,旗常万乘过。jīn dài sān qín jiē,qí cháng wàn chéng guò。
阳原淑气早,阴谷冱寒多。yáng yuán shū qì zǎo,yīn gǔ hù hán duō。
花缛前茅仗,霜严后殿戈。huā rù qián máo zhàng,shuāng yán hòu diàn gē。
代云开晋岭,江雁入汾河。dài yún kāi jìn lǐng,jiāng yàn rù fén hé。
北土分尧俗,南风动舜歌。běi tǔ fēn yáo sú,nán fēng dòng shùn gē。
一闻天乐唱,恭逐万人和。yī wén tiān lè chàng,gōng zhú wàn rén hé。

王丘

王丘(?--743),唐诗人。字仲山。相州安阳(今属河南)人。太子左庶子王同晊子。幼擢童子科,后登制科,拜奉礼郎。长安中,官监察御史。开元间,历考功员外郎、紫微舍人、吏部侍郎、尚书左右丞、黄门侍郎。丁父忧,服阕,拜右散骑常侍,仍知制诰。迁御史大夫,俄转太子宾客。终礼部尚书。卒。赠荆州大都督。善词赋。《全唐诗》存其诗三首,《全唐文》存其文二篇。 王丘的作品>>

猜您喜欢

奉和圣制送张尚书巡边

王丘

德业蕴时宗,幽符梦象通。dé yè yùn shí zōng,yōu fú mèng xiàng tōng。
台司计祈父,师律总元戎。tái sī jì qí fù,shī lǜ zǒng yuán róng。
出入敷能政,谋猷体至公。chū rù fū néng zhèng,móu yóu tǐ zhì gōng。
赠行光睿什,宴别感宸衷。zèng xíng guāng ruì shén,yàn bié gǎn chén zhōng。
文炳高天曜,恩垂湛露融。wén bǐng gāo tiān yào,ēn chuí zhàn lù róng。
建牙之塞表,鸣鼓接云中。jiàn yá zhī sāi biǎo,míng gǔ jiē yún zhōng。
策密鬼神秘,威成剑骑雄。cè mì guǐ shén mì,wēi chéng jiàn qí xióng。
朔门正炎月,兵气已秋风。shuò mén zhèng yán yuè,bīng qì yǐ qiū fēng。
肃杀从此始,方知胡运穷。sù shā cóng cǐ shǐ,fāng zhī hú yùn qióng。

咏史

王丘

高洁非养正,盛名亦险艰。gāo jié fēi yǎng zhèng,shèng míng yì xiǎn jiān。
伟哉谢安石,携妓入东山。wěi zāi xiè ān shí,xié jì rù dōng shān。
云岩响金奏,空水滟朱颜。yún yán xiǎng jīn zòu,kōng shuǐ yàn zhū yán。
兰露滋香泽,松风鸣佩环。lán lù zī xiāng zé,sōng fēng míng pèi huán。
歌声入空尽,舞影到池闲。gē shēng rù kōng jǐn,wǔ yǐng dào chí xián。
杳眇同天上,繁华非代间。yǎo miǎo tóng tiān shàng,fán huá fēi dài jiān。
卷舒混名迹,纵诞无忧患。juǎn shū hùn míng jì,zòng dàn wú yōu huàn。
何必苏门子,冥然闭清关。hé bì sū mén zi,míng rán bì qīng guān。