古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
断火谣
唐
:
苏拯
谁谓之推贤,于世何功果。
shuí wèi zhī tuī xián,yú shì hé gōng guǒ。
绝尔晋侯交,禁我唐虞火。
jué ěr jìn hóu jiāo,jìn wǒ táng yú huǒ。
国闭檀榆烟,大礼成隳堕。
guó bì tán yú yān,dà lǐ chéng huī duò。
暗室枯槁饭,冷面相看坐。
àn shì kū gǎo fàn,lěng miàn xiāng kàn zuò。
阳升既非佑,阴伏若为佐。
yáng shēng jì fēi yòu,yīn fú ruò wèi zuǒ。
焉冻群生腹,将止天下祸。
yān dòng qún shēng fù,jiāng zhǐ tiān xià huò。
但究冤滥刑,天道无不可。
dàn jiū yuān làn xíng,tiān dào wú bù kě。
鄙哉前朝翊赞臣,吁谟之规何琐琐。
bǐ zāi qián cháo yì zàn chén,xū mó zhī guī hé suǒ suǒ。
AI赏析
苏拯
苏拯,光化中人。诗一卷。
苏拯的作品>>
猜您喜欢
闻猿
唐
:
苏拯
秋风飒飒猿声起,客恨猿哀一相似。
qiū fēng sà sà yuán shēng qǐ,kè hèn yuán āi yī xiāng shì。
漫向孤危惊客心,何曾解入笙歌耳。
màn xiàng gū wēi jīng kè xīn,hé céng jiě rù shēng gē ěr。
AI赏析
颂鲁
唐
:
苏拯
天推鲁仲尼,周游布典坟。
tiān tuī lǔ zhòng ní,zhōu yóu bù diǎn fén。
游遍七十国,不令遇一君。
yóu biàn qī shí guó,bù lìng yù yī jūn。
一国如一遇,单车不转轮。
yī guó rú yī yù,dān chē bù zhuǎn lún。
良由至化力,为国不为身。
liáng yóu zhì huà lì,wèi guó bù wèi shēn。
礼乐行未足,邅回厄于陈。
lǐ lè xíng wèi zú,zhān huí è yú chén。
礼乐今有馀,衮旒当圣人。
lǐ lè jīn yǒu yú,gǔn liú dāng shèng rén。
伤哉绝粮议,千载误云云。
shāng zāi jué liáng yì,qiān zài wù yún yún。
AI赏析
医人
唐
:
苏拯
古人医在心,心正药自真。
gǔ rén yī zài xīn,xīn zhèng yào zì zhēn。
今人医在手,手滥药不神。
jīn rén yī zài shǒu,shǒu làn yào bù shén。
我愿天地炉,多衔扁鹊身。
wǒ yuàn tiān dì lú,duō xián biǎn què shēn。
遍行君臣药,先从冻馁均。
biàn xíng jūn chén yào,xiān cóng dòng něi jūn。
自然六合内,少闻贫病人。
zì rán liù hé nèi,shǎo wén pín bìng rén。
AI赏析
西施
唐
:
苏拯
吴王从骄佚,天产西施出。
wú wáng cóng jiāo yì,tiān chǎn xī shī chū。
岂徒伐一人,所希救群物。
qǐ tú fá yī rén,suǒ xī jiù qún wù。
良由上天意,恶盈戒奢侈。
liáng yóu shàng tiān yì,è yíng jiè shē chǐ。
不独破吴国,不独生越水。
bù dú pò wú guó,bù dú shēng yuè shuǐ。
在周名褒姒,在纣名妲己。
zài zhōu míng bāo sì,zài zhòu míng dá jǐ。
变化本多涂,生杀亦如此。
biàn huà běn duō tú,shēng shā yì rú cǐ。
君王政不修,立地生西子。
jūn wáng zhèng bù xiū,lì dì shēng xī zi。
AI赏析
金谷园
唐
:
苏拯
积金累作山,山高小于址。
jī jīn lèi zuò shān,shān gāo xiǎo yú zhǐ。
栽花比绿珠,花落还相似。
zāi huā bǐ lǜ zhū,huā luò hái xiāng shì。
徒有敌国富,不能买东市。
tú yǒu dí guó fù,bù néng mǎi dōng shì。
徒有绝世容,不能楼上死。
tú yǒu jué shì róng,bù néng lóu shàng sǐ。
只此上高楼,何如在平地。
zhǐ cǐ shàng gāo lóu,hé rú zài píng dì。
AI赏析
巫山
唐
:
苏拯
昔时亦云雨,今时亦云雨。
xī shí yì yún yǔ,jīn shí yì yún yǔ。
自是荒淫多,梦得巫山女。
zì shì huāng yín duō,mèng dé wū shān nǚ。
从来圣明君,可听妖魅语。
cóng lái shèng míng jūn,kě tīng yāo mèi yǔ。
只今峰上云,徒自生容与。
zhǐ jīn fēng shàng yún,tú zì shēng róng yǔ。
AI赏析
贾客
唐
:
苏拯
长帆挂短舟,所愿疾如箭。
zhǎng fān guà duǎn zhōu,suǒ yuàn jí rú jiàn。
得丧一惊飘,生死无良贱。
dé sàng yī jīng piāo,shēng sǐ wú liáng jiàn。
不谓天不祐,自是人苟患。
bù wèi tiān bù yòu,zì shì rén gǒu huàn。
尝言海利深,利深不如浅。
cháng yán hǎi lì shēn,lì shēn bù rú qiǎn。
AI赏析
狡兔行
唐
:
苏拯
秋来无骨肥,鹰犬遍原野。
qiū lái wú gǔ féi,yīng quǎn biàn yuán yě。
草中三穴无处藏,何况平田无穴者。
cǎo zhōng sān xué wú chù cáng,hé kuàng píng tián wú xué zhě。
AI赏析
长城
唐
:
苏拯
嬴氏设防胡,烝沙筑冤垒。
yíng shì shè fáng hú,zhēng shā zhù yuān lěi。
蒙公取勋名,岂算生民死。
méng gōng qǔ xūn míng,qǐ suàn shēng mín sǐ。
运畚力不禁,碎身砂碛里。
yùn běn lì bù jìn,suì shēn shā qì lǐ。
黔黎欲半空,长城舂未已。
qián lí yù bàn kōng,zhǎng chéng chōng wèi yǐ。
皇天潜鼓怒,力化一女子。
huáng tiān qián gǔ nù,lì huà yī nǚ zi。
遂使万雉崩,不尽数行泪。
suì shǐ wàn zhì bēng,bù jǐn shù xíng lèi。
自古进身者,本非陷物致。
zì gǔ jìn shēn zhě,běn fēi xiàn wù zhì。
当时文德修,不到三世地。
dāng shí wén dé xiū,bù dào sān shì dì。
AI赏析
织妇女
唐
:
苏拯
伊余尽少女,一种饰螓首。
yī yú jǐn shǎo nǚ,yī zhǒng shì qín shǒu。
徒能事机杼,与之作歌舞。
tú néng shì jī zhù,yǔ zhī zuò gē wǔ。
歌舞片时间,黄金翻袖取。
gē wǔ piàn shí jiān,huáng jīn fān xiù qǔ。
只看舞者乐,岂念织者苦。
zhǐ kàn wǔ zhě lè,qǐ niàn zhī zhě kǔ。
感此尝忆古人言,一妇不织天下寒。
gǎn cǐ cháng yì gǔ rén yán,yī fù bù zhī tiān xià hán。
AI赏析
古塞下
唐
:
苏拯
百战已休兵,寒云愁未歇。
bǎi zhàn yǐ xiū bīng,hán yún chóu wèi xiē。
血染长城沙,马踏征人骨。
xuè rǎn zhǎng chéng shā,mǎ tà zhēng rén gǔ。
早得用蛾眉,免陷边戍卒。
zǎo dé yòng é méi,miǎn xiàn biān shù zú。
始知髦头星,不在弯弓没。
shǐ zhī máo tóu xīng,bù zài wān gōng méi。
AI赏析
水旱祷
唐
:
苏拯
祷祈勿告天,酒浆勿浇地。
dǎo qí wù gào tiān,jiǔ jiāng wù jiāo dì。
阴阳和也无妖气,阴阳愆期乃人致。
yīn yáng hé yě wú yāo qì,yīn yáng qiān qī nǎi rén zhì。
病生心腹不自医,古屋澄潭何神祟。
bìng shēng xīn fù bù zì yī,gǔ wū chéng tán hé shén suì。
AI赏析
邹律
唐
:
苏拯
邹律暖燕谷,青史徒编录。
zōu lǜ nuǎn yàn gǔ,qīng shǐ tú biān lù。
人心不变迁,空吹闲草木。
rén xīn bù biàn qiān,kōng chuī xián cǎo mù。
世患有三惑,尔律莫能抑。
shì huàn yǒu sān huò,ěr lǜ mò néng yì。
边苦有长征,尔律莫能息。
biān kǔ yǒu zhǎng zhēng,ěr lǜ mò néng xī。
斯术未济时,斯律亦何益。
sī shù wèi jì shí,sī lǜ yì hé yì。
争如至公一开口,吹起贤良霸邦国。
zhēng rú zhì gōng yī kāi kǒu,chuī qǐ xián liáng bà bāng guó。
AI赏析
蜘蛛谕
唐
:
苏拯
春蚕吐出丝,济世功不绝。
chūn cán tǔ chū sī,jì shì gōng bù jué。
蜘蛛吐出丝,飞虫成聚血。
zhī zhū tǔ chū sī,fēi chóng chéng jù xuè。
蚕丝何专利,尔丝何专孽。
cán sī hé zhuān lì,ěr sī hé zhuān niè。
映日张网罗,遮天亦何别。
yìng rì zhāng wǎng luó,zhē tiān yì hé bié。
傥居要地门,害物可堪说。
tǎng jū yào dì mén,hài wù kě kān shuō。
网成虽福己,网败还祸尔。
wǎng chéng suī fú jǐ,wǎng bài hái huò ěr。
小人与君子,利害一如此。
xiǎo rén yǔ jūn zi,lì hài yī rú cǐ。
AI赏析
猎犬行
唐
:
苏拯
猎犬未成行,狐兔无奈何。
liè quǎn wèi chéng xíng,hú tù wú nài hé。
猎犬今盈群,狐兔依旧多。
liè quǎn jīn yíng qún,hú tù yī jiù duō。
自尔初跳跃,人言多拿躩。
zì ěr chū tiào yuè,rén yán duō ná jué。
常指天外狼,立可口中嚼。
cháng zhǐ tiān wài láng,lì kě kǒu zhōng jué。
骨长毛衣重,烧残烟草薄。
gǔ zhǎng máo yī zhòng,shāo cán yān cǎo báo。
狡兔何曾擒,时把家鸡捉。
jiǎo tù hé céng qín,shí bǎ jiā jī zhuō。
食尽者饭翻,增养者恶壮。
shí jǐn zhě fàn fān,zēng yǎng zhě è zhuàng。
可嗟猎犬壮复壮,不堪兔绝良弓丧。
kě jiē liè quǎn zhuàng fù zhuàng,bù kān tù jué liáng gōng sàng。
AI赏析
总
20
条
1
2
›