古诗词

为兄轼下狱上书

苏辙

臣闻困急而呼天,疾痛而呼父母者,人之至情也。chén wén kùn jí ér hū tiān,jí tòng ér hū fù mǔ zhě,rén zhī zhì qíng yě。
臣虽草芥之微,而有危迫之恳,惟天地父母哀而怜之。chén suī cǎo jiè zhī wēi,ér yǒu wēi pò zhī kěn,wéi tiān dì fù mǔ āi ér lián zhī。
臣早失怙恃,惟兄轼一人相须为命。chén zǎo shī hù shì,wéi xiōng shì yī rén xiāng xū wèi mìng。
今者窃闻其得罪,逮捕赴狱,举家惊号,忧在不测。jīn zhě qiè wén qí dé zuì,dǎi bǔ fù yù,jǔ jiā jīng hào,yōu zài bù cè。
臣窃思念轼居家在官,无大过恶。chén qiè sī niàn shì jū jiā zài guān,wú dà guò è。
惟是赋性愚直,好谈古今得失,前后上章论事,其言不一。wéi shì fù xìng yú zhí,hǎo tán gǔ jīn dé shī,qián hòu shàng zhāng lùn shì,qí yán bù yī。
陛下圣德广大,不加谴责。bì xià shèng dé guǎng dà,bù jiā qiǎn zé。
轼狂狷寡虑,窃恃天地包含之恩,不自抑畏。shì kuáng juàn guǎ lǜ,qiè shì tiān dì bāo hán zhī ēn,bù zì yì wèi。
顷年通判杭州及知密州日,每遇物托兴,作为歌诗,语或轻发。qǐng nián tōng pàn háng zhōu jí zhī mì zhōu rì,měi yù wù tuō xīng,zuò wèi gē shī,yǔ huò qīng fā。
向者曾经臣寮缴进,陛下置而不问。xiàng zhě céng jīng chén liáo jiǎo jìn,bì xià zhì ér bù wèn。
轼感荷恩贷,自此深自悔咎,不敢复有所为,但其旧诗已自传播。shì gǎn hé ēn dài,zì cǐ shēn zì huǐ jiù,bù gǎn fù yǒu suǒ wèi,dàn qí jiù shī yǐ zì chuán bō。
臣诚哀轼愚于自信,不知文字轻易,迹涉不逊。chén chéng āi shì yú yú zì xìn,bù zhī wén zì qīng yì,jì shè bù xùn。
虽改过自新,而已陷于刑辟,不可救止。suī gǎi guò zì xīn,ér yǐ xiàn yú xíng pì,bù kě jiù zhǐ。
轼之将就逮也,使谓臣曰:「轼早衰多病,必死于牢狱,死固分也。shì zhī jiāng jiù dǎi yě,shǐ wèi chén yuē shì zǎo shuāi duō bìng,bì sǐ yú láo yù,sǐ gù fēn yě。
然所恨者,少抱有为之志,而遇不世出之主,虽龃龉于当年,终欲效尺寸于晚节。rán suǒ hèn zhě,shǎo bào yǒu wèi zhī zhì,ér yù bù shì chū zhī zhǔ,suī jǔ yǔ yú dāng nián,zhōng yù xiào chǐ cùn yú wǎn jié。
今遇此祸,虽欲改过自新,洗心以事明主,其道无由。jīn yù cǐ huò,suī yù gǎi guò zì xīn,xǐ xīn yǐ shì míng zhǔ,qí dào wú yóu。
况立朝最孤,左右亲近,必无为言者。kuàng lì cháo zuì gū,zuǒ yòu qīn jìn,bì wú wèi yán zhě。
惟兄弟之亲,试求哀于陛下而已。wéi xiōng dì zhī qīn,shì qiú āi yú bì xià ér yǐ。
」臣窃哀其志,不胜手足之情,故为冒死一言。chén qiè āi qí zhì,bù shèng shǒu zú zhī qíng,gù wèi mào sǐ yī yán。
昔汉淳于公得罪,其女子缇萦请没为官婢,以赎其父,汉文因之遂罢肉刑。xī hàn chún yú gōng dé zuì,qí nǚ zi tí yíng qǐng méi wèi guān bì,yǐ shú qí fù,hàn wén yīn zhī suì bà ròu xíng。
今臣蝼蚁之诚,虽万万不及缇萦,而陛下聪明仁圣,过于汉文远甚。jīn chén lóu yǐ zhī chéng,suī wàn wàn bù jí tí yíng,ér bì xià cōng míng rén shèng,guò yú hàn wén yuǎn shén。
臣欲乞纳在身官以赎兄轼,非敢望末减其罪,但得免下狱死为幸。chén yù qǐ nà zài shēn guān yǐ shú xiōng shì,fēi gǎn wàng mò jiǎn qí zuì,dàn dé miǎn xià yù sǐ wèi xìng。
兄轼所犯,若显有文字,必不敢拒抗不承,以重得罪。xiōng shì suǒ fàn,ruò xiǎn yǒu wén zì,bì bù gǎn jù kàng bù chéng,yǐ zhòng dé zuì。
若蒙陛下哀怜,赦其万死,使得出于牢狱,则死而复生,宜何以报?臣愿与兄轼,洗心改过,粉骨报效,惟陛下所使,死而后已。ruò méng bì xià āi lián,shè qí wàn sǐ,shǐ dé chū yú láo yù,zé sǐ ér fù shēng,yí hé yǐ bào?chén yuàn yǔ xiōng shì,xǐ xīn gǎi guò,fěn gǔ bào xiào,wéi bì xià suǒ shǐ,sǐ ér hòu yǐ。
臣不胜孤危迫切,无所告诉,归诚陛下。chén bù shèng gū wēi pò qiè,wú suǒ gào sù,guī chéng bì xià。
惟宽其狂妄,特许所乞。wéi kuān qí kuáng wàng,tè xǔ suǒ qǐ。
臣无任祈天请命激切陨越之至。chén wú rèn qí tiān qǐng mìng jī qiè yǔn yuè zhī zhì。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次远韵齿痛

苏辙

元明散诸根,外与六尘合。yuán míng sàn zhū gēn,wài yǔ liù chén hé。
流中积缘气,虚妄无可托。liú zhōng jī yuán qì,xū wàng wú kě tuō。
敝陋少空明,妇姑相攘夺。bì lòu shǎo kōng míng,fù gū xiāng rǎng duó。
日出暵焦牙,风来动危萚。rì chū hàn jiāo yá,fēng lái dòng wēi tuò。
喜汝因病悟,或免终身著。xǐ rǔ yīn bìng wù,huò miǎn zhōng shēn zhù。
更须诵楞严,从此脱缠缚。gèng xū sòng léng yán,cóng cǐ tuō chán fù。

子瞻闻瘦以诗见寄次韵

苏辙

多生习气未除肉,长夜安眠懒食粥。duō shēng xí qì wèi chú ròu,zhǎng yè ān mián lǎn shí zhōu。
屈伸久已效熊虎,倒挂渐拟同蝙蝠。qū shēn jiǔ yǐ xiào xióng hǔ,dào guà jiàn nǐ tóng biān fú。
众笑忍饥长杜门,自恐莫年还入俗。zhòng xiào rěn jī zhǎng dù mén,zì kǒng mò nián hái rù sú。
经旬辄瘦骇邻父,未信脑满添黄玉。jīng xún zhé shòu hài lín fù,wèi xìn nǎo mǎn tiān huáng yù。
海夷旋觉似齐鲁,山蕨仍堪尝菽粟。hǎi yí xuán jué shì qí lǔ,shān jué réng kān cháng shū sù。
孤船会复见洲渚,小车未用安羊鹿。gū chuán huì fù jiàn zhōu zhǔ,xiǎo chē wèi yòng ān yáng lù。
海南老兄行尤苦,樵爨长须同一仆。hǎi nán lǎo xiōng xíng yóu kǔ,qiáo cuàn zhǎng xū tóng yī pū。
此身所至即所安,莫同归期两黄鹄。cǐ shēn suǒ zhì jí suǒ ān,mò tóng guī qī liǎng huáng gǔ。

次韵子瞻独觉

苏辙

咄咄书空中有怪,内热搜膏发痈疥。duō duō shū kōng zhōng yǒu guài,nèi rè sōu gāo fā yōng jiè。
羹藜饭芋如固然,饱食安眠真一快。gēng lí fàn yù rú gù rán,bǎo shí ān mián zhēn yī kuài。
午鸡鸣屋呼不起,欠伸吉贝重衾里。wǔ jī míng wū hū bù qǐ,qiàn shēn jí bèi zhòng qīn lǐ。
此身南北付天工,竹杖芒鞋即行李。cǐ shēn nán běi fù tiān gōng,zhú zhàng máng xié jí xíng lǐ。
夜长却对一灯明,上池溢流微有声。yè zhǎng què duì yī dēng míng,shàng chí yì liú wēi yǒu shēng。
幻中非幻人不见,本来日月无阴晴。huàn zhōng fēi huàn rén bù jiàn,běn lái rì yuè wú yīn qíng。

次韵子瞻寄贺生日

苏辙

弟兄本三人,怀抱丧其一。dì xiōng běn sān rén,huái bào sàng qí yī。
颀然仲与叔,耆老天所骘。qí rán zhòng yǔ shū,qí lǎo tiān suǒ zhì。
师心每独往,可否辄自必。shī xīn měi dú wǎng,kě fǒu zhé zì bì。
折足非所恨,所恨覆鼎实。zhé zú fēi suǒ hèn,suǒ hèn fù dǐng shí。
上赖吾君仁,议止海滨黜。shàng lài wú jūn rén,yì zhǐ hǎi bīn chù。
凄酸念母氏,此恨何时毕。qī suān niàn mǔ shì,cǐ hèn hé shí bì。
平生贤孟博,苟生不谓吉。píng shēng xián mèng bó,gǒu shēng bù wèi jí。
归心天若许,定卜老泉室。guī xīn tiān ruò xǔ,dìng bo lǎo quán shì。
凄凉百年后,事付何人笔。qī liáng bǎi nián hòu,shì fù hé rén bǐ。
于今兄独知,言之泣生日。yú jīn xiōng dú zhī,yán zhī qì shēng rì。

次韵子瞻寄黄子木杖

苏辙

老至亦有渐,五十惟杖始。lǎo zhì yì yǒu jiàn,wǔ shí wéi zhàng shǐ。
行年日辰匝,幸免乡闾耻。xíng nián rì chén zā,xìng miǎn xiāng lǘ chǐ。
罪重疮难平,馀痂未脱疻。zuì zhòng chuāng nán píng,yú jiā wèi tuō zhǐ。
登山足犹健,不用扶儿子。dēng shān zú yóu jiàn,bù yòng fú ér zi。
我兄念辛勤,赠此携且倚。wǒ xiōng niàn xīn qín,zèng cǐ xié qiě yǐ。
他年赐环日,田舍尤须此。tā nián cì huán rì,tián shě yóu xū cǐ。
早收藤节杯,旋缀乌皮几。zǎo shōu téng jié bēi,xuán zhuì wū pí jǐ。
茅檐数间足,不用伐桐杞。máo yán shù jiān zú,bù yòng fá tóng qǐ。

次韵子瞻谪居三适旦起理发

苏辙

道人鸡鸣起,趺坐存九宫。dào rén jī míng qǐ,fū zuò cún jiǔ gōng。
灵液流下田,伏苓抱长松。líng yè liú xià tián,fú líng bào zhǎng sōng。
颠毛得馀润,冉冉欺霜风。diān máo dé yú rùn,rǎn rǎn qī shuāng fēng。
俯就无数栉,九九为一通。fǔ jiù wú shù zhì,jiǔ jiǔ wèi yī tōng。
洗沐废已久,徐之勿匆匆。xǐ mù fèi yǐ jiǔ,xú zhī wù cōng cōng。
气来自涌泉,至此知几重。qì lái zì yǒng quán,zhì cǐ zhī jǐ zhòng。
近闻西边将,袒裼拥马鬃。jìn wén xī biān jiāng,tǎn tì yōng mǎ zōng。
归来建赤油,不复侪伍同。guī lái jiàn chì yóu,bù fù chái wǔ tóng。
笑我守寻尺,求与真源逢。xiào wǒ shǒu xún chǐ,qiú yǔ zhēn yuán féng。
人生各有安,未肯易三公。rén shēng gè yǒu ān,wèi kěn yì sān gōng。

次韵子瞻谪居三适午窗坐睡

苏辙

定中龙眠膝,定起柳生肘。dìng zhōng lóng mián xī,dìng qǐ liǔ shēng zhǒu。
心无出入异,三昧亦何有。xīn wú chū rù yì,sān mèi yì hé yǒu。
晴窗午阴转,坐睡一何久。qíng chuāng wǔ yīn zhuǎn,zuò shuì yī hé jiǔ。
颓然拥褐身,剥啄叩门手。tuí rán yōng hè shēn,bō zhuó kòu mén shǒu。
褰帷顾我笑,疑我困宿酒。qiān wéi gù wǒ xiào,yí wǒ kùn sù jiǔ。
不知吾丧我,冰消不遗寿。bù zhī wú sàng wǒ,bīng xiāo bù yí shòu。
空虚无一物,彼物自枯朽。kōng xū wú yī wù,bǐ wù zì kū xiǔ。
梦中得灵药,此药从谁受。mèng zhōng dé líng yào,cǐ yào cóng shuí shòu。
侵寻入四支,欲洗自无垢。qīn xún rù sì zhī,yù xǐ zì wú gòu。
从今百不欠,只欠归田叟。cóng jīn bǎi bù qiàn,zhǐ qiàn guī tián sǒu。

次韵子瞻谪居三适夜卧濯足

苏辙

海民慢寒备,不畜衾与裯。hǎi mín màn hán bèi,bù chù qīn yǔ chóu。
虽苦地气泄,亦无徒跣忧。suī kǔ dì qì xiè,yì wú tú xiǎn yōu。
逐客久未安,集舍占鸺鹠。zhú kè jiǔ wèi ān,jí shě zhàn xiū liú。
念昔使胡中,车驰卒不留。niàn xī shǐ hú zhōng,chē chí zú bù liú。
貂裘溯北风,十袭犹飕飕。diāo qiú sù běi fēng,shí xí yóu sōu sōu。
中涂履冰河,马倒身自投。zhōng tú lǚ bīng hé,mǎ dào shēn zì tóu。
宛足费冯翼,千里烦帣韝。wǎn zú fèi féng yì,qiān lǐ fán juǎn gōu。
十年事汤剂,风雨气辄浮。shí nián shì tāng jì,fēng yǔ qì zhé fú。
南来足忧虑,此病何时瘳。nán lái zú yōu lǜ,cǐ bìng hé shí chōu。
名身孰亲疏,慎勿求封侯。míng shēn shú qīn shū,shèn wù qiú fēng hóu。

同子瞻次过远重字韵

苏辙

孟子自夸心不动,未试永嘉铁轮重。mèng zi zì kuā xīn bù dòng,wèi shì yǒng jiā tiě lún zhòng。
弟兄六十老病馀,万里同遭海隅送。dì xiōng liù shí lǎo bìng yú,wàn lǐ tóng zāo hǎi yú sòng。
长披羊裘类严子,罢食猪肝同闵仲。zhǎng pī yáng qiú lèi yán zi,bà shí zhū gān tóng mǐn zhòng。
大男留处事田亩,幼子随行躬釜瓮。dà nán liú chù shì tián mǔ,yòu zi suí xíng gōng fǔ wèng。
低眉语笑接邻父,弹指吁嗟到蛮洞。dī méi yǔ xiào jiē lín fù,dàn zhǐ xū jiē dào mán dòng。
茅茨一日敢忘葺,桑柘十年须勉种。máo cí yī rì gǎn wàng qì,sāng zhè shí nián xū miǎn zhǒng。
来时邂逅得相携,归去逡巡应复从。lái shí xiè hòu dé xiāng xié,guī qù qūn xún yīng fù cóng。
莫惊忧患尔来同,久知出处平生共。mò jīng yōu huàn ěr lái tóng,jiǔ zhī chū chù píng shēng gòng。
虽令子孙治家学,休炫文章供世用。suī lìng zi sūn zhì jiā xué,xiū xuàn wén zhāng gōng shì yòng。
颍川筑室久未成,夜来忽作西湖梦。yǐng chuān zhù shì jiǔ wèi chéng,yè lái hū zuò xī hú mèng。

求黄家紫竹杖

苏辙

曾家紫竹君家种,曾园竹与荒藤共。céng jiā zǐ zhú jūn jiā zhǒng,céng yuán zhú yǔ huāng téng gòng。
藤骄竹瘁如畏人,不似君家竹森耸。téng jiāo zhú cuì rú wèi rén,bù shì jūn jiā zhú sēn sǒng。
我来买宅非为宅,爱此风梢时一弄。wǒ lái mǎi zhái fēi wèi zhái,ài cǐ fēng shāo shí yī nòng。
磨刀向藤久未忍,树倒藤披真自送。mó dāo xiàng téng jiǔ wèi rěn,shù dào téng pī zhēn zì sòng。
繁阴一豁新笋地,狂鞭欲向青春动。fán yīn yī huō xīn sǔn dì,kuáng biān yù xiàng qīng chūn dòng。
我身病后少筋力,遍求拄杖扶腰痛。wǒ shēn bìng hòu shǎo jīn lì,biàn qiú zhǔ zhàng fú yāo tòng。
萧萧瘦干未能任,一亩君家知足用。xiāo xiāo shòu gàn wèi néng rèn,yī mǔ jūn jiā zhī zú yòng。
一枝遗我拄寻君,老酒仍烦为开瓮。yī zhī yí wǒ zhǔ xún jūn,lǎo jiǔ réng fán wèi kāi wèng。

赋丰城剑

苏辙

剑气夜干斗,精诚初莫隔。jiàn qì yè gàn dòu,jīng chéng chū mò gé。
全身寄狱户,隐约还自得。quán shēn jì yù hù,yǐn yuē hái zì dé。
张雷彼知我,勉为汝一出。zhāng léi bǐ zhī wǒ,miǎn wèi rǔ yī chū。
腰间杂环佩,亦既报之德。yāo jiān zá huán pèi,yì jì bào zhī dé。
凛凛天地间,要非手中物。lǐn lǐn tiān dì jiān,yào fēi shǒu zhōng wù。
跃入延平水,三日飞霹雳。yuè rù yán píng shuǐ,sān rì fēi pī lì。
出当乘风雷,归当卧泉石。chū dāng chéng fēng léi,guī dāng wò quán shí。
千年故穴在,三叹泉上客。qiān nián gù xué zài,sān tàn quán shàng kè。

寄题登封揖仙亭

苏辙

灵王太子本读书,纵谈谷洛参诸儒。líng wáng tài zi běn dú shū,zòng tán gǔ luò cān zhū rú。
生来不见全盛初,老成遗训谁楷模。shēng lái bù jiàn quán shèng chū,lǎo chéng yí xùn shuí kǎi mó。
心知渐失文武馀,萧然直入山中居。xīn zhī jiàn shī wén wǔ yú,xiāo rán zhí rù shān zhōng jū。
山间吹笙凤凰呼,升天白日乘龙车。shān jiān chuī shēng fèng huáng hū,shēng tiān bái rì chéng lóng chē。
周人聚观拜路隅,明月为佩云为裾。zhōu rén jù guān bài lù yú,míng yuè wèi pèi yún wèi jū。
归来千岁孰在无,赤松老彭自为徒。guī lái qiān suì shú zài wú,chì sōng lǎo péng zì wèi tú。
上侍玉宸临九区,烜赫不类山泽癯。shàng shì yù chén lín jiǔ qū,xuǎn hè bù lèi shān zé qú。
依山作邑贤大夫,夜中焚香溯空虚。yī shān zuò yì xián dà fū,yè zhōng fén xiāng sù kōng xū。
我欲从之驾肩舆,秋风八月来徐徐。wǒ yù cóng zhī jià jiān yú,qiū fēng bā yuè lái xú xú。

十一月十三日雪

苏辙

南方霜露多,虽寒雪不作。nán fāng shuāng lù duō,suī hán xuě bù zuò。
北归亦何喜,三年雪三落。běi guī yì hé xǐ,sān nián xuě sān luò。
我田在城西,禾麦敢嫌薄。wǒ tián zài chéng xī,hé mài gǎn xián báo。
今年陈宋灾,水旱更为虐。jīn nián chén sòng zāi,shuǐ hàn gèng wèi nüè。
闭籴斯不仁,逐熟自难却。bì dí sī bù rén,zhú shú zì nán què。
饥寒虽吾患,尚可省盐酪。jī hán suī wú huàn,shàng kě shěng yán lào。
飞蝗昨过野,遗种遍陂泺。fēi huáng zuó guò yě,yí zhǒng biàn bēi luò。
春阳百日至,闹若蚕生箔。chūn yáng bǎi rì zhì,nào ruò cán shēng bó。
得雪流土中,及泉尽鱼跃。dé xuě liú tǔ zhōng,jí quán jǐn yú yuè。
美哉丰年祥,不待炎火灼。měi zāi fēng nián xiáng,bù dài yán huǒ zhuó。
呼儿具樽酒,对妇同一酌。hū ér jù zūn jiǔ,duì fù tóng yī zhuó。
误认屋瓦鸣,更愿闻雪脚。wù rèn wū wǎ míng,gèng yuàn wén xuě jiǎo。

迁居汝南

苏辙

我昔还自南,从此适旧许。wǒ xī hái zì nán,cóng cǐ shì jiù xǔ。
再岁常杜门,壁观无与语。zài suì cháng dù mén,bì guān wú yǔ yǔ。
何人自惊顾,未听即安处。hé rén zì jīng gù,wèi tīng jí ān chù。
亟逃颍州籍,来贯汝南户。jí táo yǐng zhōu jí,lái guàn rǔ nán hù。
妻孥不及将,童仆具樽俎。qī nú bù jí jiāng,tóng pū jù zūn zǔ。
身如孤栖鹊,夜起三绕树。shēn rú gū qī què,yè qǐ sān rào shù。
故人乐安生,风节似其父。gù rén lè ān shēng,fēng jié shì qí fù。
忻然暂一笑,舍我西南去。xīn rán zàn yī xiào,shě wǒ xī nán qù。
去已还闭门,时作野田步。qù yǐ hái bì mén,shí zuò yě tián bù。
萧条古僧舍,遗像得颜鲁。xiāo tiáo gǔ sēng shě,yí xiàng dé yán lǔ。
精神凛如生,今昔吾与女。jīng shén lǐn rú shēng,jīn xī wú yǔ nǚ。
已同羁穷厄,但脱生死怖。yǐ tóng jī qióng è,dàn tuō shēng sǐ bù。
幸世方和平,有土非寇虏。xìng shì fāng hé píng,yǒu tǔ fēi kòu lǔ。
春寒烧黄茅,昼饭煮青茹。chūn hán shāo huáng máo,zhòu fàn zhǔ qīng rú。
何必潩上田,幸此足粳稌。hé bì yì shàng tián,xìng cǐ zú jīng tú。
归心念狂简,裁制时已莫。guī xīn niàn kuáng jiǎn,cái zhì shí yǐ mò。

闻诸子欲再质卞氏宅

苏辙

我生发半白,四海无尺椽。wǒ shēng fā bàn bái,sì hǎi wú chǐ chuán。
卞氏昔冠冕,子孙今萧然。biàn shì xī guān miǎn,zi sūn jīn xiāo rán。
愿以栋宇馀,救此朝夕悬。yuàn yǐ dòng yǔ yú,jiù cǐ cháo xī xuán。
顾我亦何有,较子差尚贤。gù wǒ yì hé yǒu,jiào zi chà shàng xián。
倾囊不复惜,扫地幸见捐。qīng náng bù fù xī,sǎo dì xìng jiàn juān。
南邻隔短墙,两孙存故廛。nán lín gé duǎn qiáng,liǎng sūn cún gù chán。
松竹手自种,风霜岁逾坚。sōng zhú shǒu zì zhǒng,fēng shuāng suì yú jiān。
幽花乱蜂蝶,古木嘶蜩蝉。yōu huā luàn fēng dié,gǔ mù sī tiáo chán。
垂阴可数亩,成功几百年。chuí yīn kě shù mǔ,chéng gōng jǐ bǎi nián。
人心苦无厌,隐居恨未圆。rén xīn kǔ wú yàn,yǐn jū hèn wèi yuán。
得之苟有命,老矣聊息肩。dé zhī gǒu yǒu mìng,lǎo yǐ liáo xī jiān。
畚土填隙穴,结茅苴漏穿。běn tǔ tián xì xué,jié máo jū lòu chuān。
粗尔容偃息,岂复求华鲜。cū ěr róng yǎn xī,qǐ fù qiú huá xiān。
西归信已乎,永杂孙陈编。xī guī xìn yǐ hū,yǒng zá sūn chén biān。