古诗词

寄杜侍御

王建

何须服药觅升天,粉阁为郎即是仙。hé xū fú yào mì shēng tiān,fěn gé wèi láng jí shì xiān。
买宅但幽从索价,栽松取活不争钱。mǎi zhái dàn yōu cóng suǒ jià,zāi sōng qǔ huó bù zhēng qián。
退朝寺里寻荒塔,经宿城南看野泉。tuì cháo sì lǐ xún huāng tǎ,jīng sù chéng nán kàn yě quán。
道气清凝分晓爽,诗情冷瘦滴秋鲜。dào qì qīng níng fēn xiǎo shuǎng,shī qíng lěng shòu dī qiū xiān。
学通儒释三千卷,身拥旌旗二十年。xué tōng rú shì sān qiān juǎn,shēn yōng jīng qí èr shí nián。
春巷偶过同户饮,暖窗时与对床眠。chūn xiàng ǒu guò tóng hù yǐn,nuǎn chuāng shí yǔ duì chuáng mián。
破除心力缘书癖,伤瘦花枝为酒颠。pò chú xīn lì yuán shū pǐ,shāng shòu huā zhī wèi jiǔ diān。
今日总来归圣代,丈人先达幸相怜。jīn rì zǒng lái guī shèng dài,zhàng rén xiān dá xìng xiāng lián。
王建

王建

王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。 王建的作品>>

猜您喜欢

宫词一百首

王建

自夸歌舞胜诸人,恨未承恩出内频。zì kuā gē wǔ shèng zhū rén,hèn wèi chéng ēn chū nèi pín。
连夜宫中修别院,地衣帘额一时新。lián yè gōng zhōng xiū bié yuàn,dì yī lián é yī shí xīn。

宫词一百首

王建

闷来无处可思量,旋下金阶旋忆床。mèn lái wú chù kě sī liàng,xuán xià jīn jiē xuán yì chuáng。
收得山丹红蕊粉,镜前洗却麝香黄。shōu dé shān dān hóng ruǐ fěn,jìng qián xǐ què shè xiāng huáng。

宫词一百首

王建

蜂须蝉翅薄松松,浮动搔头似有风。fēng xū chán chì báo sōng sōng,fú dòng sāo tóu shì yǒu fēng。
一度出时抛一遍,金条零落满函中。yī dù chū shí pāo yī biàn,jīn tiáo líng luò mǎn hán zhōng。

宫词一百首

王建

合暗报来门锁了,夜深应别唤笙歌。hé àn bào lái mén suǒ le,yè shēn yīng bié huàn shēng gē。
房房下著珠帘睡,月过金阶白露多。fáng fáng xià zhù zhū lián shuì,yuè guò jīn jiē bái lù duō。

宫词一百首

王建

御厨不食索时新,每见花开即苦春。yù chú bù shí suǒ shí xīn,měi jiàn huā kāi jí kǔ chūn。
白日卧多娇似病,隔帘教唤女医人。bái rì wò duō jiāo shì bìng,gé lián jiào huàn nǚ yī rén。

宫词一百首

王建

丛丛洗手绕金盆,旋拭红巾入殿门。cóng cóng xǐ shǒu rào jīn pén,xuán shì hóng jīn rù diàn mén。
众里遥抛新摘子,在前收得便承恩。zhòng lǐ yáo pāo xīn zhāi zi,zài qián shōu dé biàn chéng ēn。

宫词一百首

王建

御池水色春来好,处处分流白玉渠。yù chí shuǐ sè chūn lái hǎo,chù chù fēn liú bái yù qú。
密奏君王知入月,唤人相伴洗裙裾。mì zòu jūn wáng zhī rù yuè,huàn rén xiāng bàn xǐ qún jū。

宫词一百首

王建

移来女乐部头边,新赐花檀木五弦。yí lái nǚ lè bù tóu biān,xīn cì huā tán mù wǔ xián。
缏得红罗手帕子,中心细画一双蝉。biàn dé hóng luó shǒu pà zi,zhōng xīn xì huà yī shuāng chán。

宫词一百首

王建

新晴草色绿温暾,山雪初消渐出浑。xīn qíng cǎo sè lǜ wēn tūn,shān xuě chū xiāo jiàn chū hún。
今日踏青归校晚,传声留着望春门。jīn rì tà qīng guī xiào wǎn,chuán shēng liú zhe wàng chūn mén。

宫词一百首

王建

两楼相换珠帘额,中尉明朝设内家。liǎng lóu xiāng huàn zhū lián é,zhōng wèi míng cháo shè nèi jiā。
一样金盘五千面,红酥点出牡丹花。yī yàng jīn pán wǔ qiān miàn,hóng sū diǎn chū mǔ dān huā。

宫词一百首

王建

尽送春来出内家,记巡传把一枝花。jǐn sòng chūn lái chū nèi jiā,jì xún chuán bǎ yī zhī huā。
散时各自烧红烛,相逐行归不上车。sàn shí gè zì shāo hóng zhú,xiāng zhú xíng guī bù shàng chē。

宫词一百首

王建

家常爱著旧衣裳,空插红梳不出妆。jiā cháng ài zhù jiù yī shang,kōng chā hóng shū bù chū zhuāng。
忽地下阶裙带解,非时应得见君王。hū dì xià jiē qún dài jiě,fēi shí yīng dé jiàn jūn wáng。

宫词一百首

王建

别敕教歌不出房,一声一遍奏君王。bié chì jiào gē bù chū fáng,yī shēng yī biàn zòu jūn wáng。
再三博士留残拍,索向宣徽作彻章。zài sān bó shì liú cán pāi,suǒ xiàng xuān huī zuò chè zhāng。

宫词一百首

王建

行中第一争先舞,博士傍边亦被欺。xíng zhōng dì yī zhēng xiān wǔ,bó shì bàng biān yì bèi qī。
忽觉管弦偷破拍,急翻罗袖不教知。hū jué guǎn xián tōu pò pāi,jí fān luó xiù bù jiào zhī。

宫词一百首

王建

私缝黄帔舍钗梳,欲得金仙观里居。sī fèng huáng pèi shě chāi shū,yù dé jīn xiān guān lǐ jū。
近被君王知识字,收来案上检文书。jìn bèi jūn wáng zhī shí zì,shōu lái àn shàng jiǎn wén shū。